Theo hướng chỉ tay của Hoàng Bách, rất nhanh tầm mắt của Phương Minh Trung đã phóng đến chỗ Kiều An. Dù chỉ là nhìn từ phía sau lưng nhưng anh chắc chắn không thể nhầm bóng dáng ấy.

Phương Minh Trung còn chưa kịp thu lại tầm mắt thì anh lại thấy một người đến chào hỏi, tiếp sau đó cả Kiều An và Cao Anh cùng quay người lại đáp lễ.

Ngay lúc Kiều An xoay người lại đã khiến Phương Minh Trung như bị dừng tim muốn ói ra máu. Ánh mắt anh trừng trừng đầy tia lạnh. Đến ly rượu trong tay cũng bị làm cho run rẩy.

Hoàng Bách ngồi bên nhìn biểu hiện này mà xuýt bị doạ sặc, anh ta nghiến răng một cái nhìn Phương Minh Trung. " Cậu lại bị gì vậy?"

Thì ra phản ứng này của Phương Minh Trung là do bóng dáng cô gái phía xa kia gây lên.

Hôm nay cô đã trang điểm rất lâu, rất kỹ, người trang điểm không ai xa lạ chính là Thanh Tâm. Đứng trong giới giải trí nhiều năm, tầm nhìn về cái đẹp của Thanh Tâm đúng là rất hơn người.

Bờ môi kia được tô lên tông màu đỏ đầy căng mọng, quyến rũ, nổi bật trên gương mặt có làn da trắng hồng.

Đặc biệt nhất chính là đôi mắt của Kiều An, giống như những vì sao sáng lấp lánh trên bầu trời, long lanh, trong suốt, chứa đựng sự kiên định lại pha thêm chút bướng bỉnh.

Kết hợp với tạo hình của Thanh Tâm chính là gu thẩm mĩ thời trang suất sắc của Kiều An. Là một nhà thiết kế đương nhiên cô rõ hơn ai hết về cách phối màu, phối đồ để tạo lên phong cách riêng cho mình.

Không chọn những trang phục dự tiệc truyền thống bồng bềnh thướt tha như những cô nàng khác trong bữa tiệc, Kiều An chọn một chiếc váy đuôi cá màu đỏ ngang đầu gối, phía trên là chiếc áo ren trắng trễ vai điệu đà.

Nhìn cô toát lên vẻ nhanh nhẹn hoạt bát, xinh đẹp quyến rũ khiến người nhìn vào không say cũng đắm mà nếu không đắm thì lại càng say.

Thật ra khi xưa Phương Minh cũng biết Kiều An xinh đẹp, một vẻ đẹp thuần khiết hơn những cô nàng nóng bỏng anh từng gặp bên ngoài. Chính vì cô xinh đẹp nên anh mới dung túng để cô ở cạnh mình lâu như vậy, Vì suy cho cùng người đàn ông nào cũng tham lam muốn yêu cái đẹp.

Nhưng ngày hôm nay cô lại đẹp một cách toả sáng như vậy khiến trái tim anh đánh rơi một nhịp. Lần đầu tiên anh biết mình đã từng có một cô vợ xinh đẹp đến chói sáng như vậy.

Điều làm Phương Minh Trung trở nên bực bội lúc này chính là trên tay Kiều An đang cầm ly rượu, thi thoảng lại nhấp một ngụm xã giao.

Phương Minh Trung thoáng hiện trong đầu hình ảnh cô gái say khướt quậy phá mấy tháng trước.

Bước chân anh không kiêng rè mà tiến thẳng về phía Kiều An và Cao Anh. Hoàng Bách thấy vậy cũng nuốt vội ngụm rượu trong miệng rồi nhanh chóng đứng dậy bước theo.

Nhìn thấy hai người đàn ông đang dần sát trước mặt, Kiều An thở dài một cách ngán ngẩm.

"Chào sếp Phương, sếp Hoàng"

Tiếng người chào hỏi ngày càng truyền đến sát tai.

Kiều An chán ghét đưa mắt nhìn Phương Minh Trung trong lòng lại dâng lên cảm xúc bực tức vì mấy hôm trước mới bị anh chơi xỏ.

Trong đầu cô hình thành suy nghĩ muốn xoay người rời đi. Dù sao việc chính của cô trong bữa tiệc này là làm quen với một số nhà thiết kế lão làng, mà việc này cô đã hoàn thành xong, giờ này cô có ở lại hay ra về cũng được, sẽ chẳng mấy người để ý sự có mặt của một cô nhân viên nhỏ bé làm gì.

" Kiều An"

Vậy mà Kiều An chưa kịp bước đi lại bị Hoàng Bách gọi lại. Bị chỉ đích danh cô không biết làm sao đành nở một nụ cười nhẹ nhàng.

" xin chào"

Hoàng Bách lại bước thêm một bước gần Kiều An hơn.

" Rất xinh đẹp."

Kiều An: " Cảm ơn sếp Hoàng."

Vừa dứt lời thì Kiều An thấy Phương Minh Trung cũng hiện thân bên cạnh mình.

Ánh mắt nhìn Kiều An có đến 8 phần băng tuyết.

" Rượu ở đây ngon vậy sao, thấy cô rất thích."

Cao Anh như hiểu ra ý tứ gì đó của Phương Minh Trung, anh nhìn Kiều An một cách ấm ấp nhẹ giọng nói.

" Hôm nay là tiệc rượu, cứ thoải mái một chút đi, ngày mai cuối tuần cũng không phải đi làm."

Phương Minh Trung lại trừng mắt nhìn Cao Anh. Ý anh ta là đang muốn đối địch với mình ư.

Tất cả mọi người xung quanh đều cảm thấy không khí lúc này bất thường. Hoàng Bách vội lên tiếng để xua đi mây đen.

" Ngày mai cuối tuần rồi, tối nay nên vui vẻ là chính."

" Kiều An, tôi mời cô một ly nhé."

Nói rồi Hoàng Bách cầm một ly rượu trên bàn lên đưa về phía Kiều An.

Nhìn 2 người tươi cười chạm ly mà Phương Minh Trung tức đến nổ phổi phải ho khan lên mấy tiếng. Nếu đây không phải Hoàng Bách chắc chắn anh không ngại mà vung lên một nắm đấm.

"Nếu cô muốn vui vẻ thì tôi thành toàn cho cô."

Nói xong một câu, Phương Minh Trung lại đè nén tâm trạng đang dậy sóng của mình, đưa thêm một ly rượu tới trước mặt Kiều An.

Vừa một hơi uống cạn ly rượu, tầm mắt Kiều An lại bắt gặp một bóng dáng thanh tú mang trên mình bộ váy cúp ngực màu trắng đầy dịu dàng, thướt tha.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play