Chương 59
12h đêm
Kính coong...kính...coong
- Sao rồi?- nó bước ra mở cửa- Yu, Sam...sao vậy? Mau vào nhà đi.
- Kiệt. Anh mau lấy đồ xuống đây cho em- nó nói vọng lên. Kiệt xách hộp đồ xuống cho nó. Anh nó và Trọng cũng chạy xuống.
- Bị gì đấy?- anh nó hỏi
- Làm gì mà để bị thương vầy hả?
- Không có gì.
- Còn nói không có gì. Tao hỏi lại, làm sao mà bị ăn hai phát hả?- nó tức giận cầm tay của Sam lên.
- Lúc lấy được mảnh ghép thì...a- Sam đang kể thì la lên vì nó tức quá nên siết hơi mạnh tay (==" giết người như chơi)
- Thì sao?- Kiệt chồm người lên hỏi.
- Thì tự nhiên bị bắn lén. Nó đỡ cho tao nên mới bị thế. Nhưng phát súng này hình như không phải là của một tay sát thủ nào đó. Đường đi của đạn hình như không thể nhắm trúng chỗ hiểm trên cơ thể- Jin lên tiếng thay Sam. Nhìn mặt Sam giờ...có kêu kể cũng không nói nên lời.
- Còn mày. Bị sao?- nó xoay người băng vết thương trên bụng và vai cho Yu thì mở miệng hỏi.
- Lúc đột nhập được vào khu nhà cấm của....- Yu đang nói thì ngước mắt nhìn Rin và Jin.
- Chỗ lấy mảnh ghép ở đâu?
- Lần này là mảnh Green nên...
- Greengorts? Biệt thự của nhà tài phiệt họ Thái?
- Ừ. Đúng là ở đó.
- Tiếp.
- Lúc đột nhập vào được khu nhà cấm. Đột nhiên lại xuất hiện hai người dẫn theo một đám người phía sau chặn lại. Nhưng hình như không phải người của hắn. Vì không có cái vật đó trên tay. Lại lao vào đánh bọn tao. Nhưng không đụng vào Tropi dù chỉ một sợi tóc.
- Mày bị đâm à?- sau khi xử lí xong vết thương phía trên vai của Yu thì nó nhìn xuống bụng.
- Ừm. Không sao.
- Berlin. Đưa nó lên phòng đi. Phía cuối hành lang tầng hai. Để đó, tôi sẽ lên- nó nhờ Berlin rồi quay qua mọi người- Còn ai bị thương không?
- Không.
- Không cái đầu mày- nó quát vào Rin- Mày *chỉ Jin* băng dùm nó cái vết chém phía khuỷu tay trái đi. Còn anh *chỉ hắn* lên phòng đợi lát- nói rồi nó lên trên với Yu để xử lí vết thương cho nhỏ. Không lẽ giữa thanh thiên bạch nhật (í lộn thanh thiên hắc nguyệt mới đúng) lại băng vết thương cho nhỏ giữa nhà. Cả bầy con trai (==")
- Đau không?- nó cất giọng hỏi Yu khi bắt đầu xử lí vết thương của nhỏ.
- Không. Vầy thì đau gì chứ. Mày nghĩ công sức mày đào tạo tao mà đau chỉ vì cái vết nhỏ xí xì xi vầy á?- Yu hất mặt
- Rồi. Biết mày giỏi rồi. Nằm yên giùm. Nhúc nhích một lát đụng tay tao không băng mà còn rạch thêm nhá.
[....]
15p sau khi lo cho Yu xong. Nó bước xuống phòng mình.
- Sao anh không nói với mọi người là anh bị thương?- nó bất ngờ hỏi làm hắn giật mình. Bị thương nhưng hắn đã khoác áo ngoài rồi mà. Sao nó thấy được?
- Sao...sao em biết?
- Hiểu anh quá mà. Cởi áo ra em xem- nó lắc đầu ngao ngán
- Em không hỏi vì sao anh bị thương à?
- Có thể vì bảo vệ mảnh ghép. Có thể vì trong lúc chạm mặt với đám người đó. Hoặc....
- Hoặc gì?
- Anh, bảo vệ cho Tropi. Chắc là đáp án thứ ba- nó cười nhạt.
- Em không giận sao?
- Vì cái gì mà phải giận chứ. Em không nhỏ mọn vậy đâu. Dù sao....Tropi cũng là con của thầy. Nếu như Tropi có bề gì. Chắc thầy cũng không vui.
- Em....có yêu anh không?- hắn bất ngờ hỏi nó khi nó xoay người đứng lên. Tim của nó đang bắt đầu một màn nhảy hiphop
- Anh muốn câu trả lời như thế nào?- bình tĩnh xoay người lại hỏi hắn một câu rất ư là "có liên quan"
- Thật lòng của em.
- Có. Yêu anh....rất nhiều.
- Vậy tại sao lúc nào em cũng lãng tránh anh? Tại sao lúc nào em cũng chỉ gần gũi với Minh hơn anh? Tại sao em không bao giờ nói chuyện với anh nhiều hơn Minh?
- Em không tránh anh. Em không gần gũi với anh Minh nhiều hơn anh. Em không nói chuyện nhiều với anh Minh hơn anh.
- Không có sao? Anh thấy vậy?- hắn buồn buồn nói. Nó chồm người tới ôm cổ hắn. Nó chủ động hôn hắn làm cho ai kia cũng khá là bất ngờ.....nhưng mà, cũng không ngần ngại (==") ôm nó và đáp trả nụ hôn đó. Cứ thế cho đến khi nó buông hắn ra nhìn hắn và mỉm cười.
- Em chưa bao giờ làm vậy với một ai khác ngoài anh.
- Thật à?
- Không tin em á? Thật mà. Mau đi xuống dưới nhanh lên- nó kéo hắn đứng dậy
- Ai...
- Chết xin lỗi ha. Lỡ tay.
- Em muốn giết người à?
- Ừ. Em giết người cũng đâu có ít đâu. Nhưng mà giết anh thì sau này biết hôn ai ý nhợ?
[....]
- Nói đi. Đây là lần đầu tiên làm mấy việc này mà bọn mày bị thương.
- Tao cũng không biết. Phối hợp. Không được tốt- Yu
- Gì mà không được tốt hả? Sau này còn nhiều lần nữa không riêng gì lần này. Phải cố chứ.
- Cố sao được mà cố. Xưa nay đã không được rồi. Giờ còn bắt làm việc chung. Hỏi sao mà làm hả?- Jin
- Làm sao gì mà làm sao. Vẫn có người làm tốt mà- nó nhướn mày về phía bọn hắn.
- Nào giờ- cả bốn đứa và Kin đồng thanh.
- Hahah....biết rồi. Ráng đi ha. Nếu xong việc trước thì tao đi chung- nó cũng phải bật cười với cái thái độ phản ứng của bọn người này.
- Cái mặt mày. Nhớ đó con quỷ- Rin nhăn mặt
- Ok ok
Cả bọn cứ ngồi nói chuyện mà không đi ngủ (hơn nửa đêm...gần sáng =="). Hắn và nó cũng nói chuyện nhiều hơn. Chuyện về Tropi cũng lắng xuống. Nhưng mà hình như bọn nó và Kin cũng không thoải mái cho lắm.
[....]