Edit: H. Trúc

"A, tôi nên gọi cô là Thu Ninh hay nên gọi cô là Tiêu Thu Ninh đây? Ừm, hẳn là bây giờ cô hận chết tôi vì đã chiếm lấy tổ ấm của cô nhỉ!" Du Nhã biểu tình lạnh nhạt trực tiếp khiêu khích sự áy náy của mẹ Tiêu.

Cha Tiêu nghe vậy liền chạy tới trước mặt Du Nhã, giơ tay qua, nguyên bản Du Nhã có thể né tránh, nhưng đột nhiên nghĩ không muốn tránh.

'Bốp!' Trên mặt Du Nhã nhanh chóng sưng đỏ, Du Nhã lại không tiếng động cười, cười đến châm chọc nhìn về phía mẹ Tiêu, nước mắt mẹ Tiêu trực tiếp rơi xuống. Nắm lấy tay nữ chủ đi tới chỗ Du Nhã.

"Nhã nhi, về sau tiểu Ninh là em con, con phải chăm sóc em ấy thật tốt. Ta mặc kệ trước kia con có hiểu lầm gì với con bé, con bé đã quá khổ rồi, thật ra con….." Mẹ Tiêu còn tính nói gì đó…...

Cha Tiêu hừ lạnh một tiếng: "Bà nói nhiều vậy làm gì, tôi thấy nó chính là bạch nhãn lang, trước kia đều là giả vờ, ở trường học chỉ biết nhắm vào con bé. Nó còn chưa biết, nó không phải là con gái Tiêu gia, con ruột chúng ta bị nó chèn ép, nếu còn ở đây, không biết Ninh nhi sẽ bị chèn ép thành dạng gì."

'Ha!' Hiện tại Du Nhã cạn lời, chị đây mới đi học kỹ năng một tháng, trở về cốt truyện đã trực tiếp nhảy tới một nửa, hào quang nữ chủ thiện lương phát huy, nhanh chóng cướp luôn nam chủ đi!

Mặt có chút rát làm Du Nhã hơi hối hận, sớm biết cốt truyện nhảy kinh vậy, chị đây đã né cái tát của cha Tiêu trực tiếp đi lấy giấy công chứng, sau đó chạy lấy người. Ài, cũng tại tiếp xúc quá nhiều với đám thiểu năng nên mới ảnh hưởng tới chỉ số thông minh của chị đây giảm vài giây, quả là đáng sợ!

"Tôi không cần, mấy người cứ tự nhiên, tôi tới đây chỉ lấy đồ rồi đi." Nói xong nhìn Thu Ninh: "Không thể nói cướp, vốn dĩ không thuộc về tôi, quan tâm cô đúng không, cô đang thiếu tình thương của mẹ, tôi đáp ứng, đều cho cô."

Du Nhã ưu nhã xoay người bỏ lại ba người vẻ mặt phức tạp, nhìn Du Nhã lên lầu chưa tới hai phút đã xuống, nhìn biểu tình ba người, không khỏi cảm khái.

Ai u, cô lợi hại vậy sao, mới đả kích mấy câu, ba người họ đã như bấm nút tạm dừng.

Du Nhã lười để ý, đi ra cửa, không quên chế nhạo một câu, tới khi biến mất nữ chủ mới nghĩ tới đống thứ đã chuẩn bị đối phó với Du Nhã còn chưa áp dụng thì đã thắng dễ dàng, làm nữ chủ cảm thấy không giống thật.

Mẹ Tiêu thương tâm ôm lấy Thu Ninh: "Tiểu Ninh, con vẫn còn có mẹ." Nếu Du Nhã còn ở đây, sẽ khinh thường ra mặt với mẹ Tiêu, thuận tiện chế nhạo một câu, không để cha Tiêu vào mắt!

"Đình chỉ mọi tài chính của đại tiểu thư, tôi muốn nhìn xem, nếu không có Tiêu gia nó sẽ thành dạng gì." Cha Tiêu như vừa mở nút tạm dừng, tùy ý lấy di động gọi một cuộc hạ mệnh lệnh, có điều chính hắn không biết là, từ một tháng trước Du Nhã đã không dùng bất cứ thứ gì từ Tiêu gia.

【 Ký chủ, ngươi trực tiếp đi như vậy không tốt đâu, vừa rồi Tiêu gia xem ngươi thành con rớt, nữ chủ cũng đã trở về Tiêu gia, nếu ả muốn làm gì ngươi thì làm sao bây giờ? 】Hệ thống phảng phất vui sướng khi thấy người gặp họa nhắc nhở, nó đã sớm nói với ký chủ không thể nghịch tập, ký chủ không tin, bây giờ a, bổn hệ thống xem nữ chủ giáo huấn ký chủ sẽ bảo toàn tính mạng bằng cách nào.

Du Nhã mặc kệ hệ thống tiểu nhân, chỉ là vừa mới ra khỏi Tiêu gia, tức khắc cảm giác cả người đều không tốt.

"A, Tiêu tiểu thư, đã lâu không gặp, không biết ý cô ngày mai là ngày nào?" Dạ Hoàng ưu nhã dựa vào chiếc xe hơi Lincoln, không chút để ý nói.

“Ha hả!” Du Nhã trong lòng lóe qua tia xấu hổ, giây lát ngẩng đầu: "Dạ tiên sinh lâu rồi không gặp, nhìn bộ dạng Dạ tiên sinh rất rãnh, không bằng chúng ta tâm sự chút?"

【 Ký chủ, ngươi nên tránh xa mới đúng, mượn tiền a, trốn trước trả sau mới đúng. 】 Du Nhã cúi đầu trợn mắt, tâm tư hệ thống ngươi, ta với ngươi giống nhau sao? Thiểu năng!

Hệ thống: 【........ Ký chủ nếu ngươi cứ đả kích ta, ngươi sẽ mất ta đó. 】

"Ừm, ta cảm thấy nếu không có ngươi, ta sẽ dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ, ngươi nên đi sớm chút càng tốt."

Hệ thống: 【 hệ thống tắt máy 】

"Nha, hệ thống ngươi còn ngạo kiều. Nửa tháng trước, chị đây đã quăng 3000 vạn vào thị trường chứng khoán, bây giờ đã tăng lên mấy đợt, ta vốn dĩ không sợ không có chỗ tốt, ngươi thiểu năng!"

Du Nhã không nói ngoài việc đó cô còn quăng 3000 vạn vào cổ phần tập đoàn tài chính Dạ thị, một ngàn vạn trực tiếp đi mời thám tử, Du Nhã đã sớm đem cốt truyện nhân vật trọng yếu giám sát.

Bên kia, Dạ Hoàng không ngờ Du Nhã sẽ phản ứng như vầy, theo tin tức hắn biết, Tiêu Du Nhã mới biết cô không phải là con ruột Tiêu gia, không phải bây giờ bộ dạng nên khổ sở sao? Vì sao cô vẫn bình tĩnh, hay chỉ là giả bộ…...

"Sao đây, thích tôi, hay hết tiền?" Dạ Hoàng không biết vì sao, cảm thấy thật thuận mắt.

"Ừm, chủ ý không tồi!" Du Nhã ánh mắt sáng ngời, mị nhãn bắn về phía Dạ Hoàng, như yêu tinh đi về phía Dạ Hoàng: "Cậu, chấp nhận để tôi thích không?"

Dạ Hoàng cười khẽ một tiếng, giơ tay xoa môi Du Nhã: "Được a, tôi cho cậu một cơ hội, nhưng mà…… Chỉ hy vọng cậu mới mẻ chút, đừng làm tôi phiền chán….."

Du Nhã trong lòng nôn, phun tào, gia hỏa này đây là đang quyến rũ, Thiên Đạo thật không công bằng, ở thế giới này có người còn lóa mắt yêu nghiệt hơn nam nữ chủ này. Chị đây cảm thấy như bị điện giật, tâm tư vạn năm bất biến lại bị thiếu niên này bày trò quyến rũ phóng điện.

Đẩy tay Dạ Hoàng ra, Du Nhã chớp mắt lại trở thành nữ thần cao lãnh: "A, cậu nghĩ nhiều rồi, tiền sẽ trả cậu, sẵn tiện giúp cậu kiếm lời thêm năm ngàn vạn." Dứt lời như tiểu thư cao ngạo, xoay người rời đi.

Phun, chị đây sao có thể để quyền chủ động bị người khác đoạt, mơ!

Dạ Hoàng nhìn Du Nhã, ánh mắt híp lại, thật có ý tứ, trước giờ đều là hắn chủ động bố trí người khác, Tiêu Du Nhã này thật to gan, đây là lần thứ hai. Nếu đã trêu chọc hắn, vậy đừng nghĩ sẽ thoát khỏi lòng bàn tay hắn.

【 Ký chủ, ngươi đây là đang đùa với lửa! 】 Hệ thống thấy Du Nhã vênh mặt, không khỏi nhắc nhở.

"Ồn ào, hệ thống, không phải ngươi tắt máy rồi sao, sao khởi động lại rồi? Bị hư?" Du Nhã bâng quơ nói, làm hệ thống sốt ruột.

【 Ký chủ, trong thế giới này, hắn chính là BOSS vai ác. Ngươi vừa xui xẻo chọc hắn đấy, ngươi có biết không. 】 Hệ thống gấp gáp rống lên.

Du Nhã thân thể cứng đờ, đạm nhiên cười ra tiếng: "Vậy chẳng phải càng tốt sao? Chính ngươi giao nhiệm vụ chi nhánh cho ta giao lưu với hắn còn gì?"

Hệ thống cạn lời nhìn Du Nhã, cô không lo lắng sao?

Dĩ nhiên Du Nhã sẽ không nói tính toán của mình cho hệ thống biết, nhiệm vụ là khiến pháo hôi cam tâm tình nguyện buông bỏ chấp niệm đi đầu thai, Du Nhã sẽ không thừa nhận bởi vì cô không thể đầu thai, nếu không sao lại tuân theo yêu cầu của Chủ Thần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play