Hai chị em Du Hồng Lam cùng Du Hồng Tuyết sát lực kinh thiên, kiếm khí hung bạo trực nhìn thẳng vào Yami, chỉ cần hắn động, các nàng cũng sẽ không ngại để cho kiếm khí cắn xé hắn.
Kinh khủng tới nỗi, cả căn phòng rung lắc lên dữ dội, sàn nhà dưới chân hắn bị áp lực đè nén nứt toác thành từng mảnh nhỏ.
Từ phía xa, Scarlet miệng không khỏi cười lên. Trời sinh ra đôi bào thai này lại cho các nàng thêm cả long huyết tại cơ thể, cũng giống như nàng khi được sinh ra long khí cuốn thân, sau này tu luyện hỏa thuộc tính, biến chuyển long mạch trong cơ thể trở thành Viêm Long, về phía hai nàng, tuy cách tu luyện chậm chạp còn tu thêm cả kiếm đạo, nhưng Scarlet vẫn có thể cảm nhận được một chút thần lực trong huyết dịch, có lẽ long mạch đã nhận quang thuộc tính để trở thành hai đầu quang long chờ ngày làm chủ thiên hạ. Chỉ đang tiếc, cho dù hiện tại đã sử dụng một phần nhỏ sức mạnh của quang long, nhưng hai nàng lại đối đầu với Yami, kẻ có thể vùi dập tất cả những thứ kẻ khác coi là vô địch bởi đơn giản hắn quá mạnh.
Mắt Yami liếc tới Scarlet, thầm nghĩ nàng có lẽ cũng đã phát hiện ra rồi. Hơn nữa cười tà đạo như vậy, tương lai hai vị thánh nữ này không thoát khỏi bàn tay của nàng rồi. Yami có một chút đau đầu, ba con rồng xuất hiện tại căn phòng này, không phải quá trùng hợp đi?
"Scarlet, hắn lắc đầu như vậy là bó tay sao?"
Ari một bên hỏi, chẳng qua chưa bao giờ thấy Yami thể hiện thái độ như vậy trong trận chiến.
"Hừ hừ, chẳng qua bị ta dọa chết mà thôi"
"Ngươi?"
Nàng khó hiểu nhìn Scarlet, tuy biết rằng nàng nói đùa nhưng... có nhất thiết phải nói to đến như vậy không? Là để cho Yami hắn nghe thấy sao?
Từ xa, khóe mắt hắn có một chút co giật, chỉ là ba con rồng nhỏ hắn nghĩ rằng có phải được sắp xếp từ trước hay không, như vậy đã bị đùa cợt rằng sợ hãi...
"Mà kệ... các ngươi là muốn tự động thủ hay tới lượt ta?"
Hắn nhếch mép cười lên một tiếng âm trầm vô cảm, đôi mắt nhìn lấy hai chị em giống như vô hạn băng hàn, lạnh lẽo thấu xương.
Du Hồng Lam trong mắt sớm đã có một chút e dè. Sát khí từ hắn tỏa ra còn kinh khủng hơn cả hai chị em nàng, chứng tỏ cái danh Ma Tôn không phải trò đùa hắn thực sự nguy hiểm, thực sự khó nhằn, nếu như các nàng không ra tay hạ gục hắn trước... đừng nói tới việc thu hồi Diệt Thiên Chùy Thủ, ngày chết cũng không còn cách xa.
"Tử Lôi!"
"Quang Ảnh!"
Hai chị em đồng loạt quát lớn, tốc độ giống như nhanh hơn gấp hàng trăm, hàng vạn lần, thân thể nhòe đi hóa thân trở thành hai tia lôi ảnh cùng quang ảnh, trực diện lao tới hòng chế trụ lấy hắn. Đường kiếm trong tay hai nàng lóe lên, trở thành một vệt dài hàn quang xé dọc lấy không gian, rất nhanh chém tới muốn đoạt lấy mạng hắn.
Mặc dù lưỡi kiếm đã gần chạm tới được cơ thể Yami thế nhưng càng tiến lại gần, Du Hồng Lam lại càng có một dự cảm không lành, cứ như là... nàng cùng em gái mình đang lao vào miệng cọp vậy.
Quả nhiên giác quan cảm nhận của nảng không sai, trên người Yami từ một tên người thường nay bị tà khí vao trùm, giống như sóng dữ táp thẳng vào cơ thể hai người. Cả hai lao tới nhanh như vậy, cũng vì một thoáng bùng nổ tà khí trên người hắn cũng bị đánh văng đi, bay ngược lại phía sau.
"Tà khí... mạnh quá..."
Du Hồng Tuyết chống kiếm xuống đất, nghiến răng mà nói. Tuy bị hắn một quyền hạ gục thế nhưng đây là lần đầu tiên nàng được chứng kiến sức mạnh thực sự của hắn. Đây còn là một con người sao? Ngay cả Thần Chi Lực năng lượng tiềm ẩn kích pháp còn chưa bằng một góc của hắn.
Du Hồng Làm có một chút tĩnh hơn, dù vậy trong mắt cũng không tránh thoát khỏi kinh hãi. Đây chính là thực lực thực sự của Ma Tôn sao? Chẳng lẽ đám ngu ngốc tại Thần Điện báo cáo sai về hắn? Hắn ở hiện tại còn là một kẻ cấp độ Bán Thần Lực hay sao?
"Ta đã cho các ngươi cơ hội... thời gian... nhưng các ngươi lại quá chậm trễ..."
Yami với tông giọng khàn khàn nói, hai mắt dần đảo thành một màu đỏ rực của máu, nhìn qua cũng có thể khiến bất kể kẻ nào cũng phải run sợ...
"Hiện tại đã muộn!"
"Cái gì!"
Du Hồng Lam quát lên một tiếng, thanh kiếm trong tay bất giác đưa lên.
Chỉ cảm nhận một lực đạo khủng bố bắn tới, cả cơ thể nàng đã văng đi, đục thủng cả tường mà bay ra phía bên ngoài. Chưa hết, Yami hắn duỗi ray ra, một dòng năng lượng ma quái từ trong lòng bàn tay hắn kéo cơ thể nàng quay ngược trở lại.
"Thả tỷ tỷ ra!"
Du Hồng Tuyết gầm lên một tiếng, cả cơ thể bạo phát ra long lực kim quang, thể chất lẫn năng lực dao động mãnh liệt dần thành hình những vảy long lân tại hai tay, đôi mắt dần chuyển sang một màu bạch kim cùng một con ngươi bổ dọc đặc trưng của long tộc. Yami chau mày, vậy mà đã sử dụng tới long mạch, có lẽ hai chị em nhà này không thu được đồ từ tay hắn là không xong, tới nỗi con bài tẩy đều đã được tung ra. Mà cũng phải, các nàng không tung ra, các nàng chỉ có chết!
Một tay giữ lấy cổ Du Hồng Lam nện thẳng xuống đất, hắn bất ngờ quay lại nhấc chân đá thẳng vào cổ tay Du Hồng Tuyết khiến thanh kiếm trong tay nàng văng đi, kinh khủng hơn, long lân mà nàng coi là mạnh mẽ, cứng rắn nhất hiện tại đã lách cách nứt toác thành nhiều đường, chỉ sợ thêm một đá nữa của hắn, long lân liền sẽ bị đánh nát. Du Hồng Tuyết bị đẩy lại phía sau, Du Hồng Lam chớp lấy thời cơ đồng thời bộc phát long mạch, nhân cơ hội Yami xao nhãng liền tung ra một đấm cực mạnh vào cơ thể hắn.
Nào ngờ, trước đòn đánh bất ngờ như vậy, hắn không có chút nào bất ngờ, thân thể xoay chuyển, bàn tay không biết từ bao giờ đã đón lấy nắm đấm của nàng, không chút khó khắn giữ lấy nó trên không. Tay bên của hắn trả lại cho nàng một quyền, đánh thẳng vào bụng nàng. Du Hồng Lam tiếp tục văng xa, trong miệng lập tức phun ra một ngụm máu tươi thấm đẫm y phục. Nàng ta khó khăn bò dậy, hai mắt đỏ đầy tơ máu, bàn tay nắm thật chặt lấy thanh kiếm bên cạnh mình.
Các nàng đã tổn hao bao nhiêu năng lượng, bao nhiêu khí lực nhưng một điểm xoay chuyển tình thế cũng không có. Cho dù có long mạch hỗ trợ nhưng hắn dương như đã thuộc vào một phạm trù nào đó mà các nàng không thể địch nổi. Hắn quá biến thái, đã khiến cả hai có một chút hối hận khi đối mặt cùng hắn. Càng đáng chết hơn khi mà vì hắn quá mạnh, các nàng không thể thu hồi lấy đồ vật thuộc về thế lực của mình. Các nàng phải chấp nhận một sự thực tàn khốc rằng, hắn vẫn chưa sử dụng hết năng lực trong mình và các nàng sớm đã thua cuộc trước hắn. Khi trước ngạo mạn như vậy, thách thức hắn như vậy để rồi đến bây giờ tự đưa tay quất vào mặt mình một bạt tai đau đớn. Cuộc đấu này... không có cửa để giành được thắng lợi, ngược lại còn khiến các nàng tự rước lấy nhục.
Du Hồng Lam cắn răng, đột nhiên bạo khởi lao đi. Yami lần này không có đón lấy đòn đánh của nàng nữa, cả cơ thể nhòe đi để lại một tàn ảnh, thân thể từ khi nào đã xuất hiện tại cách đó không xa.
Nhận thấy Yami đã ở xa, tạo cho nàng một khoảng cách an toàn, Du Hồng Lam hướng tới em gái mình lớn tiếng nói
"Hồng Tuyết! Kiếm!"
Du Hồng Tuyết gật đầu, thanh kiếm trong tay phóng tới vị trí của Du Hồng Lam, nàng ta nhanh tay đón lấy mũi kiếm, đồng thời một chân dậm xuống mặt đất, bật lên phía không trung nhìn xuống Yami, gầm lên đầy uy mãnh. Tiếng gầm này hệt như một tiếng long ngâm, thoáng chốc đã khiến cuồng phong nổi lên, năng lượng tỏa ra tứ phía nghiền nát bàn ghế.
"Đằng! Long! Quy! Nhất!"
Hắn mỉm cười, hay cho một chiêu Đằng Long Quy Nhất, đã rút gần như toàn bộ năng lượng trong long mạch lẫn cơ thể nàng, nếu như đòn này được tung ra, cả cơ thể nàng sau đó chỉ còn biết nằm đó chờ chết mà thôi...
"Ta không tin! Ngươi có thể đỡ lại được đòn này!"
Áp lực từ nó quá mạnh, tới nỗi nàng đã sắp không kiềm hãm nổi, hai tay cầm kiếm giờ đây đã không còn giữ nổi, cảm giác tê rần, phản phệ dần ập tới, không khỏi khiến mau trào ra từ khóe miệng của nàng.
Nào ngờ, Yami chỉ cười một tiếng nhạt nhẽo, hắn trước cơn thịnh nộ của đằng long trong tay nàng vẫn có thể trào phúng lại nàng một câu, khinh thường một câu
"Ngươi nghĩ thứ rác rưởi đó có thể gây thương tổn cho ta?"
"Câm miệng!!"
Nàng điên đảo gầm lên một tiếng, thanh kiếm trong tay ra dáng hình một đầu quang long hung hăng lao tới, nghiền nát mọi thứ trên đường đi của nó trở thành tro bụi, và Yami không ngoại lệ, hắn cung nằm trong đường di chuyển của quang long, rất nhanh đã lao tới gần hòng xé xác hắn ra thành từng mảnh.
Hai mắt Yami híp lại, hai bàn tay nhanh thoăn thoắt kết một thủ ẩn. Sau khi kết ấn xong, một vòng tròn ma pháp xuất hiện, từ bên trong tâm của nó, một con ma long gầm rú điên loạn phi ra, cắn nuốt lấy con quang long nhỏ bé của Du Hồng Lam, thay thế sắc màu hoàng kim đó bằng một màu tử sắc ám muội, đầy tro tàn.
Lúc này, hai mắt của Du Hồng Lam giống như găph quỷ, không khỏi trợn trừng lên. Nàng hiện tại đã hết cả thể lực lẫn năng lực, chỉ có thể mặc kê bản thân mình rơi xuống từ trên không, chờ đợi con ma long kia nuốt chửng lấy cơ thể của mình. Hóa ra, không chỉ hay chị em nàng có thể sử dụng năng lực của rồng... quả nhiên nàng đã quá ếch ngồi đáy giếng rồi. Hai nàng, không phải hai con rồng duy nhất.
"Tỷ tỷ!!!"
Du Hồng Lam hét lên, muốn di chuyển tới cứu lấy chị mình nhưng đã muộn, sau đòn đá của Yami khi nãy, năng lực trong nàng đã trở nên bất ổn, hiện tại cũng còn đâu sức lực để mà cứu lấy tỷ tỷ mình?
Cứ tưởng rẳng cả cơ thể lẫn linh hồn của Du Hồng Lam sẽ bị con ma long cắn nuốt không còn, ở phía sau Yami lóe lên một ánh lửa đỏ, theo đó, một luồng viêm hỏa nóng bỏng bắn thẳng tới con ma long của hắn, hủy diệt nó ngay lập tức. Tuy vậy nhưng vì áp lực của nó còn đó, cả cơ thể Du Hồng Lam bị cuốn đi, đâm xầm vào bức tường phía sau lưng, đã hoàn toàn bị hôn mê bất tỉnh.
"Ngươi đang mưu tính điều gì... Scarlet"
Yami hắn từ từ quay lại, nhìn lấy Scarlet vẫn đang giơ tay chưa kịp thu về sau đòn ngăn chặn vừa rồi. Yami hắn đúng là một tên máu lạnh, thực sự muốn giết Du Hồng Lam, nếu không phải nàng bỏ ra hơn nửa năng lượng trong cơ thể mình để tung ra đòn ngăn chặn, thực sự Du Hồng Lam sẽ chết.
"Ngươi không thể giết nàng"
Hắn nghe nàng nói, hai chân cất bước tiến tới gần sát nàng hỏi. Nào ngờ, nàng ta chẳng những không sợ hãi, cả gan kéo lấy cổ áo Yami sát kề khuôn mặt mình, tới nỗi cả hai đều có thể cảm nhận hơi thở nóng bỏng của nhau.
"Vì?"
Scarlet ghé bên tai hắn, nhẹ nói
"Vì? Vì cả hai chính là chìa khóa cân bằng cho thế giới này vận hành, chỉ cần một trong hai nàng bị giết, thế giới sẽ hỗn loạn... hơn nữa Yami, đây là thể xác do ngươi chiếm đoạt, nếu không có linh hồn của ngươi, nó sẽ không có liên quan tới vận mệnh này, ngươi nên biết vì linh hồn ngươi mà vận mệnh đã chuyển mình, ngươi không thể giết người mà vận mệnh đã an bài là chìa khóa cho thế giới khỏi sự hỗn loạn"
Yami không có nói gì, cứ như vậy đứng nhìn Scarlet...
"Ta sợ quá, ngươi nhìn ta như vậy không phải muốn giết ta rồi đó chứ?"
Nàng vờ sợ hãi kêu nhỏ, hương thơm từ miệng như hoa như ngọc phả vào mũi hắn, tuy nhiên không làm giảm đi cái lạnh trong hắn. Cuối cùng hắn mới đẩy nhẹ Scarlet ra, không nói thêm gì.
"Hừ! Ta còn không tin ngươi dám giết nữ nhân một đời bên mình"
Nàng kiêu ngạo ưỡn ngực uy hiếp hắn. Phải, dĩ nhiên hắn sẽ không giết rồi, nàng biết rõ điều đó.
"Vô vị"
Hắn bỏ lại một câu, cả cơ thể hóa thành một đoàn hắc khí mà biến mất.
Trong thời gian này, tại một vùng núi cách xa đô thị nơi Yami sinh sống, một cánh cổng khỗng rõ từ đâu bắt đầu hình thành. Đất đá, cát bụi, thậm trí cả năng lượng bắt đầu quy lại một điểm dày đặc, bám chắc lấy nhau trở thành một cánh cổng vòm, lăn tăn những dòng năng lượng thuần khiết tại mặt cổng.
"Tổng bộ Thập Tự Đoàn, đã có dấu hiệu hình thành cổng bí cảnh, mười lăm giờ hai mươi ba phút tại vùng nguy hiểm! Xin chỉ thị từ tổng bộ"