Lời cự tuyệt của Lâm Mạn Mạn còn chưa kịp nói ra thì áo khoác của Lý Minh Thành đã khoác lên người cô rồi, chiếc áo mang theo hương vị xa lạ của người đàn ông.
Lý Minh Thành không hút thuốc lá, rượu cũng uống không nhiều lắm, trên bàn tiệc vừa rồi hầu như đều là dựa vào mồm mép mà tham gia. Cậu tự nhận là tửu lượng của mình không được tốt cho lắm, lúc còn đi bộ đội ở đảo Hải Nam cũng vậy, vào mấy buổi tiệc rượu cậu cũng đều là dựa vào mồm mép của mình mới qua được, lúc người khác uống rượu cậu lại nói chuyện trời đất, nói nhiều đến độ khiến cho người ta quên mất phải ép cậu uống luôn.
Cho nên phía trên áo khoác của Lý Minh Thành cũng chỉ dính phải hơi rượu nhàn nhạt mà thôi, không khó ngửi.
Lúc còn nhỏ Lâm Mạn Mạn đã không có ba rồi, sau này lớn lên cũng rất ít khi ở chung với con trai, nếu như cẩn thận mà nhớ lại, đây hẳn là lần đầu cô gần gũi đến thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT