" Nương nương tha mạng, nương nương tha mạng "
" Tha mạng? Chẳng qua chỉ là tám mươi trượng, mama lẫn công công đây đâu phải chưa từng bị trách phạt "
Trương mama dập đầu xuống đất, mỗi cái dập đầu đều có lực vô cùng. Chẳng mấy cái thì trán đã có xuất hiện máu, Mạn Tuyền lẫn Lý thị đều kinh hoàng vô cùng, bày ra sắc mặt vô cùng phong phú.
" Nương nương tha mạng, lúc trước việc đưa mệnh phụ tiến cung đều do Dư cô cô bên cạnh hoàng hậu làm. Hôm nay Dư cô cô bận hầu hạ phượng giá mới kêu nô tì đi thay, nô tì là lần đầu đưa người tiến cung, không biết vị kia không phải mệnh phụ nhất phẩm, nương nương tha tội "
Tĩnh Ngọc đẩy mắt qua Lý thị, không bận tâm hai người bọn họ đã sớm run rẩy quỳ dưới nền gạch :" Cho dù mama không biết thì Mạn gia cũng phải biết chứ? Mạn tam tiểu thư được tiến cung thì theo lý chỉ có thể đi cùng đích mẫu, mẫu thân của ngươi có quyền hành trong phủ ra sao cũng không thể sánh bằng phu nhân có cáo mệnh, Lý thị chỉ là di nương, là nô tì trong phủ, luận vai vế cũng không thể xưng thần phụ mà phải xưng một tiếng nô tì. Mạn tiểu thư, hoàng thượng trọng lễ nghi, trong phân tôn ti cấp bậc, lần này là bản cung nhìn thấy không sao nếu lỡ đến tai hoàng thượng, chỉ e rằng người trách Mạn thái phó quản không nghiêm "
Mạn Tuyền uất ức cúi đầu, chỉ có Lý thị còn chút tỉnh táo dập đầu :" Nương nương tha tội, là phu nhân trong nhà sinh bệnh không thể tiến cung. Nô...nô tì mới bạo gan thay người để không chậm chạp đến chỗ nương nương "
Đức phi đặt tách trà xuống, ngầm cùng Tĩnh Ngọc có mấy phần hiểu ý. Lý thị này nghe nói trong phủ không khác gì chủ mẫu, quyền khuynh thế dã còn chiếm luôn vị thế của Mạn phu nhân, chả trách lại bạo gan thay người tiến cung, nhưng cũng đúng là mẫu nào tử nấy, dạy ra nữ nhân thiếu lễ nghĩa kiêu ngạo như Mạn Tuyền.
" Ngươi cùng Mạn tiểu thư đều là lần đầu tiến cung, không hề rõ cung quy chỉ trách đám nô tài này không phân nặng nhẹ, làm việc hồ đồ. Đứng lên đi "
Vừa miễn lễ xong cho mẹ con Lý thị thì A Thiển liền lệnh người xử phạt Trương mama và Hà công công, lôi cả hai đánh trước mặt mẹ con họ, Đức phi cùng Tĩnh Ngọc đều không biến sắc uống trà trước tiếng kêu la thảm thiết. Mạn Tuyền lẫn Lý thị chỉ là nữ nhân nơi khuê phòng, ít thấy mấy chuyện tàn bạo như thế, khó tránh sợ hãi run rẩy, dáng vẻ kiêu ngạo của Mạn Tuyền sớm đã quăng đi đâu rồi. Đợi xử phạt xong, Hà công công thì ngất, chỉ có Trương mama còn thều thào mấy tiếng tha mạng rồi bị lôi đi.
A Thiển bên cạnh bóp vai cho Tĩnh Ngọc, nàng uống thêm miếng trà nhìn Mạn Tuyền, lá gan bé như thế đã muốn tiến cung làm sủng phi, hứ.
" Lần đầu tiến cung lại để cho hai người nhìn thấy chuyện khó coi như thế. A Thiển..." tâm phúc bên cạnh nàng cho người đem lên hộp trâm cài tặng cho Mạn Tuyền " đây là ý tốt của bản cung, tam tiểu thư đừng chê bai là được "
Mạn Tuyền nhìn hộp trâm sau đó đứng lên tạ ơn, Lý thị là kẻ thông mình sao không nhìn rõ trâm cài mà Tĩnh Ngọc tặng là gì, làm tinh xảo đẹp đến mấy cũng nhìn ra được đây hoa quỳnh, là loài hoa chỉ nở vào ban đêm, nở một lần rồi tàn. Đây là ví con gái bà giống hoa quỳnh sao?
Đức phi không nhịn được mà mở lời trước :" Nghe nói tam tiểu thư tài họa hơn người, vẽ một đóa hoa cũng có thể thu hút được ong bướm, còn nhớ đến phong thái của hoàng hậu năm xưa từng kỳ nữ của kinh thành, không biết tam tiểu thư có bì kịp hoàng hậu hay không? "
Tĩnh Ngọc giả vờ nhắc khóe Tiết thị :" Đức phi cũng thật là, kinh thành ai không biết hoàng hậu nương tài đức vẹn toàn mới xứng với bậc mẫu nghi thiên hạ. Sao có thể so sánh như thế chứ? "
" Bản cung lỡ lời, nhưng dẫu sau tam tiểu thư cũng hoàng hậu cũng là người cùng gia tộc, thơm lây phượng giá cũng không gì là lạ "
" Trăm nghe không bằng một thấy, bản cung lúc còn tiềm để có may mắn thưởng thức được tài nghệ của hoàng hậu, dẫu bây giờ người dưỡng bệnh ở Khôn Ninh cung nhưng bản cũng vẫn còn nhớ rõ mồng một từng nét họa năm nào. Tam tiểu thư có ngại không hạ cho bản cung một bức? "
A Thiển nhanh chóng bày ra giấy mực để vẽ, Mạn Tuyền ban đầu có chút hoảng loạn nhưng sau đó cũng khó khăn hoàn thành một bức vẽ, nhưng kết quả này chỉ khiến cho Đức phi tiếu ý giễu cợt :" Lời đồn cũng chỉ là lời đồn, quả nhiên tài cán của tam tiểu thư cũng không đến đâu "
Tĩnh Ngọc nhìn xong bức họa cũng cười một cái :" Tam tiểu thư cũng đã cố gắng rồi, Đức phi tính tình thẳng thắn tam tiểu thư đừng để bụng "
Mạn Tuyền thực sự rất uất ức, chỉ sợ suýt chút nữa đã khóc rồi, nàng ta ở phủ được cưng chiều ra sao tất cả đều rõ, Tĩnh Ngọc lẫn Đức phi giễu cợt hạ nhục còn cam tâm sao?
" Thần nữ tài cán không thể sánh bằng hoàng hậu nương nương, nhưng so với nữ nhân chỉ biết son phấn quần là áo lượt vẫn hơn mấy phần, nếu không làm sao xứng làm nữ nhi nhà Mạn gia? "
Đức phi hừ một tiếng, tự cho bản thân hơn người khác, nữ nhân không não này :" Một thứ nữ như ngươi có cái bản lĩnh gì ở Mạn gia chứ? Đừng nói là so với hoàng hậu, so với Mạn phi còn chưa đủ "
" Đức phi nương nương cứ một câu thứ nữ hai câu thứ nữ, chẳng phải nữ nhân ở hậu cung có mấy người là thứ nữ đó sao? Hiền phi cũng không ngoại lệ "
" Mạn Tuyền đừng nói bậy " Lý thị nhanh chóng kéo áo nữ nhi cho nàng ta câm miệng, Mạn Tuyền ở phủ kiêu ngạo ngang ngược thế nào bà cũng không quản nhưng đây là hoàng cung, mấy lời vừa rồi là bất kính.
Tĩnh Ngọc nhận ý của Đức phi, quả nhiên tỷ muội ăn ý tốt, nàng lãnh đạm nhìn Mạn Tuyền :" Phải, bản cung xuất thân không khác tam tiểu thư là bao, mẫu thân cũng chỉ là một di nương nhưng bản cung may mắn được hầu hạ thánh giá từ thời tiềm để, may mắn nhận được ân sủng lại may mắn được phong Hiền phi, ở trong cung cũng có chút địa vị. Nếu đem ra so với bản lĩnh nhỏ nhoi của tam tiểu thư, xá là gì? "
Mạn Tuyền trừng mắt nhìn dáng vẻ khoa trương của Tĩnh Ngọc, thầm ganh ghét vô cùng, Lý thị kéo nữ nhi quỳ xuống :" Nương nương tha tội bất kính cho tiểu thư, nương nương tha tội "
" Tam tiểu thư ở Mạn phủ được nuông chiều đã quen, sao rõ được cung quy nơi này nghiêm nghị? Được rồi, hôm nay cũng đã mệt, bản cung cũng không giữ các ngươi lại nữa. A Thiển, hoàng hậu thân thể hư nhược không thể tiếp đãi hai người họ, đưa tam tiểu thư và Lý thị xuất cung đi "
" Vâng nương nương "
Vốn không có mệnh phụ theo cùng nên Mạn Tuyền cũng không tiện đến Khôn Ninh cung, nơi đó cao quý ra sao ai cũng rõ, hơn hết chính là vì hoàng hậu cũng không muốn gặp hai người họ. Mạn Tuyền đành ôm một bụng ấm ức hồi phủ, lúc ngồi xe ngựa xuất cung nàng ta mắng một tiếng :" Đều tại cái thân phận thứ nữ này mà bị ghét bỏ, nếu ta là đích nữ thì phi vị nhị tỷ đang ngồi không phải là của ta rồi sao? "
" Tuyền nhi chúng ta còn chưa ra khỏi cung, con đừng nói bậy "
" Hiền phi đó cũng là thứ nữ thấp kém, dựa vào đâu khinh thường con? Hoàng thượng thiên vị sủng ái cô ta cũng không muốn nạp con làm phi tần, chắc chắn là cô ta sợ con dành lấy sủng ái mà cản đường "
" Nói nhỏ thôi, đợi chúng ta về phủ bàn bạc lại với phụ thân con. Cô ta có làm gì cũng thể so với quyền quý của đại tỷ con được "
Mạn Tuyền nhắc đến đích tỷ còn tức giận hơn : " Người còn nhắc đến đại tỷ, nàng là hoàng hậu nhưng cũng không quản nổi sủng phi lộng quyền, cả ngày ru rú ở tẩm cung dưỡng bệnh cũng không chịu giúp con nói mấy câu tốt đẹp với hoàng thượng. Nhị tỷ cũng hoài long tử rồi, đợi sau này họ có hoàng tự thì nương ta ở phủ còn chỗ đứng sao? "
" Được rồi được rồi, ở phủ phụ thân thương con nhất, sao có thể để con thiệt thòi chứ? Đợi phụ thân con an bài cho con tiếp cận thánh giá, tự nhiên tương lai mẹ con ta sẽ tốt hơn thôi "
Mạn Tuyền suy suy nghĩ nghĩ mới bớt tức giận, sau đó im lặng hồi phủ ủy khuất với Mạn thái phó.
=========
" Hiền phi và Đức phi đã làm như thế sao? "
" Hồi nương nương, tam tiểu thư không những bị bẽ mặt còn bị hoảng loạn một phen. Sáng nay thái phó tiến cung diện kiến hoàng thượng còn kể lể mấy câu, kết quả bị hoàng thượng làm cho câm nín bỏ về "
Mạn phi cười đắc ý :" Mạn Tuyền lúc ta còn ở phủ chèn ép đủ điều, nay cũng bị Hiền phi giáo huấn rồi. Nếu mà nói như thế xem ra hoàng thượng cũng không yêu thích nàng ta là mấy "
Đinh Thục bóp bóp chân cho Mạn Xung cũng cười theo :" Bây giờ hoàng hậu thất thế, tam tiểu thư lại không được hoàng thượng yêu thích, người thì có long thai lại được hoàng thượng thương, sau này nhất định có thể trở mình "
Mạn Xung vuốt bụng cười :" Cái miệng nhỏ của ngươi cũng thật ngọt ngào, ngày mai cho người mang ngân lượng đến cho mẫu thân, dặn dò mẫu thân cứ an ổn đợi thời cơ. Đợi bản cung dành lại quyền chủ mẫu cho người "
" Nương nương yên tâm, nô tì sẽ an bài tốt "
=============