Những bông hoa tuyết trắng muốt xinh đẹp nhè nhẹ rơi trong không khí, bỗng chốc Tiêu Chiến lại nhớ đến chuyện rất lâu trước đây lúc còn ở bên nhau Nhất Bác đã rất muốn cùng anh đến Hàn Quốc đón "ngày tuyết đầu mùa"_ngày tuyết của mối tình đầu.
Tuyết đầu mùa ở Hàn Quốc sẽ rơi vào thời gian giao mùa giữa Thu và Đông, lúc ấy cậu nói với anh rằng trước đây khi cậu còn ở Hàn Quốc đã từng rất ngưỡng mộ những cặp đôi cùng nhau ngắm nhìn tuyết đầu mùa, cậu cũng muốn một lần được cùng anh ngắm nhìn tuyết đầu mùa ấy.
Nhất Bác đã rất hứng thú mà kể với anh rằng khi tuyết đầu mùa rơi, có thể đi dạo dưới cơn mưa tuyết đầu mùa ấy cùng người trong lòng, sau đó cho tay mình vào một túi áo khoác của ai đó rồi cũng nhau đi bộ trên những con đường trắng xoá tuyết rơi.
Bạn nhỏ của anh nói như vậy không phải rất lãng mạng sao? Anh nhớ lúc đó nghe cậu kể xong anh cũng vô cùng trông chờ giây phút được ngắm tuyết đầu mùa cùng cậu.
Chỉ là lịch trình của cả hai đều quá bận rộn, những lúc có thể xuất ngoại đến Hàn Quốc dạo chơi được thì "ngày tuyết đầu mùa" ấy đều đã qua hoặc là còn chưa đến.
Tiêu Chiến chợt nhận ra hôm nay chính là ngày đầu tiên tuyết rơi ở Bắc Kinh, có thể xem được là "ngày tuyết đầu mùa" không nhỉ?Nửa giờ chạy xe cuối cùng cũng đã đến dưới tiểu khu cũ, Tiêu Chiến không để lại lời nào cho nhân viên của mình, chỉ là tức tốc chạy vào bên trong, nhấn thang máy đến tầng lầu mà anh đã vô cùng quen thuộc.
Mật khẩu nhà vẫn là ngày sinh của anh cùng cậu ghép lại, chưa hề thay đổi, chính là ngày sinh của anh cùng cậu ghép vào lại mà thành.
Ba năm rồi, cậu vẫn chưa đổi mật khẩu mới.
Bước vào bên trong, căn hộ im lặng đến lạ thường, bóng dáng Tử Văn đang chết đứng trước cửa phòng ngủ cứ như vậy liền ập thẳng vào đại não của anh.
Đôi mắt của Tử Văn lúc ấy có biết bao nhiêu là tự trách, biết bao nhiêu là đau lòng anh cũng không có cách nào diễn tả nổi.
.