Trên mái nhà của một tòa chung cư lớn trong thị trấn, một đám hải tặc đang chiếm cứ nơi đây.

“Cái gì!!! Con nhãi trộm bản đồ thoát rồi hả! Thế ba thằng đực rựa chúng mày ở đấy làm gì?”

Tại trong đám hải tặc, tên thuyền trưởng ngồi ở bảo tọa chính giữa nổi giận đùng đùng, cái mũi cực lớn của hắn đỏ bừng lên.

Tên này trên cái trán vẽ lên một đồ án khô lâu, hai khúc xương được vẽ từ trên trán xuyên chéo qua hai mắt, đặc biệt trên khuôn mặt của hắn là cái mũi to lớn màu đỏ, môi son.

Trên đầu hắn đội một cái mũ hải tặc, có vài cọng tóc màu lam treo trên mũ, mặc một chiếc áo tay dài màu đỏ trắng xen lẫn, trên cổ mang theo khăn quàng màu tím, găng tay trắng, quần màu lam, chân mang giày thằng hề, sau lưng khoác một kiện áo khoác thuyền trưởng.

Tạo hình mặc dù có chút hài hước đối với một tên hải tặc, nhưng hắn là một nỗi khiếp sợ đối với người dân ở Biển Đông, biệt danh ‘Thằng hề’ Buggy, tiền truy nã 15 triệu Belly, một trong những tên hải tặc có số tiền truy nã cao nhất Biển Đông.

“Thuyền trưởng, tên trộm kia không phải đi một mình, cô ta còn có một chủ nhân, hắn là một cao thủ vô cùng lợi hại...” Ba tên hải tặc sưng mặt sưng mũi vội vàng giảng giải.

“Thuyền trưởng Buggy! Con nhãi ăn trộm nó tự dẫn xác đến ạ!”

Ngay lúc này, một tên giữ cửa tiểu lâu la đi lên báo cáo.

“Hay lắm! Mang nó vào đây!!!”

“Cái gì? Tự dẫn xác đến hả! Sao lại thế?”

Buggy hơi giật mình không hiểu đây là thao tác gì, hắn ngẫm nghĩ một chút rồi quyết định cứ xem đối phương nói thế nào rồi tính toán tiếp.

“Bành.” Luffy đang bị dây thừng trói thật chặt bị ném lên trên mặt đất, mà cô gái tên Nami thì hiện tại đối mặt với đám cùng hung cực ác hải tặc bốn phía, còn có tên thuyền trưởng mặc đồ chú hề đang mỉm cười.

“Thuyền trưởng Buggy, là hắn ra lệnh cho tôi đi trộm tấm bản đồ. Tôi đem hắn chộp tới cho ngài, còn có tấm bản đồ cũng cùng nhau mang về.”

Nami một tay cầm tấm hải đồ, tay còn lại chỉ tay hướng phía Luffy dưới đất nói với Buggy.

“Nami, cô lừa tôi!!”

Bị đối phương đột nhiên tấn công, Luffy bị trói lại giống như con sâu róm, trên mặt đất liên tục ngọ nguậy.

‘‘Cảm ơn đã trả lại cho ta...Nhưng mà...Tại sao cô lại làm thế?’’

Buggy nhìn Nami nở ra một nụ cười vô cùng tà mị tra hỏi, hắn cũng không ngốc, trộm tấm bản đồ chính là cô gái tóc màu quả cam trước mắt, thế nhưng là không hiểu rõ tự dưng lòi ra thêm một người.

‘‘Tôi không hợp với chủ nhân của tôi! Tôi đã chịu đựng hắn đủ rồi! Xin hãy cho tôi gia nhập băng Buggy!’’

Cô gái tóc cam tên Nami mỉm cười, bình tĩnh trả lời.

Mà một bên, Luffy hiện tại đã bị giam vào trong lồng sắt, cậu ta chỉ có thể thở phì phò chu môi tức giận: ‘‘Chả cần cô ta làm đồng đội nữa!’’

‘‘Hả? Bwahahaha!!! Chịu đựng đủ rồi à? Thật là vui tính! Ta khoái cô rồi đó! Được rồi, cô sẽ là người trong băng của ta!’’

Buggy nghe được mấy lời này, biểu hiện tựa hồ giống như là rất vui vẻ, hắn đứng lên giang hai cánh tay: ‘‘Rất tốt, rất tốt! Hải đồ Đại Hải Trình đã về lại tay ta! Băng ta còn có thêm một thành viên mới, chuyến đi của ta thật hoàn hảo!!! ’’

Hắn lớn tiếng tuyên bố: ‘‘Nào mọi người, uống thỏa thích đi! Và hãy hết mình trong những trận đánh sắp tới!’’

‘‘Thuyền trưởng Buggy vạn tuế!!’’

‘‘Một ly kính thuyền trưởng!’’

‘‘Một ly vì những bảo tàng châu báu!’’

‘‘Cụng ly...’’

Bọn hải tặc lâu la ba chân bốn cẳng thật nhanh đem đủ loại bia rượu, thức ăn, dao nĩa đĩa bưng lên, tiếp đó từng cái tiểu đoàn thể hải tặc tự phát thành từng nhóm ăn chơi vui vẻ.

Bọn hải tặc nhao nhao ngoạm miếng thịt lớn, uống chén rượu lớn, tranh nhau tửu lượng, đủ các tiếc mục biểu diễn như trong rạp xiếc được thực hiện.

Mà Nami một bên liên tục thi nhau uống rượu với một đám, liên tiếp tiêu diệt đi sáu bảy người, thấy tình cảnh như vậy cũng không còn có người mới nào tới khiêu chiến cô ta.

[Hê! Tửu lượng của mình quá tốt mà! Cứ chuốc cho chúng say khướt cái đã...Sau đó tấm bản đồ hàng hải sẽ trộm trở lại, hơn nữa còn có thể thuận tiện chôm luôn kho báu của băng hải tặc Buggy!] Nami trong đầu thầm nghĩ, miệng cười đắc ý, đối với nàng cái gọi là hải tặc này chính là một đám đầu óc ngu si.

‘‘Cốp cốp!’’ Đối mặt với một đám hải tặc trước mặt đang điên cuồng ăn uống, Luffy đang bị giam bụng đói kêu vang, cậu ta giận dữ bắt đầu dùng răng cắn lồng sắt.

Phải công nhận là răng lợi của cậu ta rất tốt, trên thanh sắt đều mẻ đi mấy miếng.

‘‘Sao rồi, chủ nhân?’’

Ngồi xổm phía trước chiếc lồng, cô gái tên Nami đánh giá Luffy đang ở bên trong.

‘‘Cảm giác thế nào? Dễ dàng như vậy bị mắc lừa, còn dám tự xưng là hải tặc...’’

‘‘Im đi, mau thả tôi ra!! Mà lấy gì cho tôi ăn đi! Đói quá!’’

Tư duy của hai người căn bản vốn không tại chung một kênh, Nami cảm giác việc mình đang làm không khác gì đàn gảy tai trâu, cô ta bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là đem một ít đồ ăn đưa vào trong lồng sắt.

‘‘Nhoằm...nhoằm...’’

‘‘Ngon thật đấy! Cô tốt thật đấy! Làm đồng đội của tôi đi!’’

Vừa được cho đồ ăn, Luffy vậy mà không còn tức giận như trước, còn đối với Nami có chút cảm kích.

Cái tên Luffy này, mặc kệ là phía trước ngươi lừa dối, chỉ cần cho cậu ta ăn ngon là có thể tiêu tán hết hiềm khích.

‘‘Không đời nào! Cậu biết mình đang trong hoàn cảnh nào không hả? Chúng chuẩn bị bán cậu để kiếm tiền đấy! Nhưng mà...’’

Phong cách nói chuyện của Nami xoay chuyển: ‘‘Nếu như tất cả đều thuận lợi, đến lúc đó tôi có thể thuận tiện trộm chìa khóa đem cậu thả ra luôn!...’’

‘‘Bwahahahaha!!!’’

Ngay lúc này, phía sau lưng truyền đến tiếng bước chân cùng với tiếng cười to cắt đứt lời Nami, chỉ thấy thuyền trưởng Buggy đang nhàn nhã đi tới.

‘‘Có xích mích với người làm đúng không vua trộm?’’

‘‘Tôi đâu phải chủ của cô ta!’’

‘‘Phải phải, tao hiểu mà! Mà vừa bị cô ta phản bội mà!’’

Thuyền trưởng Buggy khoát tay áo bộ dạng rất đại lượng, nhưng mà sau một giây, hắn cúi đầu xuống, nở ra một nụ cười vô cùng nguy hiểm trên khuôn mặt.

‘‘Dù gì thì mày cũng từng trộm đồ của tao! Tao tức lắm đó! Tao biết phải làm gì với mày rồi!’’

Nói xong hắn trực tiếp vung tay lên ra hiệu cho thuộc hạ: ‘‘Nào, hãy chuẩn bị đạn pháo đặc biệt Buggy đi anh em!!!’’

‘‘Két...két...két...’’ Một khẩu pháo đại bác cực lớn được mấy tên lâu la đẩy tới, mặc dù chỉ là loại pháo đại bác thông thường, nhưng thể hình lại to lớn hơn gấp hai lần, có thể đem một người nhét vào họng pháo.

Họng pháo được điều chỉnh phương hướng, mục tiêu là đám kiến trúc trong thị trấn.

‘‘Đạn Buggy đã sẵn sàng! Tuyệt vời! Hãy xem sức mạnh của ta!’’

Thuyền trưởng ‘Thằng hề’ Buggy lấy ra một quả đạn đại bác to bằng đầu người, phía trên còn được vẽ kí hiệu cờ hải tặc của băng.

‘‘Ầm...ầm...ầm...’’ Sau khi viên đạn được nhét vào hoàn tất, dây dẫn được châm lửa, đại bác bắn ra phá hủy liên tục bảy tám căn nhà lầu, một dãy nhà ngay lập tức biến thành phế tích.

‘‘Một phát là tiêu một ngôi làng nhỏ! Thêm cả sức mạnh của trái ác quỷ nữa, ta sẽ chinh phục Đại Hải Trình!’’

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play