*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tôi cũng không quan tâm những chuyện yêu đương vớ vẩn này, hai người yêu nhau tha thiết hay chia tay đau khổ là chuyện của chính cậu. Xin cậu đừng làm phiền những người không liên quan”.

Những lời vô cảm này cuối cùng châm nổ Bàng Địch. Cô ném thẳng điện thoại xuống đất, màn hình cuộc gọi va vào góc bàn máy tính, lập tức vỡ nát thành hình màn nhện[1]. Nó nhấp nháy thêm hai lần nữa rồi hoàn toàn tối đen.

[1]:

Những điều cần làm ngay khi điện thoại bị vỡ màn hình

“Bây giờ ký túc xá còn chưa tắt đèn, tôi muốn nói gì thì nói, không phải mỗi mình cậu ở đây. Cậu không thích nghe thì biến đi chỗ khác!” – Giọng nói của Bàng Địch chứng tỏ cô đã đánh mất kiểm soát. Bàng Địch siết chặt tay, nhìn đăm đăm Kiều Mãn ngồi trên giường.

Ký túc xá bỗng dưng căng thẳng tột độ.   

Hai người này bình thường không hợp nhau, từ khi khai giảng đến giờ vô cùng lạnh nhạt, nhưng xung đột gắt gao vẫn là lần đầu tiên.   

Kiều Mãng khá hời hợt, cuộc sống hàng ngày ngoại trừ đi học thì đi làm thêm, không bao giờ tụ tập linh tinh, kiểu người như vậy không thể đi chung một đường với Bàng Địch. Để duy trì sự bình an vô sự suốt thời gian qua, không thể thiếu những lần La Tâm Tâm lăn xả.

La Tâm Tâm cũng không giả câm giả điếc trên giường được nữa, cô tháo tai nghe, trèo xuống giường nhặt điện thoại hỏng đặt lên bàn học, ôn tồn giảng giải: “Bàng Địch, mình hiểu tâm trạng cậu thế nào, nhưng kì thì giữa kì sắp đến rồi. Làm phiền Kiều Mãng ôn thi thật sự không ổn lắm, tụi mình là bạn cùng phòng mà, có gì từ từ giải quyết…..”.   

“Tâm Tâm,” – Tâm trạng Bàng Địch rốt cuộc được đâm thủng, cô khóc lóc lên án: “Tôi có chọc gì cậu ta không? Lúc Từ Việt mời cơm, mỗi cậu ta không đi, chuyện lớn chuyện nhỏ đều thành kiến với mình…..”.

Học bổng toàn phần dành cho sinh viên Sùng Văn yêu cầu rất cao, có thể nói đối chọi với muôn vàn khó khăn. Vì học bổng này mà Kiều Mạng học bạt mạng chưa từng ngơi nghỉ. Giờ phút này nghe Bàng Địch kể lể, cô bực bội, lạnh lùng nói: “Chỉ cần cậu im lặng cầm điện thoại ra ngoài nói chuyện, tôi chẳng có vấn đề gì với cậu, cũng chẳng dư thời gian nhắm vào cậu làm gì”.   

Lời nói châm dầu vào lửa giận, Bàng Địch bùng cháy mạnh hơn, “Tâm Tâm, cậu tránh ra!”. Cơn tức tối ngùn ngụt trên đỉnh đầu, Bàng Địch cũng không biết mình vừa làm gì. La Tâm Tâm đang đứng giữa hai người, bất ngờ bị Bàng Địch đẩy mạnh.

“Tôi hỏi cậu, việc gì tôi không thể gọi điện trong ký túc xá? Ký túc xá này của nhà cậu à?”.

Nhìn thấy La Tâm Tâm bị Bàng Địch đẩy ngã, Phần Kiều vội vàng trèo xuống đỡ cô dậy.   

La Tâm Tâm va chạm với góc bàn, ngã xuống, lưng sưng tím một mảng. Bàng Địch lại chỉ lo đấu khẩu không hay biết tình hình bên đây.

Phần Kiều buồn bực, cô cau mày, đỡ La Tâm Tâm dậy, xoay sang nói thẳng với Bàng Địch: “Khi nãy cậu vẫn luôn miệng hỏi anh ta vì sao chia tay đúng không? Để tôi nói cho cậu biết!”.

“Kiều Kiều….” – La Tâm Tâm khẽ túm vạt áo Phần Kiều, nếu bọn họ tiết lộ chuyện này thì khó tránh chia rẽ tình bạn. 

Phần Kiều không hề kiêng dè Bàng Địch, cô có thể chịu đựng Bàng Địch náo loạn trong phòng, nhưng không thể nhẫn nhịn khi cậu ấy đẩy ngã La Tâm Tâm.

“Bạn trai cậu bắt cá hai tay, vậy nên mới đòi cắt đứt”.

Phần Kiều nói xong, Bàng Định bỗng chốc nghẹn lời, cô kinh hãi quay về phía Phần Kiều: “Từ khi nào? Vì sao cậu biết?”.

“Tuần trước, tôi tận mắt chứng kiến” – Không đợi Bàng Địch kịp nói gì, Phần Kiều lạnh giọng. “Tâm Tâm tốt bụng khuyên can cậu, cậu lại đẩy ngã cậu ấy. Vì sao cậu không nhường chỗ cho một câu xin lỗi?”.

Bàng Địch bàng hoàng, quả thật lỗi này không thể bàn cãi, bỗng dưng cô nhớ ra điều gì đó. “Không phải cậu bảo tuần trước tận mắt chứng kiến à? Vậy sao không nói tôi biết?”.

“Xem tôi bị làm trò thú vị lắm phải không? Khi nãy tôi gọi điện thoại, cậu lại chả cười nhạo tôi vui vẻ quá”.

Con gái thất tình là một trong những lúc hàm hồ nhất.   

Tuy tính cách Phần Kiều không tốt nhưng cô chưa bao giờ trút giận lên người khác. Có những chuyện không hợp lẽ là thế, khi phát hiện Từ Việt lừa đối Bàng Địch, chính vì sợ Bàng Địch đầu óc không thông suốt, mặc sức giận cá chém thớt nên mới do dự không nói ra.   

Thoạt nhìn nỗi băn khoăn cũng không phải không hợp lý.

Lười quan tâm đến cậu ta, Phần Kiều quay người trèo lên giường.

......

Khúc nhạc đệm bé nhỏ này nhanh chóng bị Phần Kiều vứt ra sau đầu, cùng lắm bầu không khí túc xá khó xử chút thôi. Huống chi trong lòng cô đang phiền não, từ ngày cô ốm đến giờ, Cố Diễn đã thay đổi.

Mặc dù Cố Diễn đồng ý không kết hôn nhưng anh cố tình kéo giãn khoảng cách, những cử chỉ thân mật nho nhỏ xưa kia mất tăm mất tích.   

Có lẽ anh phát hiện Phần Kiều đã trưởng thành, không còn là cô bé ngày nào nữa. Sự thân mật không thích hợp với mối quan hệ bọn họ.   

Phần Kiều cảm giác được sự xa lánh, cô càng thêm chán nản.

......

Bàng Địch ôm sách bước vào lớp tự học, mới ngồi xuốang thì một cô bạn đến ngồi cạnh.   

Bàng Địch nghiêng đầu nhìn thoáng qua, khuôn mặt cô bạn trái xoan với đôi mắt phượng nổi bật, trông khá xinh đẹp. Nếu La Tâm Tâm và Phần Kiều đến thì có thể nhận ra ngay lập tức đây là người đổ coca lên giường Phần Kiều hồi học quân sự.

Lúc ấy Bàng Địch không ở chung phòng nên không biết chuyện lần đó. Cô liếc liếc, sau đó lẳng lặng mở giáo trình. Cô bạn kia bỗng mở lời: “Cậu là Bàng Địch đúng không?”.

Bàng Địch là một hotgirl mạng, ít nhiều cũng sở hữu mấy trăm ngàn người hâm mộ trên Weibo, vì thế chẳng có gì kì lạ khi người khác nhận ra.

Cô thản nhiên gật đầu xem như chào hỏi, cô bạn kia lại tiếp tục hỏi: “Nghe nói Phần Kiều là bạn cùng phòng của cậu à?”.

Gần đây Phần Kiều vô cùng nổi tiếng, truyền thông thổi bùng lên tận trời, gì mà nữ thần học thức, nữ thần mặt mộc…..Hầu hết bình luận đều phóng đại thèm thuồng mê đắm, nếu Bàng Địch không hiểu tính cách Phần Kiều chắc đã nghĩ đến việc cô thuê acc bình luận ảo.

Ngày Bàng Địch và Phần Kiều theo dõi nhau, lượng người theo dõi tăng thêm vài chục ngàn follow, vì Bàng Địch là một trong những số ít người Phần Kiều theo dõi lại.

Không biết ai tuồn tin hai người ở chung phòng ra ngoài, Bàng Địch nhớ cảnh tượng gượng gạo hôm trước, chỉ nghĩ cô ta hâm mộ Phần Kiều. Cô lập tức nhíu mày tức giận hỏi: “Liên quan gì đến cậu?”.

Cô ta moi móc từ vẻ mặt Bàng Địch được vài phần ẩn ý, thân thiết nói: “Cô ta khó ở lắm đúng không? Tôi cảm thấy cậu ta chính là kiểu lạnh lùng, vô cảm”.

Câu nói gợi Bàng Địch nhớ về sự việc Phần Kiều im ỉm chuyện bạn trai mình lừa dối, biến cô thành một con lừa, sau đó con lừa ngang ngược chất vấn Phần Kiều. Bàng Địch bắt đầu lúng túng, cô liếc cô bạn kia, giọng điệu hòa hoãn hơn một chút: “Coi như mắt cậu đủ vitamin A đấy”.

“Renggg”, giáo sư cầm giáo trình bước lên bục bắt đầu giảng bài, cô ta tiếp tục hào hứng nói chuyện không ngớt.

Hai người ngồi tít phía sau, cách xa bục giảng, vị giáo sư cao tuổi hơi lãng tai nên họ không e dè ngồi nói chuyện riêng.   

Thảo mai khen ngợi Bàng Địch vài câu, cô ta quay về Phần Kiều: “Kể cậu nghe, tôi thấy mỗi cuối tuần đều có xe đắt tiền đến đón, giống như thiên kim tiểu thư lắm tiền nhiều của vậy đó. Gia cảnh cậu ta lớn lắm đúng không?”

Bàng Địch từng giúp giảng viên hướng dẫn sắp xếp hồ sơ sinh viên, vô tình xem qua hộ khẩu. Mục người thân Phần Kiều chỉ còn Mẹ, mục Cha bị gạch bỏ, ý biểu hiện đã qua đời.   

Lần trước vô tình bắt gặp Cố Diễn đưa Phần Kiều đi học, chính miệng Phần Kiều cũng nói ba mình không còn nữa. Phần Kiều chưa từng gọi điện về nhà, người đưa đón lại là bạn của ba khi còn sống, vậy chắc là trẻ mồ côi rồi…..   

Suy nghĩ này khiến cô cảm thấy cô bạn này không muốn hiểu biết tầm thường, nhíu mày: “Cậu hỏi cái này làm gì?”.

Cô ta cười cười: “Tôi chỉ muốn hỏi một chút, với tính cách của cậu ta thì gia đình kiểu gì mới nuôi nấng ra cái kiểu như vậy”.

Bàng Địch buông lơi cảnh giác: “Người đón cậu ấy là bạn của ba, cô ấy không phải thiên kim tiểu thư gì cả”.

“Bạn của ba?” – Cô ta nhỏ giọng há hốc, kinh ngạc che miệng như không tin: “Mỗi cuối tuần đều được bạn của ba đến đón sao? Hèn chi tôi thấy cậu ta toàn dùng đồ đắt tiền, nếu không phải thiên kim tiểu thư thì làm sao có thể?”.

Bàng Địch vốn muốn nói hoạch tọe người đón Phần Kiều chính là Cố Diễn hô mưa gọi gió, tiếng tăm lừng lẫy khắp Sùng Văn. Nhưng cô nhớ mình đã hứa với La Tâm Tâm không thể nói lung tung ra ngoài, đành nuốt lời đầu môi xuống.

Bàng Địch hơi bức xúc, Phần Kiều đối xử với mình như vậy, cô còn bảo vệ cậu ta làm chi. Cô bực dọc: “Cậu đừng hỏi nữa, nói chung tuy không phải thiên kim tiểu thư nhưng cũng ra gì và này nọ đấy. Cậu đừng trêu vào”.

Cô bạn kia tự lý giải câu nói theo ý mình, thấy Bàng Địch khó chịu nên dỗ cô bằng lời ngon ngọt. Hết tiết học thì Bàng Địch và cô ta trao đổi số điện thoại.

......

Dĩ nhiên Phần Kiều không biết sự việc này, cho đến một ngày bước ra khỏi cửa thì phát hiện người đi đường nhìn cô là lạ.

Ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc, suy đoán khiến cô rất khó chịu. Phần Kiều lắc lắc đầu, đôi chân ngày một nhanh hơn, sau đó chạy một mạch vào khu hồ bơi.

Thời gian huấn luyện chưa bắt đầu, tất cả mọi người vừa khởi động vừa bàn tán rôm rả. Phần Kiều mới bước vào, mọi người lập tức im bặt, tự động tản ra.

Không đúng, tại sao chứ? Phần Kiều quan sát phản ứng của mọi người, cảm thấy mọi thứ không hợp lý. Khi chập chững vào đội thì đúng là không quan tâm cô mấy, nhưng sau khi tranh giải, thái độ cũng không đối chọi nữa. Vậy sao hôm nay mọi thứ lại quay về như cũ? Không phải, thậm chí không phải như cũ, trong những cái nhìn sắc bén ấy còn pha trộn sự khinh miệt hèn mọn không nói thành lời.

Đã xảy ra chuyện gì?. 

Phần Kiều không hiểu, nhưng cô vốn không phải người chủ động hỏi người khác, chỉ yên lặng đứng khởi động đằng xa.   

“Phần Kiều” – Phan Văn Lôi đi ngang qua gọi. Phần Kiều ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt Phan Văn Lôi khó xử.

“Cậu muốn nói gì vậy?”.

“Phần Kiều, cậu xem tin tức hôm nay chưa?”.

......

Phần Kiều mở trình duyệt, tìm tin tức nóng hổi ngày hôm nay. Cô rê chuột, từng hiệu ứng gạch dưới từ khóa, đầu ngón tay Phần Kiều run rẩy.

Nữ thần mặt mộc trường đại học nổi tiếng bị lộ chuyện bao nuôi!!!!

Tấm màn đen của chiêu sinh Sùng Văn – Video bằng chứng, trình độ như thế này sao có thể trúng tuyển Sùng Văn!!!.

Đoạn video là lúc Phần Kiều được đứng lên trả lời câu hỏi, chính giảng đường môn Văn hóa Triết học đầy ám ảnh của giáo sư Khương lần trước.

Chất lượng kém cỏi cũng không thể không nhận ra nhân vật chính Phần Kiều. Không biết dụng ý người quay là gì, video chỉ dừng đột ngột ngay đoạn cô đang căng thẳng ép mình nói ra gì đó, nhưng cô đã trôi chảy ngay giây tiếp theo. Thoạt nhìn Phần Kiều cái gì cũng không biết, bất chợt bị giáo sư gọi đứng dậy trả lời câu hỏi nên lắp ba lắp bắp.

Ảnh chụp Phần Kiều bước lên một chiếc xe hơi màu đen, biển số xe đã bị che, logo cũng bị làm mờ nhưng cư dân mạng vẫn tinh tường nhận ra hãng và kiểu dáng. Có bằng chứng xác thực từ bạn cùng phòng ký túc xá ẩn ý cho rằng Phần Kiều chỉ là một sinh viên bình thường, gia cảnh bình thường, vật dụng sinh hoạt cũng bình thường nốt. Phần Kiều không có khả năng chi trả những món hàng xa xỉ phẩm này, tức là mơ hồ ám chỉ người bao nuôi Phần Kiều không hề tầm thường.  

Ngay sau khi bài đăng leo hot search, trên mạng dậy sóng, mọi người đều biết Phần Kiều trúng tuyển Sùng Văn vì năng khiếu bơi lội. Nhưng học phần văn hóa kém như thế, vậy Sùng Văn chấp nhận Phần Kiều với lí do gì? Chẳng lẽ người bao nuôi cô đứng sau tất cả, công tác tuyển sinh của Sùng Văn có uẩn khúc?

Đây không phải vụ bê bối đơn giản nữa, Sùng Văn là trường đại học hàng đầu đất nước, nổi tiếng trong việc lấy thành tích học tập làm bệ phóng. Nếu tồn tại góc tối trong chiêu sinh đúng như bài đăng này thì đây chính là cú trượt dài lớn nhất của ngành giáo dục.
Lời tác giả: Mọi người không cần lo lắng ~~ Tôi đây cũng thích Phần Kiều lắm, không để ruồi muỗi làm loạn đâu~.

Chỉ cần hai trái tim thành thật trải lòng với nhau, mọi chuyện sẽ ổn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play