Người phụ trách của Bác Duệ Thiên Vũ có chút khó xử nhìn về phía tôi: “Chuyện này... chuyện này, tôi cần xin chỉ thị cấp trên."
"Được, tôi có thể đợi!" Nói xong, tôi trực tiếp ngồi lên ghế tựa trong phòng họp.
Tôi nhìn Y Mộc đang nhịn cười, trong mắt đều là khen ngợi.
Trái lại Lâm Giai không được bình tĩnh cho lắm: “Sếp Lăng, các cô có ý gì hả? Bắt chúng tôi phải chờ cô sao?"
"Chẳng thế thì sao?" Tôi nhìn cô ta, giọng điệu khiêu khích.
Lâm Giai quát một câu chất vấn: “Cô có ý gì?"
Người phụ trách cũng có chút sốt sắng: “Sếp Lăng, chúng ta có thể... tạm thời xác định phương án trước! Sau đó tại mời cấp trên phê duyệt được không?..."
"Không được!"
Người phụ trách hạng mục bị một giọng nói trong trẻo lạnh lùng cắt ngang.
Dứt lời, Bùi Thiên Vũ bước vào phòng họp, bên cạnh là Mạc Tiểu Kiều đi theo một tấc cũng không rời.
Sau khi Bùi Thiên Vũ tiến vào thì nhìn lướt qua nhân viên ở đây, đôi mắt lướt qua cánh tay còn đang bó thạch cao của tôi.
"Cứ chiếu theo lời Sếp Lăng mà làm, ghi tên vào!"
Trái tim tôi như thắt lại, không nghĩ tới Bùi Thiên Vũ sẽ trực tiếp đồng ý với yêu cầu của tôi.
Lâm Giai vừa thấy Bùi Thiên Vũ đến, lập tức thay thành thái độ nịnh nọt, nói: “Anh Bùi, chuyện này... có phải có chút không hợp yêu cầu không, dù sao chúng tôi cũng là đại ngôn của Bác Duệ Thiên Vũ, nếu ghi tên lên đó, chuyện này... Chúng tôi trở về cũng không có cách nào báo cáo công tác! Nếu ghi tên lên đầu..."
"Thế nào? Cô đây là muốn làm chủ Bác Duệ Thiên Vũ sao?" Bùi Thiên Vũ lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt Lâm Giai.
"Không không không... Không phải!" Lúc này Lâm Giai sợ hãi xua tay: “Trước kia... Đều là... Nếu ghi tên Đỉnh Hâm, thế chẳng khác nào Đình Hâm cũng đang sử dụng hình ảnh của cô Mạc cho nên phải thu thêm phí!"
"Đỉnh Hâm là đối tác của Bác Duệ Thiên Vũ, nhưng chỉ là đối với Bác Duệ Thiên Vũ, ý của cô là, mời cô Mạc đây, Bác Duệ Thiên Vũ chúng tôi còn phải tốn hai lần tiền sao?" Bùi Thiên Vũ ngạo mạn hỏi, sau đó quay đầu lại nói với Y Mộc: “Quản lí Y, là ý này sao?"
Y Mộc lập tức cười nói: “Đương nhiên không phải, Bác Ngạn chỉ hợp tác với Bác Duệ Thiên Vũ!"
Lâm Giai mặt xám như tro tàn, dù sao chức vị của cô ta cũng không cao bằng Y Mộc, Y Mộc nói vậy, chẳng khác nào phủ nhận cách nói của cô ta, thành ra cô ta là người rất không thức thời, rõ ràng, Mạc Tiểu Kiều là người phụ nữ của Bùi Thiên Vũ, cô ta lại dám đòi Bùi Thiên Vũ những hai lần tiền, ai cho cô ta tự tin đó?
Quả nhiên, Mạc Tiểu Kiều đứng bên cạnh Bùi Thiên Vũ lạnh mặt, hung dữ trừng Lâm Giai một cái.
Lâm Giai đành ngậm bồ hòn làm ngọt, vốn cô ta cũng không muốn làm khó Bùi Thiên Vũ, cô ta chỉ muốn làm khó tôi.
"Vậy thì mời sếp Lý làm lại hợp đồng, chúng ta ký tên." Tôi nhìn người phụ trách hạng mục sếp Lý khách khí nói, sau đó nhìn lướt qua người đang ngồi ở đây, giọng điệu giải quyết việc chung: “Vậy tiếp theo có thể đến hiện trường rồi chứ?"
Mạc Tiểu Kiều chẳng hiểu ra làm sao hỏi: “Đến hiện trường gì?"
Lâm Giai lập tức nói cho cô ta biết ý của tôi, trên mặt rõ ràng mang theo lửa giận.
Mạc Tiểu Kiều không vui nhìn về phía tôi: “Sếp Lăng, cô đây là có ý gì, chỉ sửa chữa phương án thôi, có cần thiết phải đến hiện trường không?"
"Đương nhiên là cần thiết rồi, Đỉnh Hâm chúng tôi làm việc cho tới bây giờ không có chuyện tạm bợ, ở nơi này sửa chữa phương án sao? Cô không thấy là rất không có sức thuyết phục à? Lý luận suông ư? Cô không hiểu gì đã muốn sửa chữa? Cô có thể nói rõ cho tôi biết cô muốn thay đổi ở đâu không?" Tôi không kiêu ngạo không siểm nịnh đáp trả Mạc Tiểu Kiều.
Hiển nhiên, câu hỏi của tôi khiến cô ta á khẩu, không đáp được một câu nào.
Lâm Giai bị tôi làm cho tức xanh mặt, chỉ có thể lén nhìn lướt qua gương mặt lạnh lùng của Bùi Thiên Vũ, không dám làm càn nữa.
Mạc Tiểu Kiều khẽ huých Bùi Thiên Vũ: “Thiên Vũ, có muốn đến hiện trường không?"
Mọi người đều nhìn về phía Bùi Thiên Vũ, tôi chắc chắn trường hợp như vậy Bùi Thiên Vũ sẽ không nói hộ cô ta, dù sao đây là việc công.
"Tất cả đều nghe theo sắp xếp của Sếp Lăng, dù sao bọn họ mới đúng là người chuyên môn!" Quả nhiên, Bùi Thiên Vũ nói với giọng điệu không cho phép phản đối.
Trong lòng tôi hừ lạnh một tiếng, nếu đã như vậy, hà tất phải thay đổi. Còn không phải là ý của Mạc Tiểu Kiều sao, cô ta chỉ muốn làm khó Đỉnh Hâm đúng không?
Có điều tôi cũng coi như là ngư ông đắc lợi, cô ta muốn thay đổi, tôi không công nhặt được một lần tuyên truyền miễn phí, cớ sao mà không làm, huống chi, dụng chân nghĩ cũng biết, phim tuyên truyền của Bác Duệ Thiên Vũ, đại ngôn của minh tinh đang hot, lưu lượng làm sao có thể nhỏ, tôi quả thật đã chiếm được của hời lớn.
"Vậy thì mời mọi người dời bước đến gian hàng mẫu!" Tôi nói xong thì đứng dậy không chút do dự đi ra ngoài.
Tôi không rõ vì sao Bùi Thiên Vũ lại thuận theo yêu cầu của tôi như vậy, trong đầu không tự chủ được nhớ tới, lúc trước anh cô dặn tôi một câu, 'Bất cứ lúc nào cũng phải tranh thủ ích lợi cho mình!', nhưng nghĩ đến đây, tôi lại cười chua xót, lắc đầu.
Chẳng lẽ giữa chúng ta, thật sự chỉ có ích lợi thôi sao?
Xuống lầu lên xe, Hồ Nguyệt khởi động xe nói với tôi: “Chị Dao, chị quá bá đạo, tôi đang rất muốn xem xem tiếp theo Mạc Tiểu Kiều còn tác oai tác quái thế nào!"
"Cô ta muốn chơi, vậy thì chơi cùng cô ta thôi!" Tôi nói, nói xong lại dựa vào lưng ghế nói với nhà thiết kế: “Lát nữa cô xem rồi làm!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT