<Em sẽ cố gắng làm việc để phụ giúp Nee-san!>(Kaga)
Tiếng đứa trẻ nói quả quyết tâm, đôi mắt đầy sự lấp lánh của sự nghiêm túc.
<ngốc! Em còn phải đi học nữa>(Ilumina)
Đó dường như là những lời cô cảm thấy ấm lòng nhất khi Kaga hay Yami gần mình mà nói lên ước mơ của nó. Còn nhớ năm đó, cha mẹ cả hai mất trong một cuộc càn quét của Mushouzin, cuộc sống khổ cực vô cùng, khi mà vừa phải kiếm tiền vừa phải chăm nuôi đứa em nhỏ, cô đã từng có ý định bán mình vào hang ổ bẩn thỉu để kiếm được nhiều tiền hơn, nhưng những điều đó đều bị nụ cười của Kaga làm vụt mất.
Ilumina mở mắt trong một khoảng không tối tăm, chung quang xích quấn chặt lấy cơ thể, không thể cử động dù chỉ một chút.
Xung quanh là những mảnh vỡ của kí ức, đều là những kỉ niệm với Yami mà cô không muốn phải quên đi.
<Kaga.....chị xin lỗi>(Ilumina)
Cô bật khóc một cách lặng lẽ, nỗi nhớ nhung xen lẫn đau đớn xoáy sâu dưới đáy lòng, bóng hình Yami cứ thể vụt mất khiến cô càng tăm tối trong sự lạnh lẽo hơn.
Một khi hoá Gakushou, khả năng thoát khỏi sự không chế là điều bất khả thi, trường hợp nhân loại thoát khỏi sự giam cầm linh hồn của thánh thể là không thể nào.
Giọt lệ long lanh trong bóng tối sâu thẳm, lã chã rơi xuống như những vi quang có thể soi sáng cả vùng đó, cả một phần tuyệt vọng.
<mình đang làm gì thế này?>(Ilumina)
Càng nói ra điều trốn tránh thực tại, lồng ngực cô lại xúc động đến mức quặn đau, nghẹn vì đau ở cổ họng
<điều gì làm mình khóc thể này......>(Ilumina)
Trông cô thực sự như một đứa trẻ con , môi mím chặt lấy, ngăn cản không cho cảm xúc của mình chạm tới nỗi đau nhưng kể cả mỗi lần như vậy, cô luôn thở bật ra mà khóc càng to hơn.
<sao cũng được.....dù chỉ một chút......Kaga......xin hãy ôm lấy chị lần cuối>(Ilumina)
<chỉ một lần cuối.......>(Ilumina)
Đứng trước Ratosu đang run lên vì sợ hãi, Haruto nhếch mép cười.
<một kẻ.....cần ta chiếu ánh dạ quang>(Haruto)
Ratosu ngạc nhiên vì lời Haruto nói, cô không hiểu!? Hắn đang nói những thứ mà chỉ có hắn nghe thấy.
Đang vòng vo với mớ ý nghĩ trong đầu mình, để ý lại, thân ảnh Haruto bắt đầu tàn phải và nguyên một đấm giáng địa vào thẳng mặt, trời đất đảo lộn trong tầm mắt Ratosu, đem thân mình bay văng đi trong không trung, đâm đổ cả một mảng tường.
Phía bên ngoài, ba kẻ mang thiên chức Heros cùng một kẻ quen thuộc đã triệu hoán-Nari đang yên trí lòng các Suvior. Một tiếng nổ cực lớn khiến tất cả lặng lòng mà nhìn tới.
Một nữ nhân trong bộ chiến bào bay ra từ sảnh điện.
Ratosu đứng lên, quệt đi vệt máu ở miệng, gầm lên như một con thú , đầy mạnh mẽ mà cũng đầy hoàng dại.
<Higa Yami!!!!!>(Ratosu)
Cô ta bật tốc lao tới cái bóng người đang từ từ bước tới, va chạm với bóng hình đó, gâ ra xung kích cực lớn đánh tan cả mảnh đất đó thành một hố sâu.
<Higa......Yami.....?>(Nari)
Kẻ ngạc nhiên nhất không phải các Suvior hay Heros mà là Nari thì đúng hơn! Hai đồng tử tím đen của cô dõi về phía cậu thiếu niên đang chặn lưỡi kiếm kia bằng một tay, tay kia mà một thứ đang ngự trị trên đó chắc hẳn là chuôi Hikagari huyền thoại, một Mushozin chỉ phục tùng huyền thoại ác nhân Higa Yami.
Quay về với cuộc chiến không cần sức để đấu đá, Haruto tặng ngay cho Ratosu một tát thẳng mắt khiến ả bay đi, con thằn lằn này không đáng để cậu đấm như ban nãy, một tát lệch hàm là quá đủ với con thằn lằn tự phụ.
Ratosu một tay ôm lấy má đang đỏ hỏn năm ngón tay, trừng mắt nhìn về phía Haruto mà bóp chặt lấy cán kiếm.
<nhìn đi đâu!?>(Haruto)
<Ku!>(Ratosu)
Một đá vung tới, Ratosu đã kịp đưa tay lên chặn nhưng thứ áo lực khi chạm phải là cực kì lớn, xương cốt của cơ thể hày không chịu nổi mà răng rắc gãy ra từng khúc, đau đớn vô cùng! Tự liệu của Ratosu không thể trị liệu được . Một tay buông thõng vì gãy, Ratosu giờ mới thấy sợ hãi trước kẻ này, không buông tha cho bất cơ thứ gì! Chỉ cần ngứa mắt là chắc chắn sẽ dần chúng như đánh chó.
<vững vàng chưa? Thằn lằn rác rưởi?>(Haruto)
Một tiểu cầu to bằng viên bi cấu thành, nhanh chóng di chuyển lại nơi Ratosu đang chết trân mà rồi biến mất. Tất cả đều có biểu cảm lạ lẫm, kì lạ với thứ đó.
Oành!
Mặt đất nổi tung một cột trắng toé thẳng lên nền trời, đem thứ ánh sáng đó làm tất cả chói mắt phải che lại. Ratosu gặp ngay đòn đó thì gào thét lên đau đớn cực kì, cơ thể bỏng nặng , vài nơi còn có khỏi đen bốc lên, thịt thú nướng hay thịt người nướng!?
Còn thở được sau đòn đó? Cậu cũng có chút hơi ngạc nhiên xíu rồi cũng biến mất, cũng phải kể đến việc cậu đang nương tay, làm nhục đối thủ.
Nhìn lại quang cảnh, mĩ quan xung quanh nơi Ratosu nằm ngất ngưởng mới thấy sự huỷ diệt! Đất đai thì bị đục xuống một lỗ to đại, đốm lửa trắng liên tục lục bục nổ trong không khí, sức nóng phải nói là còn hơn cả một vun phun trào dung nham, không bị phế vài nơi mà chỉ ngất thì cậu cũng có chút khen ngợi.
Haruto bước tới đoàn người đang mở to tròng mắt mà nhìn đầy kinh hãi, Haruto bằn ra một nửa vòng cung mà to tiếng thị nạt
<Kẻ nào dám có gan bước qua vạch thì đừng mong lết thây về!>(Haruto)
Không ai dám lên, có những kẻ đang muốn lên nhưng cũng vì cái bạch viêm kia nên không ai dám lết lên, kể cả ba kẻ có tư chất trở thành Heros, vẫn lăm lăm binh khí , mặt mũi căng thẳng.
Haruto lại gần kẻ đang là Ratosu mà bế dậy, nhắm mắt lại mà bắt đầu vận khí lực.
Một ấn pháp cơ lớn được hình thành ở gần nửa cái vòng, đem một tia sáng bắn thẳng từ thiên lao thẳng địa, tới gần Ratosu thì mở rộng bán kính, nuốt cả hai người vào.
<nhóc! Dậy đi!>(?)
Ilumina cảm thấy mình nhẹ nhàng hơn, không còn bị trói buộc bởi những sợi xích của sự dằn vặt, tội lỗi. Đồng tử màu thu bích mở ra, rung động trước người đang bồng bế mình một cách êm dịu cực kì.
<Kaga.....>(Ilumina)
Haruto đưa đồng tử đen thẳm của mình nhìn vào cô gái trong vòng tay, không cười không nói khi được gọi tên.
Haruto hạ Ilumina xuống vì cô tự đứng được khiến cô bối rối
Quay lưng đi, trong luồng sáng của thiên giới, một luồng khí đen đặc xuất từ thân Haruto ra, đem cậu mờ dần. Ilumina không đợi được nữa! Cô chạy tới, ôm lấy bờ vai của cậu trai đó.
<Em...hãy quay trở lại với em của ngày xưa....Yami>(Ilumina)
Cậu quay lại, hất nhẹ tay Ilumina mà không cảm xúc, nhàn nhạt đáp lại
<ta không quan tâm>(Haruto)
<Eh?><Ilumina)
Cậu biến mất hẳn cùng câu trả lời không chíu nghĩa tình.