- Chủ tịch Cửu, sao hôm nay lại có nhã hứng mời tôi dùng bữa vậy? Thật quý hóa quá!
Dục Phong vừa vào phòng bao thì đã thấy Cửu Hoàng Hiên chờ ở đó từ bao giờ
- Phong tổng, mời ngồi. - Ông lịch sự nói
Anh từ tốn kéo ghế rồi ngồi xuống đối diện ông, gương mặt hoàn mĩ câu lên một nụ cười thương mại
- Vậy ngài muốn bàn gì với tôi? Dự án sao?
- Tôi không thích đi vòng. Nói thẳng đi, cậu điều tra được những gì rồi?
Hai người đàn ông, hai khí chất bất phàm gặp nhau, chỉ khác một người là của 20 năm trước, người còn lại là của bây giờ. Nếu nói Cửu gia đã lạc hậu thì cũng đúng, nhưng nếu nói ông 'gừng càng già càng cay' thì cũng không sai. Chung quy lại, Dục Phong luôn phải đề cao cảnh giác trước nhân vật khét tiếng một thời này.
- Ngài nói thẳng quá, tôi khó mà trải lòng được. Nhỡ đâu ngài tặng tôi một phát súng sau đó thì sao? Tôi còn cần cưới vợ nữa đó!
Quả như dự đoán, ông không hề lộ vẻ tức giận hay mất kiên nhẫn, ngược lại khóe môi còn cong lên một đường
- Lãnh Hàn Dục Phong đúng không? Cái tên rất nổi trên thương trường, trong giới hắc đạo lại càng hiếm ai không biết.
- Quá khen rồi.
- Vì vậy, đứng trước một con hổ già cậu đâu có sợ?
- Không phải sợ mà là cảnh giác.
Anh đổi tư thế, chân trái vắt qua chân phải, đôi bàn tay to lớn rời từ mặt bàn xuống đặt trên đùi.
- Rất giống với lão gia nhà cậu. Hẳn là ông ta đã kể cậu nghe về chuyện 20 năm trước rồi đúng không?
Chờ đợi anh nói ra quá lâu, ông đành xuống nước trước. Nhưng anh không trả lời mà còn đặt thêm một câu hỏi
- Cửu Hoàng Hiên, ông là cha ruột của Thiên Nhi đúng không?
Ông giấu nhẹm sự bất ngờ sau vẻ mặt lạnh băng của mình. Vì điều anh nói là điều ông không ngờ nhất. Ông không nghĩ anh lại tra ra được chuyện này, hoặc có thể anh chỉ phỏng đoán
- Cậu có bằng chứng gì chứng minh cho lời cậu nói?
Anh không hề giấu giếm mà nói tuột ra
- Là tôi đoán, dựa trên nhóm máu của hai người.
- Ha, chỉ là phỏng đoán mà cậu liền muốn đem nó ra hù tôi sao?
- Đúng vậy đó, vì nó đúng hay không tự bản thân ông sẽ rõ. Hơn nữa chân tướng 20 năm trước là quá đủ để tôi uy hiếp ông rồi! Dám chắc, Tiểu Nhi Nhi sẽ hận ông tới chết nếu biết chính vị 'cha nuôi' đáng kính này lại chính là kẻ thù, kẻ đã nhẫn tâm phá hủy mái ấm gia đình của cô ấy!
Nghe tới đây, mọi sự phòng bị của ông gần như mất sạch, không tự chủ mà hét lên hai tiếng
- Cậu dám?
- Dám hay không, ông thử rồi sẽ biết. Dù sao tương lai tôi cũng phải gọi ông hai tiếng 'bố vợ', vì vậy, hi vọng chúng ta đừng làm khó nhau quá, bởi người tổn thương sẽ là con gái yêu của ông đó!
- Cậu quên rằng con bé cũng là nữ nhân cậu yêu nhất sao?
- Ông sai rồi, tôi chính là không quên cô ấy nên mới cố chấp điều tra lại mọi thứ, cho cô ấy biết sự thật cũng nằm trong phạm vi tình yêu của tôi. Nhưng tôi càng không muốn thấy cô ấy đau khổ...Ông hiểu ý tôi mà? - ánh mắt thoáng hiện sự yêu thương, nhung nhớ
'Người cha già' đăm chiêu nhìn nam nhân trước mặt, trong lòng ngẫm nghĩ: "Có lẽ chấp nhận cậu ta cũng không phải ý kiến tồi!"
- Được, tôi sẽ không chia rẽ hai người nữa, nhưng với điều kiện cậu phải chứng minh được tình yêu của mình với con bé trước đã. Nó đã gặp quá nhiều bất hạnh rồi, người làm cha như tôi chỉ mong con bé sẽ cưới được một tấm chồng tốt...
- Tất nhiên.
Dục Phong cười nhẹ. Anh dù biết những tội ác mà ông gây ra cho Tiểu Nhi nhưng trong 2 năm qua, lại chính ông đã chăm sóc, trở thành chỗ dựa cho cô ấy và cô ấy cũng dần xem ông là cha mình rồi. Giả sử anh có bóc trần ông rồi đưa cô về bên mình, người lợi nhất sẽ là anh nhưng thiệt nhất lại người anh yêu. Thôi thì coi như anh chưa biết gì về quá khứ, anh sẽ chỉ quan tâm đến hiện tại và tương lai. Cửu Hoàng Hiên sẽ là cha vợ, mà anh thì cần qua ải phụ huynh - Thế thôi!
Phòng thí nghiệm - đại học Paris
Thiên Nhi đem hương lavender nhỏ vào mùi hương 'gần hoàn hảo' rồi ngửi thử. Một nụ cười rạng rỡ hiện lên trên khuôn mặt nhỏ nhắn. Đúng vậy, đây chính là mùi hương cô đang tìm kiếm, vô cùng 'hoàn hảo'.
Vừa đem nó đổ vào lọ trong suốt thì Diệp Kha bước vào
- Bạn yêu, đi ăn trưa thôi nào, Lãng ca đang chờ chúng ta ngoài cổng rồi.
- OK, mình ra liền!
- Sao nay ngoan vậy, gọi cái đi liền. Không làm thí nghiệm nữa à?
- Mình làm xong rồi! - cô vui vẻ nói
- Thiệt sao? Cho mình xem thử được không?
Thiên Nhi cũng không nghĩ nhiều, liền đưa cho Diệp Kha xem thử.
- Oa, thơm quá đi mất!
Nhi Nhi cảm ơn một tiếng rồi lấy lại nó, cất cẩn thận vào trong túi xách.
Ba người cùng nhau đi ăn. Diệp Kha ngồi đối diện với Cao Lãng, nhưng hắn chẳng nhìn cô được mấy lần, từ đầu đến cuối đều chăm chỉ gắp đồ ăn cho Thiên Nhi ngồi bên cạnh. Ánh mắt cô khẽ gợn sóng, tia đố kị khó che lấp nổi.
Nhân lúc hai người đang mải mê ăn, cô lấy điện thoại đặt xuống gầm bàn rồi nhắn tin đến một số máy
[ Thiên Nhi chế xong nước hoa rồi, tiếp theo tôi phải làm gì? ]
[ Tìm cơ hội cướp nó đi chứ sao! Nếu để cô ta đem nó đến bảo tàng, mọi người đều sẽ ngưỡng mộ cô ta, bao gồm cả Cao Lãng của cô đó! ]
Đọc xong, Diệp Kha nhìn lên hai người đối diện, bàn tay sớm đã bóp chặt điện thoại.
Đúng lúc này thì Thiên Nhi đứng lên, cầm theo cả túi sách
- Hai người ăn tiếp đi, em vào nhà vệ sinh một lát.
Cô vừa đi khuất Diệp Kha cũng nhanh chóng vào theo. Phát hiện Thiên Nhi để túi trên bồn rửa mặt, cô liền nhanh tay lục tìm lọ nước hoa rồi thả vào túi mình. Xong xuôi, cô đóng lại túi cẩn thận rồi rời đi. Nhưng không ngờ, vừa ra đến cửa liền bắt gặp một nhóm người áo đen, chưa kịp kêu lên 1 tiếng thì liền bị họ túm lấy rồi bắt đi.
Thiên Nhi đi ra thì chẳng còn ai nữa, cô rửa tay rồi xách túi, quay lại bàn ăn
- Ủa, Diệp Kha đâu rồi anh?
- Ơ, em ấy vào nhà vệ sinh rồi mà, em không gặp sao?
Thiên Nhi lắc đầu rồi lấy điện ra tính gọi cho Diệp Kha thì thấy tin nhắn cô gửi đến
[ Hai người ăn tiếp đi, mình có việc nên đi trước...]
- Haizzz cô ấy đi trước rồi anh ạ! Thật là, chẳng thèm chào hỏi đàng hoàng gì hết!
Hai người ăn xong thì Cao Lãng đưa cô về nhà...
Lúc này, trên ti vi đang chiếu bản tin thời sự
[...Ngày kia, Phong tổng cùng nữ minh tinh hot nhất hiện nay - Lâm Uyển Như - sẽ tổ chức lễ đính hôn thế kỉ tại khách sạn NP. Đây là lần đầu tiên Lâm tiểu thư xuất hiện sau sự kiện Tinh Quang, hứa hẹn sẽ lần nữa leo top hot search cả trong lẫn ngoài nước...]
Lâm gia
- Uyển Như, ngày kia là tiệc đính hôn rồi đúng không? Các con chuẩn bị ổn thỏa hết mọi thứ chưa? - Chu Ngọc là Lâm Khanh hỏi
- Ngày mai bọn con sẽ đi thử đồ ạ!
- Hahaa tốt lắm con gái! Mau mau giục thằng đó kết hôn luôn đi, để bụng bự lên là mặc váy cưới không đẹp đâu! - Lâm Khanh cười lớn
Lâm Uyển Như cười lạnh, người cha này cũng quá thực dụng rồi đi. Hắn chỉ yêu thương cô ta khi có giá trị lợi dụng.
____________
Hóng tiệc đính hôn không nhở? Hihiii
Nhớ like, vote, bình luận và tặng qùa để ủng hộ Lily nha! Iu các chế!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT