"Chỉ vì anh ta cứu con một lần, liền bắt con kết hôn với anh ta sao? Bây giờ là xã hội mới, đã sớm không còn chuyện vì ơn cứu mạng mà lấy thân báo đáp nữa rồi, nếu con biết bây giờ phải gả đi con tình nguyện năm đó chính mình chết đuối còn hơn!”"Mày không muốn gả cho Tưởng Phong thì mày muốn gả cho ai? Lớn tuổi như vậy rồi, mày còn cho rằng mình vẫn còn như trước kia mười bảy mười tám tuổi sao! "Hai mẹ con ở trong phòng phía đông vừa khóc vừa nháo hơn nửa ngày, cha Giản ngồi xổm ở trước cửa cũng không tốt hơn là bao nhiêu buồn phiền đến mức không ngừng hút thuốc.

Thuốc lá rẻ nhất cũng đã mất vài phân tiền một gói, hút vào mấy hơi sâu có chút sặc, cha Giản thỉnh thoảng lại ho khan một tiếng, chờ cho đến khi một điếu thuốc cuối cùng cũng hút xong tiếng ầm ĩ của hai mẹ con trong phòng cũng đã dần chậm rãi an tĩnh lại.

Lưu Thúy Vân hình như đã hết hy vọng, khuyên không được con gái quyết tâm không muốn gả, khóc cũng không thèm khóc nữa mà lau nước mắt, chùi sạch mặt đứng dậy đi ra khỏi phòng, lúc đi ngang qua cửa còn nhìn thoáng qua cha Giản.

"Làm sao bây giờ?" Đến lễ vật cũng đều đã nhận hết rồi, thế mà con gái lớn lại không muốn gả.

"Ai, đứa con gái này thật sự không biết tốt xấu là gì, đứa nhỏ Tưởng Phong lớn lên vốn là người đàng hoàng, nghe nói hiện tại chức vị ở bộ đội cũng không thấp, lương tháng không ít, gả qua rồi việc ăn uống sau này cũng không cần phải lo lắng nữa.

"Lưu Thúy Vân cũng cảm thấy Tưởng Phong là người không tệ, lần trước thời điểm đứa trẻ kia trở về thăm người thân bà có gặp qua được một lần, người cao lớn, ngũ quan đoan chính, thân thể nhìn thế nào cũng thấy đầy sức sống.

Hai người từ sớm đã định hôn sự với nhau, vốn dĩ kết hôn là chuyện đương nhiên, bọn họ chưa từng nghĩ đến sẽ xảy ra chuyện con gái mình không đồng ý.

Khoan nói đến sính lễ ngoài kia, hiện tại tiền lễ hỏi đã nhận đối với cuộc sống bình thường của nhà họ Giản đã là một khoản tiền không nhỏ, Lưu Thúy Vân quả thực nhìn đến nóng mắt.

Bây giờ bắt bà nôn tiền trong tay ra bà cảm thấy đau như là bị cắt thịt trên người, hơn nữa hôn sự hai nhà đã sớm truyền ra bây giờ nếu hôn sự thật sự không thành, không phải sẽ thành trò cười cho người ngoài hay sao?Tuổi của con gái đã không còn nhỏ, sau lần này muốn tìm nhà chồng tốt cũng khó.

Nghĩ đến đây Lưu Thúy Vân lại đau đầu.

Cha Giản cũng lo lắng đến mức cái trán hằn sâu hơn vài đường, buồn bực hờn dỗi rút thuốc lá ra.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play