Sở Y lâm liếc mắt thấy bọn họ cùng nhau xông lên định bắt giữ lấy cô Và Chu Nguyệt, sắc mặt cô trầm xuống,ánh mắt xoẹt qua tia sát khí.
Sở Y Lâm động tác nhanh như chớp cúi người xuống nhặt lấy chai rượu đang nằm lăn lóc dưới chân, một lực ném thật mạnh về phía của bọn chúng, một tên bị ném trúng thì ôm đầu kêu lên thảm thiết.
Cùng lúc đó Sở Y Lâm cũng đã vào tư thế chiến đấu và lao vào đánh nhau với bọn họ, Sở Y Lâm tay không tất sắt nhưng cô một chút cũng không hề lộ ra vẻ sợ hãi, tuy hiện giờ thân thể cô không được như kiếp trước nhưng để đối phó với đám người này cô thừa sức để thắng.
Cô đã từng là một chỉ huy của một đội binh đặc chủng thì đương nhiên thân thủ không hề đơn.1
Mỗi một chiêu thức đều là sát chiêu, là để áp chế tội phạm nguy hiểm vì vậy cô rất tin tưởng vào bản thân.
Từng tên một đã bị cô chuẩn xác đánh vào điểm yếu, lực đánh không hề nhẹ khiến cho chúng một khi đã trúng đòn thì lập tức ngã xuống, chỉ mất không quá 5 phút để cô hạ gục tất cả.
Sở Y Lâm quay đầu lại nhìn tên đại ca đang há hốc mồm không thể tin được rồi ném cho hắn một ánh mắt như có thể bóp nát tất cả khiến hắn khiếp sợ mà run lên.
Sở Y Lâm nhẹ nhàng bước đến chỗ hắn, nhưng cô chưa đi được mấy bước đã thấy hắn nét mặt kinh áp mà vội vã quây đầu chạy đi,những tên đàn em của hắn thấy vậy cũng khổ sở lê thân chạy theo.
Sau khi bọn chúng chạy đi, thì mọi người xung quanh cũng giải tán, vì ở đây là một bar cao cấp, hơn nữa nếu có gây chuyện hay giết người trong này thì cũng sẽ được giải quyết riêng tư,không dính đến pháp luật, vì vậy ở đây có rất nhiều người không dễ chọc đến.
Sở Y Lâm quay về hướng chỗ Chu nguyệt đang sợ hãi đứng nép vào một góc.
" Xong rồi, chúng ta về thôi "
Sở Y Lâm nắm lấy tay chu nguyệt kéo đi
" Lâm Lâm... cậu..."
Chu Nguyệt lúc này vẫn chưa hết bình tĩnh, trái tim vẫn còn đập mạnh liên hồi,cô vừa sợ hãi vừa lo lắng,cô sợ, hôm nay cô và Sở Y Lâm không thể vẹn toàn bước ra khỏi đây,nhưng khi thấy sở Y Lâm một mình hạ gục mấy tên giang hồ kia thì cô rất kinh ngạc, sau đó nữa chính là lo lắng.
Sở Y Lâm sợ rằng tên kia quay về sẽ gọi thêm người tới, như vậy sẽ rất phiền phức, cô vội vàng dắt Theo Chu nguyệt rời đi mà không biết rằng một màn này đã được thu vào hết trong mắt của một người đàn ông.
Trên tầng hai của quán bar một nam Nhân dáng người cao lớn đang ngồi trên ghế.
Trên người Lục Bá Đình mặc một bộ âu phục màu đen,đôi chân thon dài vắt chéo lên nhau, trên tay lắc lư ly rượu toả ra khí chất Vương giả.
Ngủ quan tinh tế, đôi mắt dài và hàng long mi cong vút, sống mũi cao thẳng, gương mặt gốc cạnh nam tính và đôi môi mỏng cong lên thành một điệu cười đầy mị lực nhìn theo bóng dáng của Sở Y Lâm đang rời đi.1
Lúc nãy khi Lục Bá Đình ngồi trên tầng hai uống rượu cùng với Ngạo Vũ thì nghe thấy bên dưới có động tĩnh, Ngạo vũ cao hứng liếc mắt xuống dưới lầu xem trò vui
Còn Lục Bá Đình thì vẫn ngồi yên trên ghế mà uống rượu như thể không có chuyện gì sảy ra.
"Woa... lão lục, đó chẳng phải là vị hôn thê của cậu sao? thân thủ cũng lợi hại quá đi"
Ngạo vũ mắt liếc nhìn mấy chiêu thức lúc Sở Y Lâm đánh nhau thì thầm đánh giá.1
Bản thân ngạo vũ cũng là một cao thủ có thể nói là thực lực ngang bằng với Lục Bá Đình, không có máy người có thể đánh lại hắn, nhưng thân thủ của cô gái này không hề tầm thường một chút nào.
Lục Bá Đình nghe vậy cũng thấy khó hiểu, lợi hại như vậy?cái vị hôn thê phiền phức ngu ngốc đó sao, còn có thể khiến cho Ngạo Vũ khen!
Lục Bá Đình liếc mắt nhìn xuống dưới lầu là cảnh Sở Y Lâm sau khi ném chai rượu về phía những tên côn đồ thì lập tức ra chiêu xông tới, toàn thân cô toả ra sát khí, gương mặt lạnh lùng không một chút biểu cảm.
"..... " Lục Bá Đình im lặng không nói gì
Anh lặng lẽ quan sát cho đến khi cô hạ gục bọn họ rồi ung dung rời đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT