Nhìn trái cây rơi đầy dưới tàng cây, Vô Tình nghĩ cũng được rồi, liền trực tiếp từ trên cây nhảy xuống. Đối với biểu tình của tiểu hài tử nào đó rất thương cảm mà tỏ vẻ làm như không thấy, thản nhiên hỏi: “Được rồi chứ?”
Thấy không có trái cây rơi xuống nữa, Kiệt Ni hưng phấn chạy đến bên người Vô Tình, nhìn quả mọng đầy đất con mắt lòe lòe phát sáng: “Được rồi, được rồi.” Hắn chưa từng kiếm được nhiều trái cây như vậy!
Trong khi hài tử dễ thỏa mãn nào đó vẻ mặt vui sướng nhặt trái cây, Vô Tình vẻ mặt hứng thú nhìn chằm chằm mấy con sâu trên mặt đất đang muốn liều mạng bò về lại trên cây. Sâu ở đây ghê gớm thật, nhớ kỹ trước đây lúc huấn luyện cầu sinh (khả năng sống sót) thì, tìm không được thực vật, sâu cũng là bữa ăn không tệ ni. Chỉ cần dùng chút lửa nướng, ăn hơi giống vị thịt.
Ngồi xổm xuống, Vô Tình vươn ngón tay, hiếu kỳ chọc chọc thân thể mềm nhũn của con sâu. Con sâu bị chọc cuộn người lại thành hình tròn, bắt đầu giả chết. Vô Tình thú vị mà nhìn chằm chằm viên thịt nhỏ đang muốn nỗ lực giảm thiểu cảm giác tồn tại của chính mình: nhược nhục cường thực sao (mạnh ăn yếu)? Kỳ thực cho dù là nhược, cũng nỗ lực để mà sinh tồn không phải sao? Ngày hôm nay bỏ qua cho ngươi. Búng viên thịt nhỏ một cái, Vô Tình đứng lên chỉnh lý y phục.
“Trở về đi.” Nhìn trời, thấy cũng sắp muộn, tiểu hài tử nào đó cũng kiếm được khá nhiều trái cây rồi, Vô Tình nói.
Đối với đề nghị của A Tình, Kiệt Ni tất nhiên là không có ý kiến. Sắp đến bữa trưa rồi, là nên trở về.
“A Tình, sao ngươi nhảy lên cây dễ dàng như vậy?” Đi trên đường, Kiệt Ni từ trong vui sướng vì nhặt được thật nhiều trái cây nhảy ra, vẻ mặt sùng bái hỏi A Tình, có thể làm chuyện như vậy nhất định có phương pháp đặc biệt đi.
“Luyện tập nhiều là có thể.” Vô Tình đầu đầy hắc tuyến, hắn có chút hối hận giúp đỡ hài tử rung cây lấy trái. Trên đường trở về hắn đã hỏi mấy câu cùng loại này không dưới mười lần…
“Thế nhưng A Tình tư thế ngươi nhảy lên cây thật xinh đẹp, ta phải làm sao mới được thế?” Kiệt Ni tiếp tục làm bộ dạng cục cưng hiếu kỳ.
Lại nữa rồi, Vô Tình thật sự là không còn tâm tình đáp lời nữa. Hài tử này chăm học chăm hỏi như vậy, nếu như đi thi khoa cử, tuyệt đối là có tiền đồ…
Thấy A Tình không trả lời, Kiệt Ni đem lực chú ý chuyển đến nơi khác, cách buộc tóc của A Tình thật đặc biệt, bất quá cũng dễ nhìn, Vì vậy lại hỏi: “A Tình, tóc ngươi làm thế nào vậy, thật xinh đẹp.”
“A, tiện tay dùng cây trâm vấn lên.” Vô Tình tiếp tục nói cho có lệ, ở trong lòng cảm thán, hài tử này quan sát thật cẩn thận, giỏi đặt vấn đề, quả nhiên hẳn là sẽ thi đỗ trạng nguyên…
“Cây trâm? Cây trâm là cái gì? Cái gậy nhỏ xinh đẹp trên đầu ngươi kia sao?” Kiệt Ni nhìn vật trang sức trắng bóng trên búi tóc Vô Tình hỏi, đồ trang sức này rất đặc biệt cũng rất đẹp, hắn trước đây đều chưa thấy qua.
Chết tiệt, cho ngươi cài trâm! Cho ngươi cài trâm! Vô Tình tự mắng, lần đầu tự thấy mình lắm mồm. Hắn có thể tưởng tượng hài tử đơn thuần này kế tiếp sắp sửa lại hỏi: “Cây trâm này chế tạo như thế nào, làm như thế nào cuộn được tóc dài lên, vì sao tóc cuộn lên lại dễ nhìn như vậy ” vân vân và vân vân. Nghĩ tới đây Vô Tình đau đầu, hắn bắt đầu hối hận ngày hôm nay xuất môn rồi, ở đây sẽ không có mấy thứ như hoàng lịch đâu nhỉ? Hắn trước khi xuất môn có thể xem giờ xem ngày…
Bất quá không đợi Kiệt Ni tiếp tục phát huy thiên phú trong việc đặt câu hỏi, một người đi tới chắn trước mặt bọn họ. Mà người này không phải ai khác, chính là ngày đó đi chợ trao đổi thì gặp phải, nam nhân anh tuấn—— Đế Tạp Nhĩ.
“Ngươi tuyệt đối không thích Utherus.” Đế Tạp Nhĩ khó có dịp gặp phải giống cái nhà Utherus xuất môn, ngày hôm nay cuối cùng cũng đụng nhau, liền thẳng thắn nói rõ ràng.
Vô Tình nhíu mày nhìn người, lời này rất rõ ràng tự cho là đúng. Thì ra là thế, đây là nguyên nhân ngày đó hắn nhìn mình đầy địch ý. Cũng may chỉ là địch ý, nếu như là sát ý thì hắn khó đảm bảo được người này còn có thể sống đến bây giờ. Bất quá nghĩ tới dân phong ở đây, sát ý dường như không quá có khả năng tồn tại.
“Ta có thích y hay không có quan hệ gì tới ngươi đâu?” Cho dù hiểu rõ lập trường của đối phương, nhưng Vô Tình cũng không phải kẻ để cho người khác có thể tùy ý chất vấn.
“Ta thích y, nếu ngươi không thích y, xin mời chọn giống đực khác, ngươi cùng Utherus một chỗ chẳng qua là vì y nhặt được ngươi mà thôi.” Đế Tạp Nhĩ bén nhọn vạch trần sự thực.
“Các ngươi quen nhau thật lâu rồi đi.” Vô Tình đột nhiên tung ra một câu không liên quan, không đợi Đế Tạp Nhĩ mở miệng, Vô Tình tiếp tục nói: “Vì sao phải chờ tới khi ta xuất hiện mới nói thích y? Ngươi đã từng nói với y rằng ngươi thích y chưa?” Thấy ngày đó thái độ của Utherus với Đế Tạp Nhĩ so với những người quen khác không có gì khác biệt, Vô Tình có thể khẳng định cái thích này là đơn phương, Utherus có khi cũng không biết.
“Này…” Đế Tạp Nhĩ bị Vô Tình hỏi đến nói không nên lời, hắn được cho rằng là giống cái đẹp nhất trong bộ lạc, thú nhân truy cầu hắn nhiều không kể, hắn không chấp nhận được chuyện mình đi thổ lộ với giống đực. Chỉ cần hắn hơi ám chỉ một chút, giống đực sẽ tự động theo đuổi. Nhưng tên đầu gỗ Utherus là ngoại lệ trong ngoại lệ, hắn ám chỉ vài lần, cũng không thấy đáp lại. Nghĩ xem hắn sau khi trưởng thành đã cự tuyệt hết những giống đực theo đuổi hắn, không phải là đang chờ Utherus sao?
“Ngươi thích y, y nhất định phải cùng ngươi cùng một chỗ sao? Có lý do gì? Ngươi thích y thì có thể cho y cái gì? Ngươi thích một người, ngươi chỉ muốn chính mình hạnh phúc, ngươi có ước vọng, người mà ngươi thích thì sao? Ngươi ngay cả cuộc sống thật sự của y như thế nào cũng không biết, người ngươi thích bất quá chỉ là hình tượng trong cảm nhận của chính ngươi mà thôi. Mà suy nghĩ cảm xúc của y lại càng sẽ không vì cái thích hư vô mờ mịt của ngươi mà cải biến.” Vô Tình ít khi mở miệng nói nhiều như vậy, loại người tùy tùy tiện liền nói thích này, rốt cuộc có hiểu hay không cái gì là thích? Có thể người ở đây quá mức đơn thuần đi, nghĩ rằng mọi chuyện đương nhiên phải theo ý chủ quan của mình.
“Ta…” Đế Tạp Nhĩ bị một giống cái chưa trưởng thành dùng một mớ lý luận đả kích đến nói không nên lời, không thể phủ nhận, A Tình nói rất đúng. Hắn tựa hồ chẳng bao giờ tạo ra bất kỳ ảnh hưởng nào trong sinh hoạt của Utherus, việc hắn làm bất quá chỉ là ở một bên nhìn, chờ, kỳ thực mình thích y bất quá chỉ là đơn phương thôi sao?
Nhưng mà, làm một giống cái trưởng thành đồng thời có thể nuôi sống chính mình, Đế Tạp Nhĩ cũng rất nhanh từ lúc bị công kích tìm được vấn đề: “Vậy còn ngươi? Ngươi ngay cả thích đều không thích y.”
“Ta có thích y hay không, thì có liên quan gì tới mối liên hệ giữa ngươi và y, hạnh phúc của chính ngươi nếu không đi tự truy cầu, thì còn để cho ai?” Thứ khiến mình cảm thấy hạnh phúc đương nhiên cần vững vàng nắm chặt, nếu như mình thực sự thích cái gì, nhất định sẽ không từ thủ đoạn theo đuổi bằng được. Hắn này có tính là xúi giục “tình địch” theo đuổi “nam nhân” của chính mình không? Ý tưởng thình lình xuất hiện này làm cho người nào đó tự đen mặt, hắn có phải ở thế giới không bình thường này lâu quá, đầu óc cũng bị đồng hóa rồi, cũng bắt đầu xuống cấp rồi…
Hạnh phúc, với hắn mà nói thực sự là một thứ xa xỉ. Chính là như Đế Tạp Nhĩ nói, hắn không yêu, cho nên hắn không có cảm giác hạnh phúc gì đáng nói; chỉ bất quá hắn cũng không ghét Utherus là được, hơn nữa nghĩ sinh hoạt như bây giờ cũng không tệ lắm. Tất cả phồn hoa tan biến, còn lại sinh hoạt vốn là bình thản mà giản dị. Hắn còn không tính là là một người soi mói, thứ có thể khiến hắn thật sự ghét không nhiều lắm; đồng dạng, thứ có thể khiến hắn chấp nhất hình như cũng không nhiều…
“A Tình, ta thừa nhận ngươi nói rất đúng, là ta coi thường ngươi rồi. Nhưng ngươi chớ quên ngươi còn không có trưởng thành, trong khi ngươi còn chưa cùng Utherus chân chính kết hợp, các ngươi không tính là bầu bạn. Cho nên ta còn có cơ hội!” Những lời của Vô Tình, như thế gáo nước lạnh tạt vào Đế Tạp Nhĩ, nếu thích vậy phải theo đuổi lấy! Hiện tại sự tình còn không có xác định, nếu Utherus không đến theo đuổi hắn, vậy hắn theo đuổi Utherus, tại sao không?
Thấy vẻ mặt quyết tâm của Đế Tạp Nhĩ, Vô Tình tỏ vẻ vui mừng, oa nhi này quả nhiên dễ bảo —— vậy hắn kế tiếp chuẩn bị làm như thế nào? Ỷ vào ưu thế là mình đã trưởng thành, hắn là chuẩn bị trực tiếp “làm” Utherus? Hay là chuẩn bị trực tiếp “làm” Utherus?
(việc lặp lại hai lần câu này ý là chỉ có một lựa chọn duy nhất. như kiểu “Đế Tạp Nhĩ có hai lựa chọn: một là cưỡng Utherus, hai vẫn là cưỡng Utherus ”. Chứ không phải lỗi edit đâu nha.)
Nghĩ vậy Vô Tình tự thấy mình quá tà ác rồi, người mà gặp phải loại tình huống này sẽ đem người ta trực tiếp “làm” ấy, hình như chính là mình cơ…
Chỉ bằng sự bảo hộ ở đây đối với giống cái, nếu như một giống cái cùng thú nhân xảy ra quan hệ, thú nhân tuyệt đối không có khả năng quỵt nợ. Bất quá ở đây sẽ có giống cái cưỡng thú nhân sao? Chủ động theo đuổi còn ít nữa là! Nghĩ đến Đế Tạp Nhĩ có thể sẽ chủ động theo đuổi pho tượng Utherus kia, Vô Tình liền thấy cuộc sống dưỡng thương nhàm chán của mình sẽ có thêm không ít thú vị.
“Ừ, chúc ngươi may mắn.” Mặc kệ đầu óc có bao nhiêu tà ác, Vô Tình nét mặt nghiêm túc như cũ, chúc phúc cho nam nhân tự cho là tình địch này. Cũng không biết chúc phúc của tử thần có tính là chúc phúc không nhỉ?
Nhìn đối thủ vẻ mặt dễ dàng mà chúc phúc chính mình, Đế Tạp Nhĩ thật sự là không thể nói gì được nữa. Vốn là tưởng hảo hảo giáo dục một chút giống cái ấu tể này, nói cho hắn không thích thì buông tay, không nên không công lãng phí cảm tình của người khác. Nhưng kết quả là người bị giáo dục lại là chính mình, hắn nên biết A Tình kỳ thực là người tốt sao? Không nhiều lời nữa, Đế Tạp Nhĩ gật đầu liền xoay người ly khai.
Kiệt Ni ngơ ngác nhìn hai giống cái mỹ lệ giao phong không được đén một khắc. (1 khắc = 15 phút) Rõ ràng, A Tình toàn thắng! Hơn nữa cuối cùng Đế Tạp Nhĩ còn thừa nhận A Tình. Có thể được một giống cái trưởng thành có thể tự nuôi thân tán thành là rất không dễ dàng, dù sao giống cái như vậy thường đều là mỹ lệ mà có khả năng, bọn họ trong lòng kiêu ngạo là không có khả năng đơn giản buông tha.
“A Tình cũng không lo lắng sao?” Đế Tạp Nhĩ hình như cũng không phải đèn cạn dầu (loại người mạnh miệng không có năng lực), nhìn A Tình thản nhiên như thể chuyện không liên quan mình, Kiệt Ni quan tâm hỏi. Tuy rằng nói thú nhân rất ít thay lòng, nhưng cũng không phải không có. Dù sao khi chưa chân chính kết làm bầu bạn, thú nhân đối với khí tức của các giống cái khác đều rất mẫn cảm; chỉ khi kết làm bầu bạn, thú nhân mới chỉ mẫn cảm đối với khí tức của giống cái bầu bạn. Kết làm bầu bạn là phòng tuyến vững chắc bảo vệ cảm tình và quan hệ của hai người.
“Có cái gì cần lo lắng, này vốn không liên quan đến ta.” Vô Tình khẩu khí vẫn như thể chuyện không liên quan mình, người khác thích theo đuổi thế nào thì theo đuổi thế ấy, dù sao người bị theo đuổi cũng không phải hắn, chỉ cần không làm phiền sinh hoạt của hắn, người khác làm sao cùng hắn không quan hệ. Hơn nữa, tiểu hài tử này có đúng hay không quản quá rộng?
“Hả? …” Lẽ nào Đế Tạp Nhĩ nói A Tình không thích Utherus là thật? Kiệt Ni phát hiện mình sắp theo không kịp tư duy của A Tình rồi. Vừa nãy A Tình hình như không có phủ nhận điều Đế Tạp Nhĩ nói, hơn nữa cuối cùng A Tình tựa hồ còn giựt giây Đế Tạp Nhĩ theo đuổi? Nghĩ tới đây, Kiệt Ni lại nghĩ có phải ngày hôm nay cùng A Tình một chỗ, chịu kích thích nhiều lắm, sao tự dưng lại có ý nghĩ quỷ dị như vậy…
Vì vậy tiểu hài tử nào đó bị ý nghĩ quỷ dị của chính mình vờn quanh rốt cục an tĩnh xuống, an phận đưa A Tình về đến nhà. Sau đó tiếp tục chìm trong suy tư đi về nhà mình.
Đi tới trước đại môn, không đợi Vô Tình đẩy ra viện môn, Utherus liền từ bên trong giữ cửa mở ra, như là vẫn luôn ở chỗ này chờ.
“Utherus, ” Vô Tình đi vào, đi qua bên cạnh Utherus thì thấp giọng nói: “Vừa rồi ta cùng Đế Tạp Nhĩ nói chuyện ngươi đều nghe được, phải không?” Làm một sát thủ, trình độ mẫn cảm đối với cảnh vật chung quanh của Vô Tình tự nhiên là sẽ không yếu. Kỳ thực từ trước khi Đế Tạp Nhĩ ngăn trở hắn, hắn đã phát hiện có người tiếp cận, mà lúc này Utherus xuất hiện khiến hắn khẳng định được người kia chính là Utherus.
Chắc là Utherus về nhà đi không thấy mình, liền đi tìm. Về phần sau đó lại vì sao không hiện thân, cũng là có thể suy ra dược. Hắn một chút cũng không phủ nhận điều Đế Tạp Nhĩ nói không phải sao? Phát hiện người mình thích lại không hề thích mình sẽ thế nào? Utherus ngươi sẽ cho ta đáp án gì?
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Tiểu Tình Tình nãi quả nhiên là người xấu 嚒… ~~~~(>_<)~~~~
end – 23
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT