Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Yezi
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
 
Vương Vân Vân: “Ăn, không ăn thì tối bụng lại réo.”
Trâu Thục Vũ cầm lấy điện thoại, đưa thẻ cơm cho hai người kia: “Tớ không ăn nổi, các cậu đi đi, tớ đến lớp học trước.”
Trong mũi cô cứ luôn có mùi máu tanh mãi không tan hết, cô thật sự không có khẩu vị để ăn cơm, một mình cô cũng không dám ở lại phòng nên thôi đành đến lớp vậy, trong lớp nhiều người.
“Vậy được rồi.”
Vương Vân Vân nhận lấy thẻ cơm rồi kéo Trương Hiểu đến căn-tin, chỉ còn một mình Trâu Thục Vũ ở lại phòng. Cô bỗng nhiên cảm thấy sau gáy lạnh băng, toàn thân nổi da gà. Trâu Thục Vũ cầm điện thoại, nhanh chóng chạy ra khỏi ký túc xá.
Ký túc xá vào lúc chập tối rất u ám, nơi Trâu Thục Vũ vừa đứng xuất hiện một hình bóng nhỏ gầy, Nguyễn Tiểu Ly đứng đó cười.
Những chuyện hù dọa này, cô thích.
Nguyễn Tiểu Ly đưa tay ra vẫy một cái, cửa phòng ký túc xá từ từ đóng lại. Trong ký túc xá âm u vắng vẻ, có mấy cánh cửa cũ kỹ phát ra tiếng kẽo kẹt khi khép lại.


Căn-tin.
Vương Vân Vân dùng thẻ cơm của Trâu Thục Vũ quét một đống món đắt tiền nhất.
Trương Hiểu: “Đừng có quẹt nhiều như thế, ăn không hết phí tiền lắm.”
“Dù sao cũng không phải là tiền của chúng ta. Yên tâm, đại tiểu thư như Trâu Thục Vũ sẽ không để ý đâu.”
Trương Hiểu không nói thêm gì nữa, hai người quẹt thẻ xong thì bưng mâm đi tìm chỗ ngồi để ăn.
Giờ này trong nhà ăn còn rất nhiều người.
Ăn rồi thì trong lòng bớt sợ hãi.
Vương Vân Vân cúi đầu nói: “Trương Hiểu, cậu cũng cảm thấy không có khả năng cậu ta quay lại báo thù đúng không?”
“Tớ… Tớ không biết.”
“Tớ cũng không biết, nhưng chuyện hôm nay thực sự quá kỳ lạ và đáng sợ. Chuyện cái bàn kia không thể giải thích được, nhưng nó cứ xuất hiện ly kỳ trong hơn một năm mà vẫn không xảy ra chuyện gì kỳ lạ cả.” Vương Vân Vân ăn một miếng sườn, tiếp tục nói: “Hôm nay, Tô Tiểu Thanh nói nhìn thấy trên bức tường trong lớp có máu, buổi tối thì Tô Tiểu Thanh ngã đến nỗi chảy máu mũi đầy sàn, quá đáng sợ! Những điều đó khiến cho tớ luôn tự hỏi có phải là cậu ấy đã quay lại rồi không.”
Lông tơ của Trương Hiểu dựng đứng lên: “Có thể là trùng hợp thôi, đừng nói nữa.”
“Trời ạ, cậu sợ cái gì, nhà ăn có biết nhiêu là người.” Vương Vân Vân cọ cọ vào người Trương Hiểu: “Diễn đàn của trường chẳng phải là nơi để bàn chuyện cũ sao? Tớ là trưởng ban cập nhật tin tức về các chuyện kỳ thú của khối vậy mà chưa từng đăng một tin gì, mất mặt quá.”
Trương Hiểu ngẩng đầu lên: “Vậy cậu muốn làm gì?”
“Trương Hiểu, cậu cảm thấy lấy chuyện cậu ta báo thù biến thành một câu chuyện để đăng lên diễn đàn, bài viết của tớ sẽ hot luôn đúng không?”
“Vân Vân, vừa rồi ở ký túc xá tớ thấy cậu sợ hãi như vậy, sao bây giờ còn dám nghĩ đến chuyện này?”
“Lúc nãy sàn nhà toàn là máu, đương nhiên là tớ sợ rồi.” Vương Vân Vân vẫn tiếp tục bàn: “Là trưởng ban cập nhật tin tức nhưng tớ vẫn chưa đăng một bài nào cả. Đề tài lần này rất hay ho, cậu cảm thấy thế nào?”
Trương Hiểu nghiêm túc ăn: “Cậu muốn đăng bài thì đăng đi, tớ mặc kệ cậu.”
Vương Vân Vân mau chóng càn quét hết sườn, sau đó cầm điện thoại bắt đầu biên soạn.
Bài viết rất đơn giản, chỉ nói rằng có một nữ sinh quay về báo thù và kể lại những chuyện mới xảy ra hôm nay.
Vương Vân Vân không nói trực tiếp nữ sinh đó là ai mà để đó cho mọi người thảo luận, dù sao cả trường đều biết chuyện cái bàn xuất hiện ly kỳ, rất dễ để đoán ra.
Sau khi đăng xong, Vương Vân Vân vội vàng ăn cơm tiếp: “Tớ cảm thấy bài viết này của tớ nhất định sẽ hot.”

“Tiểu Ác, ta cảm thấy giết người cần phải đa dạng thủ pháp và có tính nghệ thuật.”

“Ừ? Vậy cô muốn làm gì?”
“Ngươi từng nghe về cuốn sổ Tử Thần chưa?”

Bài viết đó thật sự đã hot, chưa đến nửa tiếng đã có hơn trăm bình luận. Lúc đầu, bình luận toàn là đánh giá bài viết.
Hoa Bỉ Ngạn:【 Bài viết không đầu không đuôi, tên của nhân vật chính cũng không đề cập, là do còn non trình hay là không dám viết? 】
Tinh Từ Từ:【 Chuyện kinh dị? Chủ thớt bị chập mạch à? Thời nay là thế kỷ 21 rồi vậy mà còn tin mấy chuyện này. 】
Sau đó, dần dần bắt đầu có người thảo luận về câu chuyện trong bài viết.
Yêu Tinh Thời Gian:【 Chủ thớt gan quá vậy, chuyện này mà cũng dám viết. Nghe nói từ sau khi Nguyễn Ly Ly chết thì cái bàn của cô ấy vẫn luôn xuất hiện ở lớp học một cách khó hiểu. Khai giảng hôm nay lại xuất hiện ở lớp học sao? 】
Emily Nhà Tôi Đâu:【 Nguyễn Ly Ly? Tên này quen thế nhỉ. 】
Giày Lười (⊙o⊙):【 Chuyện của Nguyễn Ly Ly chắc mọi người đều biết, có thể nói một nữ sinh như vậy chết đi chính là ông trời đang trừ hại cho xã hội. 】
Mặt Mập Xấu Xa:【 Đây đây đây, nếu không biết rõ về người này thì để tôi nói cho mà nghe. Nguyễn Ly Ly, giới tính nữ, là một nữ sinh lẳng lơ, cùng rất nhiều nam sinh quậy phá, nghe nói còn kết bạn với người ngoài trường học. Người này chơi cùng với một nhóm đàn anh đàn chị trong xã hội, cuối cùng chơi quá trớn mà bị người ta “chơi” tập thể, bị chuyện gì đó kíc.h thích mà nhảy lầu tự tử. Loại người chết đi cũng bớt đi mối họa cho người khác. 】
Sát Thủ Vô Tình:【 Wow, kiến thức tới rồi. Em gái giang hồ cơ à, quá dữ dằn! 】
Mưa Hoa Anh Đào:【 Tôi cũng từng nghe nói về cô ta. Một nữ sinh như thế tự nhảy lầu chết thì sao còn chưa siêu sinh đi mà lại đem cái bàn ra dọa người ta. 】
Nâng Chén Hỏi Trời Xanh:【 Chẳng lẽ cô ấy chết oan nên bây giờ về trả thù? 】
Dần dần, khu bình luận trở nên mất kiểm soát, có người còn dùng chuyện ban đầu chế thành những câu chuyện khủ/ng bố.
Ai nấy đều là nhà biên kịch tài ba, hành văn rất tốt. Bài viết này không muốn hot cũng khó.

Bên dưới khu bình luận tràn ngập các mẩu chuyện kinh dị, bên cạnh đó là các bình luận hóng hớt, rất nhiều người đến xem.
Vương Vân Vân ăn cơm xong thì mở điện thoại đăng nhập diễn đàn. Nhìn đến bài đăng của mình, cô lập tức choáng váng.
Cô kích động lay lay Trương Hiểu: “Hiểu Hiểu, cái bài viết tớ vừa đăng hot rồi! Hot rồi! Bây giờ sắp được một nghìn bình luận rồi.”
Trương Hiểu bị lắc đến nỗi đầu óc quay cuồng: “Đừng lắc tớ nữa, tớ vẫn đang ăn cơm. Hot thì hot thôi, có gì đâu.”
“Thật sự hot rồi đó, cực kỳ hot, được đẩy lên đầu diễn đàn luôn, bình luận sắp hơn một nghìn rồi.”
Trương Hiểu mở điện thoại ra thì lập tức kinh ngạc, đúng là hot rồi. Nhưng khi cô đọc kĩ các bình luận bên dưới bài viết, vẻ mặt bắt đầu do dự: “Bọn họ viết truyện kinh dị bên dưới kìa, vậy không tốt đâu…”
“Có phải cậu đọc mấy câu chuyện đó nên sợ không? Sợ cái gì chứ, mọi người chỉ là nhiệt tình thôi mà. Khó lắm mới được mọi người thích bài đăng của tớ và bình luận nhiều như vậy.” Vương Vân Vân không cho là đúng, hơn nữa còn nhấn like mấy bình luận viết hay.
Sênh Ca: 【 Đêm trong ký túc xá vô cùng yên tĩnh, đột nhiên một bàn tay quỷ thò ra từ dưới giường… 】
Mặc Ly:【 Nửa đêm, một cô gái mặc đồ trắng đi bộ trên sân thể dục. Bỗng, đầu cô ta rơi xuống đất, xung quanh lập tức vang lên tiếng cười ghê rợn xa xăm…】
Tôi Là Nguyễn Ly Ly:【 Nửa đêm, một nữ sinh hốt hoảng chạy ra khỏi ký túc xá, chạy đến tầng thượng khu dạy học và nhảy xuống, bị nhánh canh đâm rách bụng… 】
Giọt Nước Mắt Lặng Thầm:【 “Trả lại mạng cho ta…” Nhãn cầu của Nguyễn Ly Ly rớt ra, cả người toàn là máu đã đông lại. 】
Rất nhiều người lấy Nguyễn Ly Ly ra để viết truyện kinh dị.
Vương Vân Vân ấn like từng cái một, cô rất vui vì bài viết của mình được hot.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play