Tác giả: Cửu Thiên Tuế

Editor: 2508_Iris

Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ

Nguyễn Tiểu Ly lên phòng ngủ, sau khi rửa mặt xong thì đi về phía quan tài.

Nhập gia tùy tục, không biết nằm trong quan tài có cảm giác thế nào.

Quan tài rất rộng rãi, bên trong còn lót một cái đệm, nằm xuống cũng rất êm ái. Nguyễn Tiểu Ly nằm lên thấy không tệ lắm thì liền đóng nắp quan tài lại.

Bên trong rất tối và yên tĩnh, nằm ở trong này lâu thì cơ bản sẽ không biết bên ngoài là ngày hay đêm.

Nếu một người bình thường nằm trong một không gian nhỏ hẹp như vậy chắc chắn sẽ cảm thấy rất bức bối, nhưng thân là một ma cà rồng, Nguyễn Tiểu Ly lại cảm thấy vô cùng thoải mái và rồi cơn buồn ngủ cũng ập đến.

Ngủ thôi.

Ban ngày, các ma cà rồng đều ngủ say, cả lâu đài vô cùng yên tĩnh.

Toàn bộ thế giới vào ban ngày rất yên tĩnh, ngoại trừ một số tiếng động được cho phép ở khu vực sinh sống của con người.



Đêm đến, Nguyễn Tiểu Ly vẫn tiếp tục ngủ say. Nằm trong quan tài quá êm ái, dễ chịu đến mức làm cô không muốn tỉnh lại nữa.

Hầu gái đứng ở cửa đợi một lúc lâu nhưng vẫn không nghe thấy tiếng gọi vào.

Trưởng hầu gái nhìn thời gian một cái rồi đẩy cửa bước vào, quả nhiên không thấy ai trên giường lớn, chỉ thấy quan tài bị đậy nắp.

Trưởng hầu gái đứng bên cạnh quan tài: “Tiểu thư Kanali?”

Không có tiếng động.

Tiểu Ác không thể chịu đựng thêm được nữa, nó lấy cái giọng non nớt còn chưa dứt sữa của mình hét vào màn hình: “Tiểu Ly, tỉnh dậy, đi học kìa!”

“Đứng dậy làm nhiệm vụ.”

“Dậy đi, cô dậy nhanh lên cho ta. Ta thấy sau này cô đừng ngủ trong quan tài nữa, ngủ một cái là không dậy nổi.”

Nó cứ lải nhải lài nhài, cuối cùng Nguyễn Tiểu Ly cũng bị lải nhải đến tỉnh giấc.

Cô gái trong quan tài tối đen mở mắt ra, đôi mắt đỏ như máu có chút ánh sáng loé lên. Cô trợn tròn mắt sửng sốt vài giây, sau đó mới chớp chớp mắt: “Thật thoải mái.”

“Thoải mái đến mức cô không muốn dậy luôn. Hừ, phụ nữ.”

Nguyễn Tiểu Ly nâng tay đẩy nắp quan tài ra, trưởng hầu gái đang chuẩn bị rời đi thì giật mình, vội vàng cúi người chào: “Tiểu thư Kanali, người dậy rồi.”

“Ừm.”

Hầu gái nhanh chóng đưa tay ra đỡ cô rồi lập tức đi chuẩn bị quần áo.

Lại là một ngày lên lớp khác.

“Tiểu Ác, dù sao đi học cũng không làm gì, chi bằng để ta ngủ nướng đi.”

“…Con mẹ nó… Nghĩ hay nhỉ!”

“Ngoan, ngươi vẫn là con nít, không thể nói bậy.”

“Tích. Hệ thống của bạn đã chặn bạn.”

Nguyễn Tiểu Ly ngồi trước bàn trang điểm, đáy mắt lộ ra ý cười, hầu gái phía sau đang chải tóc cho cô.

Có vẻ tâm trạng của tiểu thư hôm nay rất tốt.

Chải tóc và thay quần áo xong, hầu gái bưng vài ly máu đến, rất dễ thấy những ly máu này đến từ nhiều người khác nhau.

Nguyễn Tiểu Ly bước lên phía trước, ngửi ngửi rồi nhíu mày: “Bỏ hết đi.”

Ngửi vào chỉ thấy mùi ngọt nhẹ, hoàn toàn không làm cô thích thú lắm.

Nguyễn Tiểu Ly cảm thấy mình không uống máu tươi như vậy được, vốn dĩ cô đã có chút mâu thuẫn trong lòng vì dù sao bên trong cô vẫn là con người thật thụ.

Cô sẽ uống máu, nhưng phải là cực phẩm thì cô mới uống.

Hầu gái đang rất căng thẳng. Dường như hai ngày nay khẩu vị của tiểu thư Kanali ngày càng khó tính hơn. Máu của những huyết nô được nuôi dưỡng trong lâu đài đã rất cao cấp, vậy mà tiểu thư vẫn không thích.

Nguyễn Tiểu Ly không ăn cái gì mà đã ngồi xe đến trường, cũng không mang theo huyết nô bên người.

Mang huyết nô theo giống như mang theo bữa ăn khuya…

Bên ngoài xe là rừng rậm mênh mông, Nguyễn Tiểu Ly mở cửa sổ và nói với tài xế: “Chạy chậm lại một chút.”

“Vâng.”

Xe chạy chậm rãi, Nguyễn Tiểu Ly nằm ở bên cửa sổ nhìn phong cảnh bên ngoài. Rừng cây rất rậm rạp, ngoại trừ một con đường chính thì còn lại chỉ toàn là cây và cây. Nếu có thợ săn ở bên trong thì cũng khó mà phát hiện.

Trong hàng trăm năm qua, chắc hẳn đã có nhiều vụ việc ma cà rồng bị tập kích rồi bị giết chết bởi thợ săn ma cà rồng.

Năng lực thức tỉnh của huyết tộc nguyên thủy rất mạnh, thợ săn ma cà rồng bình thường sẽ không dám tập kích.

Vì đã bảo tài xế lái xe chậm lại nên khi Nguyễn Tiểu Ly tới trường thì đã muộn.

Tiết đầu tiên đều là tiết tự học, tới trễ cũng không sao. 

Tiết tự học thì làm sao đám ranh ma cà rồng này có thể tự học được? Cả đám đều sẽ chơi trò chơi mà chúng cho là thú vị.

Ví dụ như hôm nay, trước khi Nguyễn Tiểu Ly bước vào cửa thì đã nghe thấy tiếng ồn ào trong phòng học.

“Mỗi người trong các ngươi nhất định phải chọn một vị chủ nhân. Nếu không chọn, bọn ta sẽ quyết định cách xử lý các ngươi. Còn việc xử lý thế nào thì các ngươi không tưởng tượng được đâu.”

“Mau chọn đi, nhát như vậy làm gì? Chọn chủ nhân xong thì chỉ có chủ nhân mới có thể hút máu của các ngươi.”

Bên trong chỉ toàn là tiếng của một nhóm nam nữ đang đùa giỡn, cùng với đó là tiếng sợ hãi của con người.

Nguyễn Tiểu Ly bước vào lớp học, cả lớp tức khắc im lặng.

Những ma cà rồng đó nhẹ hành lễ chào: “Tiểu thư Kanali.”

“Ừm.”

Nguyễn Tiểu Ly muốn về lại chỗ ngồi của mình nhưng lập tức lại có mấy cô gái vây quanh cô.

Kina Joel tiến đến: “Tiểu thư Kanali, cô có muốn tham gia trò chơi của chúng tôi không? Đặc biệt thú vị đó.”

“Ồ, trò gì?” Cô gái tùy ý ngồi xuống một cái ghế, chải chải tóc của mình rồi lười biếng hỏi.

Kina Joel lập tức giới thiệu trò chơi cho cô.

Chuyện là sau này bọn họ sẽ không mang theo huyết nô nữa, muốn uống máu thì sẽ uống của những nhận loại trong lớp này. Để cho công bằng thì sẽ cho nhân loại được chọn chủ nhân của họ.

Công bằng?

Phẹt, đạo đức giả.

Nguyễn Tiểu Ly: “Được, ta sẽ tham gia trò chơi. Ta tò mò không biết ai sẽ chọn ta đây.”

Lời vừa nói ra, vẻ mặt của mọi người đồng loạt thay đổi.

Chợt nhớ lại Ly Kanali là huyết tộc nguyên thủy, nếu ai bị cô cắn sẽ biến thành…

Nhóm ma cà rồng thì đang đợi xem kịch, trong khi nhóm con người thì đang rất sợ hãi.

Lucerne Morris ngồi ở hàng cuối, dường như hắn không tham gia trò chơi, nhưng nhìn vẻ mặt trêu chọc cười tươi của hắn thì có vẻ hắn cũng không có định muốn ngăn cản.

Hắn cũng rất tò mò ai sẽ là người lựa chọn Ly Kanali đây?

Một thiếu niên nói: “Trò chơi bắt đầu, cho các ngươi ba phút để lựa chọn. Nếu không chọn chủ nhân thì sẽ bị phạt. Các ngươi nhìn đi, thích chủ nhân nào thì chọn người đó.”

Một đám ma cà rồng ngồi trên ghế, tươi cười nhìn nhóm con người đang sợ hãi giống như những con chim cút. Nguyễn Tiểu Ly chơi đùa tóc của mình, đợi kết quả của trò chơi.

Tiểu Ác: “Tiểu Ly, thật sự ta cực kỳ thích dáng vẻ hiện tại của cô. Bây giờ cô hoàn toàn chính là một kẻ xấu hợp tác làm bậy.”

“Ừm? Ly Kanali vốn là người xấu mà.”

Chẳng lẽ còn muốn cô có đạo đức sao?

“Tiểu Ly, cơ thể này của rất đặc sắc, quá phù hợp với khí chất của cô.”

“Ừm.”

Cô cũng cảm thấy như vậy.

“Các ngươi bất động hết à? Vẫn còn hai phút cuối, nếu không chọn thì tất cả sẽ bị phạt.”

Dưới sự thúc giục và đe doạ, từ từ đã có người bắt đầu lựa chọn.

Nhiều cô gái lựa chọn đứng sau lưng một số nam sinh ma cà rồng đẹp mắt, con trai thì đứng phía sau một vài thiếu nữ ưu nhã.

Rõ ràng tất cả họ đều là kẻ yếu, chỉ tùy tiện véo một cái là có thể bóp chết, nhưng từ sự lựa chọn của họ là có thể nhìn ra sự tham lam trong mỗi người…

Một bên thì mắng chửi ma cà rồng, còn bên kia chẳng phải vẫn tham luyến vẻ đẹp của ma cà rồng sao?

Mọi người đều đã lựa chọn xong. Có một số ma cà rồng ở phía sau còn đứng tận vài người, chỉ có…

Chỉ có Nguyễn Tiểu Ly là không có ai bên cạnh.

Lucerne Morris không hề che giấu nụ cười xem kịch của mình, hắn chống cằm nhìn thiếu nữ tôn quý đằng kia.

Chuyện thú vị rồi đây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play