Minh Vương lưu luyến nhìn lại cung điện này
lần cuối, nơi này, đã từng là nơi mà y dốc lòng yêu quý. Là nơi chứng kiến rất
nhiều chuyện đã xảy ra.
Y mỉm cười, nâng lòng bàn tay lên, nơi đó vẫn
còn sót lại một giọt lệ trong suốt, y như có thể cảm nhận nỗi nhớ nhung của Ngụy
Như Song.
Minh Vương dịu dàng nói "Nương tử,
chúng ta nhận được muôn vàn lời chúc phúc từ dân chúng, nhận được sự kính yêu của
họ khiến đời này chúng ta nhân sinh viên mãn"
"Không bằng để tưởng niệm của ta và
nàng, tiếp tục bảo hộ cho con dân chúng ta đi"
Y đem ma lực vận chuyển trong tay, giọt nước
mắt trong tay kết thành một viên ngọc luân chuyển ánh sáng màu ngọc đang tỏa ra
hơi ấm dịu dàng
"Bạch quốc, món quà của ta và ái hậu,
để lại cho các ngươi"
Y đặt viên ngọc lên giường, phất tay áo, chắp tay rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.