Thật ra cũng không phải là Thẩm Thanh Ngọc chột dạ, mà là chính cô cũng đang rất hoang mang.
Cô vẫn luôn cảm thấy mình là một người có tình cảm dài lâu, bằng không cũng sẽ không thích Bạc Minh Thành lâu như vậy vẫn không từ bỏ.
Thế nhưng nửa tiếng trước, bởi vì né tránh Phó Ngọc Hải mà cô kéo dài khoảng cách giữa hai người rồi đụng phải bắp chân, lúc Phó Ngọc Hải nói với cô là "Em quan trọng hơn", cô phát hiện mình đã động lòng.
Mặc dù chỉ là một thoáng qua, một thoáng rất nhẹ, nhưng Thẩm Thanh Ngọc vẫn bắt được sự thay đổi trong tình cảm của mình.
Cô và Bạc Minh Thành đã ly hôn hơn một năm, hơn một năm có vẻ rất dài, nhưng nếu tính ra thì cũng không phải là quá dài.
Mà dường như cô vẫn chưa thực sự bước ra từ trong đoạn tình cảm theo kiểu tự mình cảm động kia, mãi cho đến trước đây không lâu, cô nhìn thấy sự hèn hạ và dơ bẩn của nhà họ Bạc, cô mới xem như là thật sự dứt bỏ khỏi đoạn tình cảm này.
Nếu thật sự phải tính xem cô không yêu Bạc Minh Thành từ lúc nào, Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy, cũng chỉ là chuyện của một tháng trước.
Một tháng trước cô mới không yêu Bạc Minh Thành nữa, bây giờ lại động lòng với Phó Ngọc Hải.
Nhất thời Thẩm Thanh Ngọc có chút không phân biệt được, rốt cuộc sự rung động của mình là cảm động hay là thật sự muốn tìm kiếm một phần tình cảm khác để gửi gắm.
Nhưng Phó Ngọc Hải lại không phải, từ trước tới nay, anh luôn biết rõ ràng tình cảm dành cho cô.
Anh đáng được cô đáp lại một cách rõ ràng và nồng nhiệt, chứ không phải chỉ là một phần tình cảm gửi gắm thay thế.
Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy, mình vẫn cần một chút thời gian nữa để điều chỉnh lại cảm xúc.
Lời đồn đại cũng chỉ là đề tài để quần chúng ăn dưa lấy ra thảo luận lúc rảnh rỗi mà thôi, thời gian lâu dài đương nhiên sẽ phai nhạt.
Nhưng địa vị của nhà họ Bạc ở Lâm Thành này lại không thể coi thường, tuy rằng chuyện đám cưới và con riêng đã trôi qua được một thời gian, nhưng người trong giới vẫn đang bàn tán say sưa.
Trái lại là chuyện của Thẩm Thanh Ngọc và Phó Ngọc Hải, ngoài chuyện ngày đó Phó Ngọc Hải bị chụp qua đêm ở nhà Thẩm Thanh Ngọc ra, sau đó cơ bản là không đi chung với nhau nữa, những lời bàn tán về chuyện hai người Thẩm Thanh Ngọc và Phó Ngọc Hải ở bên nhau cũng dần dần ngừng lại.
Sau ngày đó, đã mấy ngày Thẩm Thanh Ngọc không gặp Phó Ngọc Hải.
Thế mà hôm nay, cô vừa làm tạo hình xong bước xuống tầng đã thấy Phó Ngọc Hải không biết đến đây từ lúc nào đang nhìn cô: "Có để ý chuyện tối nay tôi đi ké tiệc tối không?"
Tối hôm nay nhà họ Giang tổ chức một buổi tiệc tối, Giang Tuấn Lâm có quan hệ tốt với Bạc Minh Thành, nhưng ở trong giới thương nghiệp, nhà họ Thẩm có quan hệ hợp tác với nhà họ Giang, thế nên thiếp mời vẫn đến tay Thẩm Thanh Ngọc, đương nhiên Thẩm Thanh Ngọc cũng phải nể mặt đi đến đó một chuyến.
Mặc kệ thế nào, sau khi Thẩm Thanh Ngọc ly hôn, chuyện Phó Ngọc Hải công khai theo đuổi là sự thật, Giang Tuấn Lâm là bạn tốt của Bạc Minh Thành, tiệc tối hôm nay tất nhiên Bạc Minh Thành sẽ đi, còn chuyện tên tình địch Phó Ngọc Hải này, quá nửa là Giang Tuấn Lâm sẽ không mời đến đó để Bạc Minh Thành thêm ngột ngạt.
Phó Ngọc Hải không nhận được thiếp mời, Thẩm Thanh Ngọc cũng không ngạc nhiên.
Cô chỉ khá bất ngờ là Phó Ngọc Hải làm thế nào để nắm bắt mỗi một lần hai người gặp mặt và cơ hội gặp lại nhau đến mức chuẩn như vậy.
Anh luôn có cách cho cô không gian để suy nghĩ khi tâm trạng của cô rối loạn, sau đó lại có thể xuất hiện ngay lúc tâm trạng của cô hoàn toàn bình tĩnh trở lại và tự nhủ với mình rằng những cảm xúc chập chờn đó chỉ là ảo giác, tâm trạng của cô cứ thế bị anh kiểm soát chặt chẽ.
Cái gọi là giơ tay không đánh người tươi cười, Thẩm Thanh Ngọc nhìn ánh sáng lóe lên trong đôi mắt màu đen kia, càng không có cách nào từ chối đề nghị của anh: "Không ngại."
Hôm nay Phó Ngọc Hải mặc một bộ âu phục màu trắng, đứng bên cạnh bộ lễ phục màu trắng trên người Thẩm Thanh Ngọc không phải là đẹp đôi bình thường đâu.
Cái cảm giác CP hoàn hảo này, ngay cả nhà tạo hình ở bên cạnh đang trang điểm cho Thẩm Thanh Ngọc cũng không nhịn được mà cảm thán một câu: "Cô Thẩm, hôm nay cô và cậu Phó giống như mặc đồ đôi ấy."
Thẩm Thanh Ngọc ngẩng đầu nhìn về phía Phó Ngọc Hải, ánh mắt trực tiếp chạm phải sự dịu dàng dưới đáy mắt anh, cô ngẩn ra một lát, Phó Ngọc Hải đã đi tới, cúi người thấp giọng nói một câu ở bên tai cô: "Tiện thể, chiếm một chút hời của cô Thẩm."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT