Lần trước Lucerne Morris đã biết chuyện cô cố ý làm mình bị thương bằng dao bạc, chẳng lẽ lần này cũng là cố ý như vậy?
Nghĩ đến khả năng này, nhất thời nụ cười trêu cợt của Lucerne Morris trở nên mất tự nhiên.
“Không phải.”
Cô nói không phải?
Lucerne Morris bỗng chộp lấy cổ tay của cô, sau đó nhanh chóng mở băng gạc ra: “Bị dao cắt mà quấn thế này sẽ không tốt. Vết thương vốn đã bỏng rát, quấn như vậy sẽ bị cọ vào…”
Hắn nói với thái độ cực kỳ nghiêm túc, nhưng khi băng gạc bị gỡ hết thì lời nói của hắn tức thì bị tắc ở trong miệng không nói được nữa.
Miệng vết thương hoàn toàn không phải là vết cắt của dao như hắn tưởng tượng mà là hai dấu răng…
Hai dấu răng hút máu rất sâu, là dấu vết bị răng nanh cắn.
Biểu cảm của Lucerne Morris cứng lại, hắn ngẩng đầu nhìn Nguyễn Tiểu Ly: “Ai cắn! Cô có biết hàm nghĩa của dấu răng là gì không?”
Chẳng lẽ cô ấy không biết hàm nghĩa của dấu răng ma cà rồng ư? Rốt cuộc là tên nào đã cắn cổ tay của cô ấy, còn là kiểu đâm vào mạch máu.
Hắn đã có thể tưởng tượng ra ai đó ôm lấy người cô, nắm cổ tay cô rồi đưa lên miệng, răng nanh sắc nhọn đâm vào cơ thể cô, cảm nhận được dòng máu của cô…
Nguyễn Tiểu Ly bị hắn làm cho sửng sốt, hơn nữa Lucerne Morris nắm chặt cổ tay cô, vốn dĩ cổ tay có lỗ nhỏ giờ đã bị nắm đến sắp chảy máu.
Hàm nghĩa của dấu răng?
Tiểu Ác vội vàng bổ sung kiến thức: “Dấu răng nanh của ma cà rồng có hàm nghĩa rất nhiều. Cắn con người thì chỉ đơn thuần là cắn thức ăn, nhưng nếu ma cà rồng hút máu của nhau thì chính là quan hệ mập mờ, hoặc là người yêu, nếu không thì là vợ chồng.
Với lại, hehe, răng nanh rất nhạy cảm nha, có tác dụng tán tỉnh~” Giọng nói của Tiểu Ác dần trở nên biến thái.
Nguyễn Tiểu Ly: “…”
Có nghĩa là Lucerne Morris đã hiểu lầm cổ tay cô bị một nam ma cà rồng nào đó cắn?
Kích động như vậy làm gì?
Nguyễn Tiểu Ly muốn kéo tay lại: “Ngươi nắm ta đau đấy, Bá tước Lucerne Morris.”
Cô đã kêu tước vị của hắn. Cô tức giận rồi.
Đột nhiên Lucerne Morris nhận ra hành động của mình là không đúng, là quá phận, hắn vội vàng buông cổ tay cô ra, sau đó hắn lại tiếp tục tươi cười: “Tiểu thư Kanali có người yêu sao? Thật sự tôi rất tò mò người đó là ai, không biết tiểu thư Kanali có tiện tiết lộ một chút không?”
“…Nam chính thật nhiều chuyện.” Nguyễn Tiểu Ly.
Ngược lại, Tiểu Ác không cảm thấy nam chính nhiều chuyện mà là hắn giấu dao trong nụ cười, rất giống như kiểu: em thích ai, nói cho tôi biết để tôi đi giết nó…
“Tiểu Ác, nếu nói mình tự cắn mình thì có mất mặt lắm không?”
“Không biết có mất mặt hay không, chỉ biết là có một không hai thôi.”
“Ừ.”
Nguyễn Tiểu Ly cầm băng gạc lên, quấn lại cổ tay mình một lần nữa, sau đó ngẩng đầu cười với hắn: “Không tiện.”
“Không tiện tiết lộ à, xem ra tiểu thư Kanali cũng không thích người đó lắm nhỉ.”
Khi thích một ai đó thì sẽ muốn nói cho cả thế giới biết, nhưng người đó lại bị Ly Kanali che giấu. Xem ra hắn là người không xứng để đưa ra ánh sáng, cô ấy cũng không quan tâm đến người đó cho lắm.
“Bá tước Lucerne Morris, đến giờ học, ngươi có thể quay về chỗ ngồi của mình.”
“Chỗ của tôi? Từ trước đến giờ chỗ ngồi của mọi người đều không cố định, tôi cũng không có vị trí cố định. Ấy, dãy giữa này nhìn bảng rõ quá nhỉ, ngồi ở đây cũng cảm thấy khá thoải mái.” Giọng điệu của hắn rất gợi đòn, không đứng đắn.
Nguyễn Tiểu Ly đã hiểu ra da mặt của dày đến cỡ nào.
Tiểu Ác: “Nam chính lệch nha.”
“Ừ.”
Chuyện này đã biết từ trước, những gì Lucerne Morris làm hiện tại chỉ là chứng thực cho điều đó.
Lucerne Morris cứ thế mà ngồi ì ở cái bàn phía Nguyễn Tiểu Ly một cách không biết xấu hổ.
Thật ra Nguyễn Tiểu Ly muốn vào trong góc ngồi, thế nhưng cô lại lười động đậy, haha.
Nguyễn Tiểu Ly nghiêng đầu nằm lên bàn định đi ngủ thì nhìn thấy nữ chính đang ngồi trong góc.
Kiều Huệ Nhi ngồi thu lu một góc, chăm chú nghe bài và ghi chép. Trên cổ cô quấn vài vòng băng gạc, hoàn toàn không để lộ mùi máu một chút nào.
Nếu máu của nữ chính ngon như vậy, sao cô ấy có thể bình yên sống đến lớn thế này? Bị phát hiện máu ngon như vậy mà không bị ma cà rồng bắt đi uống cạn à?
Ồ, chắc có lẽ đây là hào quang của nữ chính rồi.
Số mệnh đã định là cô ấy phải sống đến tuổi này để gặp nam chính rồi sau đó yêu đương với nam chính một cách oanh oanh liệt liệt.
Đói…
Lúc đầu Nguyễn Tiểu Ly còn định sau khi thân quen với Lucerne Morris thì sẽ hút máu của hắn để thỏa mãn cơn thèm ăn của mình. Nhỡ đâu cô không kiên định và thật sự quá đói thì cũng sẽ cắn hắn ngay.
Nhưng hôm nay cô đã biết dấu răng của ma cà rồng có hàm nghĩa gì, Nguyễn Tiểu Ly không thể nào yên tâm mà hạ răng cắn hắn trước khi hai người thân quen được.
Ừm, hay là cô đi yêu đương?
Làm phản diện cũng không thể bỏ đói bản thân mà.
“Phụt, Tiểu Ly, có đôi khi cô đáng yêu quá đi.” Tiểu Ác nhìn vào màn hình và lắng nghe hoạt động tâm lý của Nguyễn Tiểu Ly.
Thật tình nó cảm thấy có đôi khi Nguyễn Tiểu Ly đáng yêu cực kỳ, mạch não cũng không được bình thường hahahaha.
…
Nửa đêm đầu lớp học khá yên ổn, nửa đêm sau lập tức có người gây chuyện.
“Ngày hôm qua tớ đã uống máu của cô ta, rất ngon. Nếu không phải cô ta ngồi xuống nhanh quá thì chắc chắn tớ phải uống thêm mấy ngụm nữa.”
“Nhưng tiểu thư Kanali đã buộc khăn lên cổ cô ta, có phải tiểu thư Kanali đã chọn cô ta rồi hay không?”
“Chắc là không đâu, tiểu thư Kanali cũng không uống máu hay cắn cô ta mà.”
Một nữ ma cà rồng nói máu của Kiều Huệ Nhi uống ngon, sau đó cả đám ma cà rồng liền bắt đầu ngo ngoe rục rịch. Tiếng nói của bọn họ càng ngày càng lớn, lúc nói chuyện còn cố ý quan sát động tĩnh của Ly Kanali. Phát hiện Ly Kanali không có biểu hiện gì, cả đám như thể nhận được sự cho phép mà vô cùng hào hứng.
Kiều Huệ Nhi toát mồ hôi lạnh, nhìn nhóm ma cà rồng đang vây xung quanh: “Các người… các người muốn làm gì?”
“Ngoan nào cô bé xinh đẹp, có thể cho tôi nếm thử máu của em được không?” Một ma cà rồng điển trai nói.
Hắn cố tình quyến rũ Kiều Huệ Nhi. Hắn thích dụ dỗ nhân loại, để các cô chủ động dâng hiến máu của mình. Hắn luôn tự hào về khuôn mặt này, không một con người nào có thể từ chối hắn.
Kiều Huệ Nhi không dám nhìn vào hắn vì sợ rằng mình thật sự sẽ đồng ý, cô cúi đầu: “Tôi… Tôi…”
Cho ma cà rồng uống máu giống như là nghĩa vụ, Kiều Huệ Nhi không biết lấy cớ gì để từ chối.
Nguyễn Tiểu Ly phớt lờ trò hề ở bên kia. Tiểu Ác lo lắng: “Trong cốt truyện, nam chính sẽ giải vây cho nữ chính, nhưng mà bây giờ…”
Lucerne Morris không nhúc nhích, thậm chí cái mông cũng chưa xê dịch chút nào.
“Ừ.” Nguyễn Tiểu Ly thờ ơ.
Tiểu Ác gấp gáp: “Tiểu Ly, cô đi cứu nữ chính đi. Nữ chính không thể chết sớm như vậy được, một khi chết thì thế giới này sẽ sụp đổ.”
Dù sao cũng là con gái của thiên đạo, nếu chết thì còn đạo lý ở đâu nữa?
“…”
Biểu cảm của Nguyễn Tiểu Ly cứng lại. Tại sao lại lắm chuyện như vậy chứ? Nam chính không cứu nữ chính mà lại muốn phản diện như cô đây đi cứu.
Kiều Huệ Nhi sợ hãi tột độ, thiếu niên ma cà rồng kia càng lúc càng đến gần: “Thiếu gia Deqi, xin cậu đừng hút máu của tôi. Máu của tôi không ngon đâu, thật sự không ngon đâu.” Bản năng cầu sinh đã thôi thúc cô nói ra những lời này.
Thiếu niên ma cà rồng không vui: “Cô bé, em không ngoan, vậy mà lại từ chối tôi… Sợ gì chứ, răng nanh của tôi sẽ làm em vui sướng.”
Hắn dùng đầu lưỡi khẽ liếm đôi răng nanh lạnh lẽo của mình. Kiều Huệ Nhi hoàn toàn không cảm thấy có chút quyến rũ nào, cô chỉ thấy tràn đầy sợ hãi.
Nghĩ đến những người bạn trong lớp đã chết ở trong miệng ma cà rồng, từng người bị hút thành cái xác khô, Kiều Huệ Nhi liền cảm thấy hơi thở của thần chết đang đến gần.
Kiều Huệ Nhi không biết phải làm gì bây giờ, chỉ có thể tìm kiếm xung quanh. Cuối cùng, ánh mắt hy vọng của cô đã đổ dồn vào cô gái tóc xoăn mặc váy dài đỏ ở đằng xa.
“Tiểu thư Kanali, tiểu thư Kanali cứu tôi với! Tôi tình nguyện làm huyết nô của cô, xin cô hãy cứu tôi!”
Kiều Huệ Nhi không còn biết mình đang nói cái gì nữa. Dù sao cô cũng chỉ muốn sống, cho dù là bị hút khô thì cô cũng chỉ muốn bị Kanali hút!
Kiều Huệ Nhi khóc thút thít, đẩy tên ma cà rồng kia ra rồi chạy đến sau lưng Nguyễn Tiểu Ly, nắm lấy tay của Nguyễn Tiểu Ly: “Tiểu thư Kanali, làm ơn cứu tôi với!”
Tiểu Ác cười: “Bây giờ không còn đường thoát, cô không muốn cứu cũng phải cứu. Nữ chính chủ động tự tìm tới cửa rồi kìa.”
Nguyễn Tiểu Ly vốn vẫn còn đang do dự không biết có nên lo chuyện bao đồng hay không thì Kiều Huệ Nhi đã tự chạy tới.
Có vẻ như lần anh hùng cứu mỹ nhân này đã được định sẵn là muốn phản diện đến cứu mỹ nhân.
Nhóm ma cà rồng thu lại răng nanh, nhìn Ly Kanali. Tất cả họ đều sợ và kính ngưỡng cô.
“Tiểu thư Kanali, nếu nhân loại này là huyết nô của ngài thì chúng tôi nhất định sẽ không nhúng chàm.”
Ý bảo là nếu không phải thì bọn họ sẽ muốn…
Nguyễn Tiểu Ly chơi đùa mái tóc. Trái tim của Kiều Huệ Nhi như nhảy vọt lên cổ họng, cô nhìn thẳng vào cô gái trước mặt và cầu xin: “Tiểu thư Kanali, tôi tình nguyện làm huyết nô của một mình cô… Xin hãy cứu tôi.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT