Đối với biểu hiện của Utherus, Vô Tình đều thấy rất rõ ràng, nghĩ dù sao chỉ là làm mẫu, không cần phải làm quá mức ——
“Xem hiểu chưa?” Đột nhiên thu quạt, Vô Tình quay đầu hỏi Tử Ly bên cạnh. Phỏng chừng Utherus cũng sắp không chịu nổi rồi, Vô Tình ở trong lòng nghĩ thầm. Hiệu quả của lần làm mẫu này đã chứng minh tác dụng mà ánh mắt có thể đạt được, Vô Tình căn bản không trông cậy rằng Tử Ly có thể học được ngay, giờ có thể điều giáo hắn được một vài thứ hay ho như vậy cũng là được rồi. Dù sao nơi này khác với thế giới trước kia, các nam nhân vừa sinh ra được định nghĩa là giống cái, thì đều có thể hấp dẫn giống đực một cách rất tự nhiên…
“Tiểu Phỉ, ngươi vừa rồi thật là lợi hại.” Lần này Tử Ly lớn mật nói lời khen, không ngại ngùng gì nữa. Cách quyến rũ như vậy cực kỳ hàm súc, rất phù hợp với tính cách của hắn, hơn nữa nếu như chỉ dùng với người mình thích thì cũng không có gì sai. Có giống cái nào lại không hy vọng mình có thể hấp dẫn giống đực đâu?
“Ngươi rất hiếu học.” Đối với sự tán thưởng của Tử Ly, Vô Tình có thể nhìn ra đó là một loại sùng bái đối với tài nghệ của mình, ở đây mọi người đều bình đẳng tương hỗ tôn trọng, sẽ không cho rằng câu dẫn, dụ hoặc là cái gì sai trái, cùng lắm chỉ là một cách phô bày vẻ đẹp của bản thân mà thôi. Nghĩ đến mục đích ban đầu khi mình học những thứ này (là để tiếp cận giết người), Vô Tình tự thấy có chút châm biếm.
Cuối cùng cũng thoát khỏi ánh mắt làm cho mình mất khả năng khống chế, Utherus lấy lại lý trí, nhưng cả cơ thể vẫn còn căng thẳng cho thấy tình huống hiện tại của chủ nhân nó vẫn không tốt cho lắm. Cho tới bây giờ y cũng không ngờ, hóa ra chỉ cần một ánh mắt đã có thể khiến y không khống chế được như vậy, rõ ràng qua thời gian tiếp xúc với A Tình mà sự tự chủ của y đã tốt lên không ít; huống chi tinh thần lực của y hiện tại còn cao hơn trước một bậc, nhưng không ngờ sự tự chủ y vẫn lấy làm kiêu ngạo tại trước mặt A Tình vẫn không chịu nổi một kích.
Bất quá Utherus cũng không cho rằng việc không chịu được dụ hoặc của người trong lòng là có gì sai, chỉ là —— “A Tình, ta đi ra ngoài một chút.” Là nạn nhân bị Vô Tình lấy ra làm mẫu, Utherus đang nỗ lực đấu tranh với dục vọng của bản thân, ở đây còn có giống cái khác, hắn không thể thất thố.
“Ha hả, Tiểu Phỉ, ta cũng đi ra ngoài một chút.” Là một nạn nhân ở cạnh chịu ảnh hưởng, Hác Phong nỗ lực đè xuống biến hóa của thân thể, trời biết y thích nhất chính là ánh mắt này của Tiểu Phỉ, cho nên dù Tiểu Phỉ không nhìn y, y cũng…
Nhìn hai thú nhân vội vàng chạy mất, Vô Tình vô tâm vô phế lắc đầu —— công phu không tới, định lực chưa đủ, đã sớm bảo bọn họ đi ra ngoài nói chuyện phiếm đi, thế một người hai người vẫn lưu lại vây xem, khổ là do tự tìm đến! Người nào đó đã lợi dụng hết tài nguyên, tựa hồ hoàn toàn quên mất là ai cố ý cho phép bọn họ ở lại.
Kế tiếp tất nhiên là người nào đó bắt đầu đợt huấn luyện ma quỷ đối với con thỏ nhỏ nào đó, ánh mắt và vân vân không phải là thứ học chút là sẽ biết. Mà, hai thú nhân kia thế mà lại thật sự ở ngoài “giao lưu cảm tình” rồi…
“Đi, chúng ta đi tìm người thực hành một chút.” Thấy sắp đến giờ cơm trưa, Vô Tình chuẩn bị lâm trận thật sự luôn. Tuy rằng Tử Ly tạm thời không thể đạt được cảnh giới như mình, thế nhưng hắn cũng có đặc trưng riêng của hắn, phối hợp với tính cách tiểu bạch thỏ nhát gan của hắn, biểu hiện ra thần tình hẳn là cũng sẽ có hiệu quả, vừa lúc cũng có thể lần mò đến điểm mấu chốt của đại ca.
“Cái… Cái gì? Nhanh như vậy!” Làm một học sinh bị thầy giáo phê bình là không đúng tý nào, ngươi bảo hắn lấy đâu ra tự tin đi thực hành?
Mà hai thú nhân một mực ở ngoài nghe trộm, vừa nghe đến “thực hành”, bật dậy rồi lùi cả ra, rất sợ lại phải chịu tai ương một hồi. Giống cái đúng là không thể nhìn, đặc biệt là giống cái mà mình thích kia!
Lôi Tử Ly ra sân, Vô Tình nhíu mày nhìn cả sân vắng vẻ, hướng vào không khí nói một tiếng: “Utherus, ta và Tử Ly về trước nha.” Nói xong, vung tay áo, hai cánh cổng “Bính” một tiếng đóng lại.
Hai thú nhân nhìn cánh cổng đóng chặt, quay đầu liếc nhau, đều đã hiểu ra đối tượng thực hành là ai rồi…
Vì vậy, đi qua thực tiễn Vô Tình cho ra kết luận khả dĩ: Địch Linh đại ca không phải bị bệnh lãnh cảm. Tuy rằng công phu của Tử Ly còn kém xa lắm, thế nhưng Vô Tình cũng không có yêu cầu hắn quá nhiều, có một chút ý vị như vậy là được rồi. Đương nhiên, trút bỏ lớp áo khoác sợ sệt khiếp đảm đi, không thể không nói, con thỏ nhỏ dùng mặt mày đưa tình lại có một chút xấu hổ vẫn làm cho người ta rất có dục vọng một ngụm ăn tươi.
Nhìn đại ca nhà mình khó có được mà thể hiện ra biểu tình có thể gọi là hoảng loạn, Vô Tình liền cảm thấy hóa ra việc này không chỉ có “hoa rơi cố ý”, kỳ thực nước chảy cũng có tình đấy a. Lẽ nào chân tướng thực ra là đại ca cũng thích Tử Ly, thế nhưng bởi Tử Ly trước đây luôn luôn rất “sợ” y, y mới chậm chạp không dám tiếp cận? Cũng bởi vậy chậm chạp không có theo đuổi bất kỳ giống cái nào?
Bất quá mặc kệ chân tướng ra sao, đây đều là chuyện của người khác. Mà nay chuyện của người khác đã giải quyết hoàn tất, Vô Tình cũng bắt đầu thu thập quần áo và đồ dùng hàng ngày của mình, chuẩn bị đi làm chuyện của mình thôi.
Muốn hỏi hắn chuẩn bị làm gì? Đương nhiên phải đi ngâm suối nước nóng a! Đối với loại người thể chất thiên lạnh như hắn, suối nước nóng ấm áp lại dưỡng thân đích thật là thứ tốt hiếm có. Mấy ngày nay hắn tuy rằng đang điều trị, thân thể cũng dần dần bắt đầu tốt lên, thế nhưng nếu muốn thay đổi cái thâm căn cố đế thì tương đối trắc trở.
Trong khoảng thời gian này, thái độ của Utherus với hắn có chút biến hóa, Vô Tình đã nhận ra. Tuy rằng cảm giác có chút kỳ quái, nhưng là không quá ảnh hưởng đến sinh hoạt của mình, cho nên Vô Tình cũng mặc kệ y.
Thế nhưng ngày hôm nay, Utherus và Hác Phong cùng tồn tại, khi cả hai đều quan tâm hắn thì, cảm giác kỳ quái của hai người họ thế mà lại giống nhau! Trong ánh mắt của họ có yêu say đắm thì có thể hiểu, nhưng làm sao đều còn có một ý thương cảm nhàn nhạt? Mình có chỗ nào đáng để bọn họ thương cảm ư?
Hơn nữa hai người kia hẳn là đều nhận định đối phương là tình địch phải không? Thế nào lúc đứng chung một chỗ trái lại giống như chiến hữu đều đang nỗ lực vì cùng một việc nhỉ? Thân là cầu nối duy nhất khiến hai người họ quen biết nhau, Vô Tình có thể kết luận hai người họ đều biết cùng một chuyện về mình, hơn nữa đều rất ăn ý không nói cho mình.
Nghĩ đến ngày đó Utherus đột nhiên không đòi đưa mình về báo tộc nữa, Vô Tình hiện tại có thể khẳng định lý do mà cha dùng để thuyết phục Utherus nhất định là về chính mình, thậm chí là về an nguy của mình! Xem ra cha có thể từ khi mình sinh ra đã biết tình huống thân thể của mình rồi, vu y ở thế giới này cũng có bản lĩnh của riêng mình.
Đương nhiên, suy nghĩ nhiều như vậy, cũng bất quá chỉ là suy đoán mà thôi, rốt cuộc có đúng như vậy hay không, còn cần phải chứng thực. Mà Utherus bị chọn làm đối tượng chứng thực thứ nhất, kỳ thực cùng lắm chỉ là bởi vì Vô Tình muốn đến suối nước nóng, nên nhân tiện thăm dò y mà thôi.
Theo ký ức tìm được nhà Utherus, Vô Tình vẫn chọn trực tiếp leo tường, cửa với cổng và vân vân với hắn mà nói phần lớn thời gian đều là để trang trí mà thôi.
Phát hiện Utherus không ở nhà, Vô Tình quyết định ngâm nước nóng trước, tin rằng trước giờ cơm Utherus sẽ trở về. Việc này không phải chuyện to tát gì, thật ra cũng không cần vội hỏi, bởi vì Vô Tình tin tưởng cho dù giấu diếm, những người ở đây cũng không có tâm đi hại mình …
Hơi nước tràn ngập khiến tất cả mọi vật như cảnh trong mơ, Utherus vừa về đến nhà đã biết có người tới, mà người đó chính là người mình luôn tâm niệm.
Quả nhiên, tại nơi yên vụ lượn lờ bên ôn tuyền, mỹ nhân tóc đen rối tung, nhắm mắt tựa ở bên cạnh ao. Ôn tuyền bao phủ hơn phân nửa thân thể hắn, nửa còn lại êm dịu mượt mà, cái cổ mảnh khảnh, khuôn mặt tinh điêu tế mài trong hơi nước như ẩn như hiện. Hắn cứ như vậy an tĩnh ở đó, không nhúc nhích, tựa như hòa làm một với xung quanh, như thể chỉ là cảnh trong tranh vẽ.
Không biết là do hơi nước quá nhiều, hay bởi mỹ cảnh trước mặt, hô hấp của Utherus trở nên có chút nặng nề. Chiều nay đến nhà cha của A Tình, biết được thân thể A Tình điều trị rất khá, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sang năm mùa xuân, đến thời điểm A Tình hai mươi mốt tuổi, là có thể khế ước rồi.
Suốt một khoảng thời gian trước đây nhìn A Tình vẫn uống thuốc, trong lòng Utherus đau nhức như bị xé. Trong trí nhớ của Utherus, A Tình cơ hội mỗi ngày đều uống thuốc, hơn nữa thuốc A Tình uống còn cực kỳ đắng. Có đôi khi Utherus thậm chí hoài nghi A Tình có phải nhờ những thứ thuốc này mới sống tới ngày nay hay không? Vậy A Tình có biết bản thân có lẽ không sống quá hai mươi hai tuổi không?
Nghĩ tới đây tâm tình Utherus lại trầm trọng hơn vài phần, những người biết chuyện này đều không hẹn mà cùng không nói với A Tình, rất sợ A Tình sẽ bởi vậy mà tiêu thất. Tin rằng không có ai biết mình còn sống không được bao lâu, thân thể và tâm tình còn có thể tốt lên được, huống chi A Tình còn trẻ như thế, cuộc sống của hắn chỉ mới bắt đầu mà thôi a!
Có đôi khi, Utherus nghĩ ông trời thật sự là quá đui mù, vì sao khiến một giống cái nhu nhược như thế từ nhỏ đã lưu lạc bên ngoài ; thật vất vả cùng người nhà đoàn tụ rồi, kế tiếp lại phải đối mặt với cái chết! Tuy rằng A Tình hầu như chưa từng kể hắn trước đây sống như thế nào, thế nhưng lúc say rượu, nhìn biểu lộ thống khổ của A Tình, Utherus chỉ biết quá khứ của A Tình, nếu nói ra, tuyệt đối có thể khiến y đau lòng không ngớt. Cho nên y không hỏi, y không hy vọng A Tình nhớ về những hồi ức kia, một lần như vậy là đủ rồi…
“Utherus.” Nhận thấy được có người tới, Vô Tình mở mắt. Quả nhiên, Utherus rất kỳ quái a —— Vô Tình xuyên qua hơi nước nhìn nam nhân cao to yên lặng đứng ở bên cạnh ao, tản ra bầu không khí ưu thương.
“Đến, cùng ta phao phao (ngâm mình, nhưng “phao phao” nghe cưng hơn).” Thấy Utherus vẫn đứng bất động, cũng không lên tiếng, Vô Tình bèn nói. Ôn tuyền này độ ấm rất vừa phải, ngâm mình tương đối thoải mái, Vô Tình còn chưa muốn ra ; nhưng lại không muốn Utherus ly cách mình quá xa, cho nên quyết định đặt địa điểm thẩm vấn tại ôn tuyền.
“Được.” Bên người trong lòng cùng nhau ngâm mình, Utherus vẫn rất thích ý. Lưu loát cởi quần áo và đồ dùng hàng ngày đeo trên người, Utherus đi vào trong nước, đến một chỗ không xa không gần khoanh chân ngồi xuống. Nói thật đi, y rất muốn kéo người lại cùng nhau ngâm, thế nhưng thật đúng là y không thể có định lực như vậy. Đậu hũ tuy rằng ăn ngon, nếu như không ngờ được mà dẫn lửa thiêu thân thì chỉ có tự mình chuốc lấy cực khổ. Nghĩ đến ánh mắt liêu nhân của A Tình hồi sáng, Utherus có chút hối hận rồi…
Thấy Utherus không tới quá gần mình, Vô Tình đứng dậy, từng bước một đi về phía Utherus. Nước ao không sâu lắm, chỉ cao hơn nửa thân dưới của Vô Tình, da thịt thủy nhuận sáng bóng lại thêm nhiệt độ của nước tẩm vào không khỏi có chút ửng đỏ ; mỗi bước đều khiến nơi tư mật kia như ẩn như hiện.
Utherus nhìn thiên hạ đi về phía mình, nuốt nước bọt. Y cho tới bây giờ cũng không biết ôn tuyền lại nóng đến như vậy, có lẽ y hẳn là nên đào một bể ngâm nước lạnh ở bên cạnh —— đó mới là nơi hắn cần ngâm!
“Ngươi có chuyện gì tại gạt ta?” Không để ý đến vẻ mất tự nhiên của Utherus, Vô Tình đi tới trước mặt Utherus, từ trên cao nhìn xuống hỏi.
“Không… Không có…” Utherus hiện tại rất hoảng loạn, ngoại trừ lần trước A Tình chủ động hôn môi cùng với ánh mắt ngày hôm nay, y đã một thời gian chưa phát tiết rồi. Nguyên nhân có rất nhiều, có nguyên nhân là vì cần tu luyện thật tốt, cũng có nguyên nhân là lo lắng đến thân thể A Tình; nhưng kỳ thực nguyên nhân then chốt chính là A Tình hắn không hề có ý muốn làm gì với y, mỗi tối lúc cùng một chỗ, chỉ là không có gì đặc biệt mà ngủ trong lòng y mà thôi.
Nhưng mà, ngày hôm nay —— thân thể mỹ lệ này cũng không phải Utherus chưa từng thấy, thế nhưng hậu quả sau mỗi lần thấy, đều là không cần nói cũng biết. Dụ dỗ trắng trợn như vậy a, nếu như y còn có thể chịu được, y sẽ phải hoài nghi năng lực về phương diện đó của chính mình!
Utherus hơi ngẩng đầu nhìn về phía người vừa nói, nhìn đôi môi đỏ mọng như quả chín, y thật muốn được thưởng thức một chút. Có chút chột dạ nhìn sang chỗ khác, đập vào mắt chính là cần cổ trắng nõn duyên dáng, khiến y muốn nhào tới hôn lên. Rõ ràng, đây cũng không phải là nơi đường nhìn của y nên dừng lại. Đường nhìn đang đi xuống, vừa lúc thấy xương quai xanh, vừa rồi ngâm mình ở trong nước, hiện tại sáng bóng mềm mại mang hơi nước. Nhìn đến đây, Utherus rất thức thời mà để đường nhìn đi chậm lại.
Nhưng mà, xuống chút nữa —— nhìn hai quả hông anh được nước suối làm trơn bóng, đứng thẳng, tựa như đang mời người thưởng thức, thú huyết vừa áp xuống được một chút lại trong nháy mắt sôi trào lên. Có lẽ y hẳn là cần cúi đầu thấp thêm chút nữa, vì vậy đập vào mắt chính là thắt lưng mảnh khảnh, nhân ngư tuyến duyên dáng, da thịt thủy nhuận, làm cho người ta muốn đụng vào, muốn liếm láp. Đường nhìn đang đi xuống —— không được! Utherus ý thức được nếu xuống chút nữa sẽ thực sự phạm sai lầm!
Hoảng loạn ngẩng đầu lên, lúc này y thực sự không biết nên nhìn đi đâu —— A Tình đứng ở trước mặt mình gần gũi như thế, còn đang hỏi mình, ngươi bảo y phải để mắt đi đâu? Y có thể quay đầu đi được ư?
Nhìn bộ dạng vô thố của nam nhân cao to trước mắt, Vô Tình bị dáng vẻ của y chọc cười, người kia ngay cả bịa chuyện đánh trống lảng cũng không biết a. Vốn chuẩn bị chọc thẳng vào chuyện chính, Vô Tình lúc này lại chuẩn bị chậm rãi gia hình.
(Gia: gia đình, hình: cực hình)
“À? Phải không?” Ngón tay trắng nõn thủy nhuận xoa lồng ngực lộ trên mặt nước của Utherus, Vô Tình khóa ngồi ở trên đùi Utherus.
“Đúng… Đúng vậy.” Giọng Utherus có chút run, cảm nhận được ngón tay mang theo hơi nước đang lướt qua da thịt lõa lồ, y thấy rất thoải mái. Ngón tay non mềm cho dù bị nước suối ủ ấm cũng không nóng bằng thân thể của chính mình, hơi nước đang đọng trên da rất nhanh bị bốc hơi, Utherus khát vọng càng nhiều sự thanh lương.
(Thanh lương: mát lành)
Nhưng mà sau một khắc, Utherus cảm thấy mình cũng sắp bị hỏa thiêu đến chết —— tiếp xúc thân mật trước đây chưa bao giờ từng có, khiến Utherus nỗ lực căng chặt thân thể nóng cháy không ngớt của mình. Huynh đệ sưng lên của y đã chạm vào cánh mông mềm mại nhẵn mịn rồi a! Y có thể bất chấp việc bị xấu mặt trước A Tình, thế nhưng y không thể không quan tâm nếu cứ tiếp tục như thế, y sẽ không khắc chế được mình, sẽ thương tổn A Tình!
“Utherus, ngươi bắt đầu không thành thật rồi.” Vô Tình nói rất chậm, từng làn từng làn hơi thở phả vào bên tai mẫn cảm của Utherus. Thân thể Utherus có biến hóa, Vô Tình tất nhiên là cảm giác được, thế nhưng vì quá hiểu rằng Utherus sẽ không làm gì mình, Vô Tình không hề sợ hãi. Đương nhiên nếu như cam tâm tình nguyện, hắn cũng không ngại thực sự cùng Utherus làm gì đó…