Sở Y Lâm và Lục Bá Đình được một vệ sĩ mở cửa cho, họ cùng nhau nước vào.
thấy cô và Lục Bá Đình bước vào, họ dừng tay lại.
" Chào Lục tổng, Chào thiếu phu nhân " hai tên vệ sĩ cuối chào. Vì sau khi anh và cô đến, các vệ sĩ đã nhanh chóng thông báo Cho nhau, nên họ biết được người phụ nữ tuyệt sắc, khí chất đầy mình trước mắt chính là bà chủ của họ.
Tên phục vụ kia lúc này vẫn còn tỉnh táo, hắn ngẩn đầu lên nhìn thấy Sở Y Lâm thì sợ hãi.
Hôm qua lúc ở trong phòng, vậy mà hắn lại bị một người đang trúng thuốc hạ thủ, cho tới khi hắn bị bắt đi đến nơi này, thì đã biết được mình đã động đến người không nên động rồi.
" Tôi biết lỗi rồi, tôi là bị ả phụ nữ đó sai khiến, tôi chỉ nhận tiền làm việc thôi, nếu tôi biết là thiếu phu nhân, có cho tôi 10 lá gan tôi cũng không dám. "1
Tên phục vụ nhìn thấy Sở Y Lâm liền vừa giải thích vừa cầu xin tha mạng.
" Lục tổng, người này nên sử lý thế nào ạ " một người vệ sĩ hỏi.
" Lâm Nhi, em muốn xử lí thế nào?"
Lục Bá Đình tay bỏ vào túi quần, quay sang nhìn cô hỏi.
Sở Y Lâm giương ánh mắt băng lãnh tuyệt tình nhìn vào tên đang bị trói trên ghế, cô là người có thù tất báo, dám tính kế lên người cô, cô nhất định cho kẻ đó một cái kết,,thật đẹp,,
" Chẳng phải hắn thích,,vui vẻ,, sao?"
cô vừa nói vừa nở một nụ cười tà nhìn hắn
" Tăng gấp 10 lần lượng thuốc kích dục cho hắn uống, rồi tìm thêm vài tên đại tráng đến vui vẻ cùng hắn đi,"1
" Không chết thì không được ngừng lại "
Sở Y Lâm nói ra câu cuối cùng thì nhấn mạnh, khiến cho hai tên vệ sĩ nghe thấy cũng nổi da gà.
" Tôi không muốn, tôi biết sai rồi, xin hai vị tha cho tôi đi "1
Tên phục phụ sau khi nghe xong liền hoảng loạn gào thét xin tha.
Hai gã vệ sĩ ngay lập tức làm theo lời cô, cũng tự nhủ trong lòng, chọc ai thì chọc, tuyệt đối đừng chọc vào vị thiếu phu nhân này, nóc nhà thật to lớn và đáng sợ!1
Sau đó Lục Bá Đình cùng cô bước ra khỏi phòng. Chính bản thân anh cũng có chút rùng mình, e dè nhìn cô, chơi như thế thì còn gì là người nữa, đã biết nữ nhân của anh không tầm thường, nhưng đến giờ anh mới biết thủ đoạn của cô còn đáng sợ hơn anh nhiều.1
" Bây giờ tôi muốn về nhà, tôi có việc cần làm "
Sở Y Lâm định quay bước rời đi thì bị anh giữ lại.
" Không cần em ra tay, tôi đã giúp em bắt người về rồi "
" Thấy tôi có chu đáo không? "1 .
ngôn tình sủng"...."
Sở Y Lâm nhìn người đàn ông yêu nghiệt trước mắt, đang diệu dàng hỏi cô, trái tim cô giờ đã đây có chút dao động, trước đây chỉ có mình cô đơn thân độc mã, tổn thương tự mình chịu, có thù cũng tự mình báo, cô chưa bao giờ có được cảm giác được che chở bảo vệ nào như vậy.
Không phải từ người thân hay bạn bè, hay một điều gì khác, mà chính là từ người đàn ông của mình. Người đầu tiên của cô, cũng là người mà cô đã bất tri bất giác giao ra sự tin tưởng của mình.
Anh lại tiếp tục đưa cô đến một căn phòng khác.
Đường Nhã bị đánh thuốc vẫn còn mê mang nằm dưới đất
Lần này Sở Y Lâm và Lục Bá Đình bước vào, trực tiếp ngồi xuống ghế.
" Anh muốn xem? "
" Có gì không thể xem à? "
Lục Bá Đình không biết được cô sắp làm gì, nhưng xem lại chắc chắn là rất thú vị.
" Giúp tôi mời đến một Hacker, và cả năm tên đàn ông khỏe khoắn một chút "
".... Được "
Lục Bá Đình lập tức cho người đi làm, năm gã đàn ông cùng một cô gái thì anh có thể hiểu được, nhưng cô lại gọi hacker đến làm gì? anh có chút tò mò.
" Còn nữa, Chuẩn bị thêm ánh sáng và máy quay "
Nghe đến đây anh rốt cuộc cũng biết được ý định của cô rồi.
" Lâm Nhi, em thật là phúc hắc!"
" Anh ghét à? "
" Không, rất thích "
Anh nhìn cô ánh mắt nhu tình, mỉm cười đầy mê hoặc, khiến cho cô không chịu được quay mặt đi.
Một lúc sau mọi thứ đã chuẩn bị xong.
Sở Y Lâm ra lệnh cho người tạt nước vào Đường Nhã để cô ta tỉnh lại.
Sau khi tỉnh dậy, thấy bản thân đang nằm trên một chiếc giường lớn, cô ta ngơ ngác nhìn xung quanh quanh, có đèn flash, có máy quay, có mỹ năm sáu múi, có cả một đạo diễn nữa cơ.
Đường Nhã nhớ là mình không có tham gia chương trình gì mà, đang thắt mắt cô ta vô tình nhìn thấy Sở Y Lâm đang đứng phía sau ánh đèn flash.
" Ra tay "
Sở Y Lâm ra lệnh, lập tức có năm tên vệ sĩ lao đến giữ chặt lấy tay chân của cô ta, một người thì kềm chặt lấy đầu cô ta lại.
Sở Y Lâm bước đến trước mặt cô ta, trên tay cầm theo một ly rượu đỏ thẫm.
" Xin chào Đường đại tiểu thư "
" Mày muốn làm gì tao? mau thả tao ra, nếu không tao nhất định khiến mày phải hối hận "
Đường Nhã tức giận thét vào mặt Sở Y Lâm.
" Ai phải hối hận còn chưa biết " Sở Y Lâm nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô ta.
" Chỉ là tôi muốn dùng cách của người trả lại cho người mà thôi?! "
" Mày nói vậy là có ý gì? "
" Không phải Đường tiểu thư thích chơi trò hạ dược người khác sao? "
" Mày...Haha, là tao làm đó thì sao, mày có biết thì cũng xong rồi, có phải bị tên phục vụ đó đề lên rất kích thích không, tao đã bảo hắn chụp hình lại, nếu mày dám làm gì tao, tao sẽ cho mày không thể ngẩn mặt nhìn người nữa "
" Vậy sao? tôi sẽ chờ mà xem."
Nói rồi Sở Y Lâm tiến tới bóp lấy miệng của cô ta, đổ hết ly rượu trong tay vào.
" Mày cho tao uống cái gì? " Đường nhã giãy giụa, nhưng cô ta bị năm người đàn ông cao lớn giữ lại, đương nhiên không làm gì được.
" Uống nó vào sẽ giúp cô nổi tiếng, không cần phải cảm ơn đâu! "
" Còn nữa, những soái ca này là tôi vất vả tuyển chọn cho cô đấy, tận hưởng đi nhé "
Sở Y Lâm quay bước trở lại ghế.
Cô ngồi vắt chéo hai chân, phong thái điềm tĩnh ưu nhã.
" Cùng nhau xem phim chứ, Lục tổng? "1
" Đương nhiên "
Nói rồi cô công môi thành một điệu cười gian xảo, nâng ly cùng Lục Bá Đình.