Hắn thấy hối hận lắm, hôm trước hắn đã gặp nó và nhìn nó tiều tụy lắm cơ mà. Hắn thấy có lỗi lắm nhưng k biết xin lỗi nó như nào. " chắc nó gét hắn lắm" hắn nghĩ vậy. Hắn muốn quan tâm nó, nhưng cách quan tâm của hắn thì nó làm sao hiểu được chứ, mà càng làm nó bị tổn thương hơn.

- Chẳng lẽ mình đã sai? Càng làm nó tổn thương hơn? Chắc nó gét mình lắm???- hắn đấu tranh tư tưởng.

- Có lẽ tớ đã không đặt tớ vào vị trí của cậu, nên tớ đã không hiểu được cậu. Nhưng nghe cậu nói vậy tớ đã hiểu, hiểu được cảm giác bị ai đó mà mình yêu quý bị gét bỏ là như thế nào???. Tớ xin lỗi ..!!! Đã không hiểu cho suy nghĩ của cậu. Tớ không mong cậu nhận lời xin lỗi của tớ, vì tớ mà cậu ra nông nỗi như vậy. Tớ chỉ mong cậu mau khỏi ốm, nhớ ăn uống đủ chất và uống thuốc đúng giờ nhé. Đừng nghĩ về người bqn tồi tệ như tớ này nữa cho thêm bệnh.!!!!- Hắn nói giọng nhẹ nhàng quan tâm, nói vậy hắn đỡ cảm thấy lương tâm mình bị cắn rứt. Hắn không hiểu sao lần đầu tiên hắn nói nhiều như vậy chứ?

Nó đang khóc bỗng ngừng hẳn khi nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của hắn, nó nghĩ "chẳng lẽ hắn cũng đang quan tâm mình sao? - hắn coi như còn có lương tâm" nó cũng ngạc nhiên lắm khi lần đầu tiên hắn nói dài như vậy.

- Không phải xin lỗi đâu! Người xin lỗi là tớ mới đúng,do tớ không giải thích rõ nên mới gây ra hiểu lầm như vậy..!!!- Nó nói giọng thông cảm và tự nhận lỗi về mình.

Hắn nghe nó nói vậy hắn càng thấy nhói đau ở tim hơn, lỗi là do hắn gây ra mà giờ nó nhận lỗi về nó hết, là hắn đã làm nó tổn thương mà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play