(t/g : Xin lỗi các bạn nhiều nhen vì đã đăng chương trễ ,vì mình đây đang là học sinh lp 9 th nên còn phải học nữa nhưng mình sẽ k bỏ truyện, mình sẽ cố gắng hoàn thành nó ,cũng như ra chương mới sớm nhất cho các bạn. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truyện nhá )
------------------------------------------------
_"Ngọc ! Mua bánh cho tao "
_"Ngọc ! Mua đồ ăn sáng cho tao !"
_"Ngọc ! Mua nước cho tao "
_"Ngọc....."
_"Ngọc....."
_"......."
Suốt cả tuần nay ,cô luôn bị con đỉa hút máu Phong Vân này bám miết , rồi kêu cô mua đồ ăn này kia kia nọ nữa chứ , cô cũng đâu phải ôsin nga~ nhưng nguyên lai là cũng do cô hay nói cách khác là vì 1 cái tin nhắn của cô .
------------------------------------------------
Phong Vân | Đang hoạt động |
Phong Vân :
_"Hello !"
Bảo Ngọc :
_"Hello "
Phong Vân
_"Đói bụng quá mày ơi "
Bảo Ngọc :
_"Thì đi ăn cơm đi "
Phong Vân :
_"Hổng có đồ ăn "
Bảo Ngọc :
_"Thì đi mua đi chời "
Phong Vân :
_"Tao k biết mua gì lun á ,tại tao thèm nhiều thứ lắm nha . Nào là nui xào ,bánh tráng ,bánh kếp ,tiramisu,phở , mì ý,trà sữa,sôđa,cơm dương châu nữa ^^ "
Bảo Ngọc :
_"Chậc chậc ! Mày là heo hả gì mà thèm ăn nhiều v ? -.- "
Phong Vân :
_"À há ! Mày đã bảo tao là heo thì mày p nuôi tao lun á .
Bảo Ngọc :
_"Thôi thôi, z tao xin rút lại lời ns "
Phong Vân :
_"K đc , mày đã ns ra rồi thì k đc rút lại đâu nha !"
Phong Vân đã đặt biệu hiệu cho cô ấy là . heo của Ngọc :-*
. heo của Ngọc đã đặt biệt hiệu cho bạn là bé Ngọc <3
------------------------------------------------
Đấy , chỉ là 1 tin nhắn thôi mà cô rinh về cả 1 con heo luôn đấy , cơ mà con heo này cũng rất cute nha . Vừa nhắc tới người thì người đã xuất hiện . Phong Vân với bộ áo dài trắng , tóc cột cao , ngũ quan xuất chúng đang đi về phía cô vừa nói với giọng biến nhát :
_"Ngọc ới..! Mua đồ ăn cho tao đi mà !"
_"Hơi~ Tao không mua á ,rồi sao nè .? Chẳng phải mày đã có anh Mập (t/g : anh Mập ở đây là chỉ bạn Thiên Tài đang cưa bạn Vân á nha ,có ns trong chương trước á )hàng ngày đem bánh với sữa milu lên cho mày rồi sao . Cần chi đến tao nữa ??" Cô nói với thần thái bỡn cợt .
Phong Vân trực tiếp quăng bỏ vế sau câu nói của cô ,chỉ trả lời vế trước :
_"Mày nói tao là heo rồi cái hổng mua cho tao là sao ?"
_"Cái đó..cái đó không phải tao nhắn . Đó là ..cháu ..tao..nhắn á !"
_"Tao mới không tin á "
_"Mày hổng tin thì thôi !" Nói rồi cô đi vào lớp để khỏi nghe người này lãi nhãi miết.
Phong Vân vờ dậm chân tỏ vẻ 'ta hờn mi luôn đấy !' nhưng trong lòng lại nghĩ 'đâu dễ dàng buông tha như thế nhỉ ,phải nhây đến cùng mới được !'
Giờ ra chơi , cô đang đứng hưởng thụ không khí trong lành ngoài hành lang,gương mặt tuyệt mĩ như hoà vào thiên nhiên , mái tóc đen xoã bồng bềnh , tia nắng chiếu vào cô càng khiến cô nổi bật ,xinh đẹp thập phần làm cho Phong Vân phía sau đứng nhìn cô không khỏi cảm thán. Cô như thiên thần trong bộ áo dài trắng , từ cô phát ra hào quang làm cô trở nên xinh đẹp nhưng dáng dấp này cũng thật cô đơn .
Phong Vân nhìn cô , vẫn là kìm lòng không đặn tiến lên tay vòng qua chiếc eo nhỏ nhắn của cô ,ôm cô từ phía sau,truyền phần nào hơi âm cho cô . Phong Vân cọ cọ chóp mũi vào cổ cô hít lấy mùi hương Enchentuer nhè nhẹ trên người cô , nói nhỏ nhưng đủ để cô nghe thấy :
_"Bạn tôi à ! Mày có thể nào đừng đẹp đến khuynh thành như vậy không ?"
Cô rất nhạy cảm ,nên khi có người chạm vào cô , cô đầu tiên là sửng sốt ,tiếp theo là muốn đẩy người này ra nhưng khi ngửi thấy mùi bạc hà quen thuộc , cô quên luôn cả việc phản kháng , đơn giản vì cô không muốn thoát khỏi vòng tay ấm áp này,và vì cô cũng khao khát nó từ rất lâu rồi .
Nhưng người này cũng thật kì lạ đi , mới hôm trước khi cô nắm tay còn khó chịu vùng vằn thoát ra..nhưng nhìn xem , giờ thì sao ? Ôm eo cô , vùi đầu vào cổ cô , người này đến tột cùng cùng cô là như thế nào đây ?
Nghe câu nói đầy ẩn tình kia , cô bỗng muốn đùa 1 chút . Cô chóng cằm ,nghiêng mặt về phía Phong Vân ,dùng giọng điệu quyến rũ nhất,mị hoặc nhất của cô,nói :
_"Vậy..mày không thích tao đẹp như vầy sao ...hửm ?" Cô cố ý nhấn mạnh chữ hửm rồi cũng cố ý vuốt dọc gương mặt Phong Vân 1 cái rồi thành thành thật thật nở nụ cười làm điên đảo chúng sinh .
Phong Vân là lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ này của cô nha~ ,là câu dẫn sao ? , người này hôm nay sao lại yêu nghiệt như vậy,ngay khắc cô chạm tay vào mặt Phong Vân khiến cô ấy trong người 1 cỗ rạo rực , giọng nói tựa lạc đi vài phần ,cũng trở nên lắp bắp :
_"Thích . Tất..tất.. nhiên..là...thích...rồi..!"
_"Ân .. Là thật ??" Cô vừa nói vừa lấy tay sờ lên bạc môi mỏng của Phong Vân rồi hảo hảo phóng 1 cái mị nhãn tràn đầy dụ hoặc .
'Yêu nghiệt ! Đúng là yêu nghiệt ngàn năm mà !"Trong lòng Phong Vân nói thầm , nhưng Bảo Ngọc là muốn câu dẫn Phong Vân sao , vậy thì hảo ! Cô đã thành công rồi . Phong Vân giọng khàn khàn ,đáp :
_"Thật " Chỉ 1 chữ nhưng làm lòng Bảo Ngọc từng cơn gợn sóng.
Cô không muốn dừng lại nữa ,cô xoay người đối diện Phong Vân ,vòng 2 tay ra sau ót Phong Vân , môi nở nụ cười khiêu khích nhưng kinh diễm .
Phong Vân thật sự kìm chế không được trước loại câu dẫn như thế , tay nắm eo cô khẽ dùng sức kéo cô lại gần hơn . Môi mỏng của Phong Vân đưa gần hơn về bờ môi dày gợi cả của Bảo Ngọc.
Khoảnh khắc 2 cánh môi chạm vào nhau ,thời gian tựa như ngừng lại để lưu giữ mãi hình ảnh đẹp đẽ này. Sự ấm áp ,ngọt ngào lan toả khắp cơ thể cả 2 người . Hai người nhìn nhau ,nhìn ra được trong mắt đối phương chỉ có mình,rồi ăn ý nhắm mắt lại cảm nhận hạnh phúc lan tràn .
Phong Vân không thiếu kĩ thuật trong trò hôn môi này vì ít nhiều gì cô ấy cũng đã có tìm hiểu , trong lúc này đây , Phong Vân đóng vai trò đảm đương .
Cô ấy nhẹ nhàng tách hàm răng kia ra ,đưa lưỡi mình vào quấn lấy cái lưỡi đang rụt rè kia. Phong Vân dịu dàng mút lấy lưỡi cô,lúc mạnh lúc nhẹ ,xong rồi lại mút đến cánh môi dày của cô ,môi trên rồi lại môi dưới rồi lại luồn vào trong càn quấy khoang miệng cô ,trêu đùa chiếc lưỡi nhỏ nhắn của cô,tận lực dẫn dắt lưỡi cô tham gia cuộc vui này .
Bảo Ngọc là lần đầu tiên làm loại chuyện này nên không biết phải làm sao nên chỉ bị động ngây ngô phối hợp với Phong Vân ,để mặc Phong Vân dẫn dắt,trong lòng thầm nghĩ 'người này từ khi nào thì có nhiều kĩ thuật như vậy ?'
Hai người trao nhau nụ hôn thật sâu đến khi cả 2 cảm thấy cần thở thì mới dừng lại . Hai người trán chạm trán với nhau thở hỗn hển. Từ khoé mắt Bảo Ngọc chảy ra 1 giọt nước mắt , đây chẳng phải điều cô mong muốn sao ? Nụ hôn đó bao gồm tất cả nỗi nhớ của cô trong mấy tháng nghỉ hè ,chứa cả tình yêu cô ấp ủ dành cho Phong Vân . Cô đợi nụ hôn này rất lâu rồi ,bây giờ có được ,cô ..đang hạnh phúc.
Tay Phong Vân vốn dĩ đang ở eo Bảo Ngọc nhưng tay phải đã di chuyển lên gương mặt kia ,lao đi giọt nước đó,trầm giọng hỏi :
_"Sao lại khóc ?"
Tay cô thủy chung vẫn ở trên ót Phong Vân,cô ngẩn đầu nhìn thẳng vào mắt cô ấy ,cô nghẹn ngào hỏi ,gương mặt không giấu được vẻ chờ mong :
_"Chúng ta..hiện tại..đang là quan hệ gì ?"
Phong Vân tránh đi ánh mắt của cô ,quan hệ gì ? Bạn bè sao ? Người yêu sao ? Phong Vân cũng không biết nữa .
Thấy Phong Vân tránh đi ánh mắt của mình , Bảo Ngọc cười khổ ,đôi mắt phủ 1 tầng đau thương cùng mất mát ,tim cô cũng vì hành động tránh né đó mà quặng thắt từng hồi .
Biểu hiện này của Bảo Ngọc lọt vào mắt Phong Vân như 1 đòn đánh vào tim cô ,đau đớn . Trong phút chốc ,cô ấy đưa ra 1 quyết định mà ngay cả cô ấy cũng thấy bất ngờ . Cô nở 1 nụ cười chói loé, dùng 2 tay nâng má Bảo Ngọc lên,nhìn cô rồi nói :
_"Cứ thử xem !" Rồi không kịp để Bảo Ngọc nói chuyện,Phong Vân đã cầm tay cô đi vào lớp.
Trong lớp , Phong Vân đẩy cô lên ghế ,ngồi vào dựa tường rồi thật tự nhiên nằm gối lên đùi cô,trên môi thủy chung vẫn là nụ cười tươi rối . Bảo Ngọc nhìn xuống gương mặt đẹp tựa điêu khắc của Phong Vân,khó hiểu hỏi :
_"Thử xem ?! Mày là nói thử xem cái gì vậy ? "
Phong Vân không biết nên khóc hay nên cười nữa,con mèo nhỏ này từ khi nào mà trở nên đần đến như vậy,Phong Vân vươn tay búng 'Phốc' vào trán Bảo Ngọc 1 cái không mạnh cũng không nhẹ ,giọng nói ôn nhu như nước :
_"Ngốc . Là thử yêu nhau đó . Quen nhau đó . Biết chưa hửm ?"
Nghe câu nói trên , trái tim Bảo Ngọc run lên 1 cái rồi đập kịch liệt liên hồi ,đó có được xem là tỏ tình không nhỉ ? ,cô vui..rất vui ,cô khẽ vén những sợi tóc tán loạn trên gương mặt Phong Vân ra sau tai của cô ấy ,xúc động nói :
_"Những lời mày nói là thật ?"
_"Là thật " Phong Vân trả lời kiên định .
Nước mắt trực trào nơi khoé mắt Bảo Ngọc cũng bởi vì 2 chữ kia mà tràn ra. Cô đang rơi nước mắt , là nước mắt hạnh phúc đó,hạnh phúc tột độ .
Phong Vân hơi nhíu mày 'sao người này cứ thích khóc vậy nhỉ ?' cô ấy không thích tí nào .
Phong Vân lao đi những giọt nước mắt kia,giọng nói đầy sủng nịch :
_"Không cho khóc nữa !" rồi kéo ót Bảo Ngọc xuống,in lên trán của cô 1 nụ hôn nhẹ . Khoé môi Bảo Ngọc giương lên nụ cười hoàn hảo .
_"Tao yêu mày " Bảo Ngọc nói . Rồi từ hôn trán chuyển thành hôn môi triền miên .
Hai người con gái nhan sắc xuất chúng nhưng trong mắt họ chỉ có người mà mình yêu thương . Họ đang bắt đầu mối quan hệ mới nhưng sẽ được bao lâu đây ? Bởi vì giông bão đã ập đến rồi .!
------------------------------------------------
(t/g : cẩn thận bão cấp 11 giật cấp 12 tới rồi nhá . Lần sau đọc nhớ đem theo khăn giấy nha . Sẽ cực ngược luôn đấy . Đừng trách tôi nhé ,có khó khăn cực khổ thì tình yêu của họ mới hạnh phúc viên mãn được . Các bạn tiếp tục đọc và bình chọn ủng hộ tui nhen ^~^ )
̣
̣