Từ đó đến giờ chưa có ai dám cả gan nhìn thẳng vào mắt Lịch Bắc Dạ và quát lên như thế, đúng là khí chất này chỉ có ở Thẩm Nhất Đang mà thôi, cứ nghĩ sẽ sớm có một trận cuồng phong càn quét căn phòng này, Kì Nhi và Tuệ Mai trợn tròn mắt hồi hộp lo lắng cho Thẩm Nhất Đang, còn Lập Tân thì đưa tay che mắt lại không dám nhìn sợ sẽ có đánh nhau mất.
Thẩm Nhất Đang vẫn tiếp tục trừng mắt với Lịch Bắc Dạ, hai tay anh siết chặt lại đôi lông mày nhíu chặt lại đột nhiên giãn nhẹ từ từ ra, anh bất lực thở dài một hơi, tại sao những người ở đây lại sợ còn cô lại không? lần trước gặp vẻ mặt nhúc nhát sợ hãi đó là gì? Còn bây giờ giống như một người khác vậy, nước mưa có thể làm cho người khác trở nên mạnh mẽ vậy sao?
“Á, này này, anh làm gì vậy?”
Lịch Bắc Dạ cúi người xuống đưa tay bế xốc cô lên trông chẳng khác gì đang vác bao cát, cô liên tục vùng vẫy để thoát khỏi anh, những người ở đây được một ven hú vía cứ ngỡ sẽ có đánh nhau nhưng ai kia lại không ra tay một phát bế Thẩm Nhất Đang trong sự ngỡ ngàng ngơ ngác và bật ngửa của toàn thể những người xung quanh.
“Có thể để tôi xuống không, tôi đang bệnh đó, anh có biết chăm sóc người bệnh không vậy, tôi nôn ra áo anh bây giờ.”
Bị xốc chổng mông lên trời, còn đầu thì cắm xuống đất, cô thật sự không thể chịu được được nữa mà muốn nôn hết mấy món đã vừa ăn lúc nãy, Lịch Bắc Dạ nhanh như chớp liền đặt cô đứng xuống rồi bế cô một cách đàng hoàng đi ra xe, Lập Tân mở mắt ra và chạy theo phía sau Lịch Bắc Dạ, anh vuốt ngực thở phào thầm cầu nguyện cho cô bình an về đến nhà.
“Thẩm thiểu thư, sau này vất vả rồi.”
Trên xe, Thẩm Nhất Đang ngồi cách xa anh không dám ngồi gần còn tìm đâu ra một cái thùng hàng to đùng chắn ngang ở giữa, cô nép mình vào cửa sổ đưa mắt nhìn ra bên ngoài, Lịch Bắc Dạ vốn định bóp chết cô ngay tại bệnh viện nhưng anh lại không nhẫn tâm làm như vậy, đơn giản ngày hôm nay anh đến đây vì Lịch lão gia bắt ép đến đón cô về chứ anh cũng không muốn chút nào, nếu không anh đã không để cô lành lặn trở về Lịch gia rồi, bị Lịch lão gia hâm dọa đủ thứ rằng không được để cô sứt mẻ dù chỉ là một sợi tóc.
”Cô không có gì muốn giải thích với tôi sao?”
Lịch Bắc Dạ đột ngột lên tiếng, cô cứ nghĩ cả hai sẽ im lặng cho đến khi về đến Lịch gia nhưng không ngờ anh lại là người bắt chuyện trước, Thẩm Nhất Đang bĩu môi một cái rồi trả lời.
“Có gì để giải thích, đúng là hôm qua tôi lừa anh chỉ để trốn thôi nhưng không ngờ gặp trận mưa lớn rồi sốt nên phải đến bệnh viện, nếu không thì tôi sớm chạy trốn được rồi.”
Lịch Bắc Dạ liền giở giọng châm biếm cô.
“Xem ra cô cũng thành thật nhỉ?”
“Cần gì phải nói dối, tôi chẳng có gì phải giấu diếm cả.”
Tính tình ngang bướng kiêu ngạo này, Lịch Bắc Dạ đã từng nghe qua. Đúng là khó dạy bảo, anh không thích những đứa trẻ hư đốn không biết nghe lời như vậy, giữ cô bên mình sớm muộn một ngày nào đó cũng chạy trốn tiếp thôi, cô vợ này xem ra cần phải mài dũa lại mới được, trong đầu anh đã bày sẵn một kế hoạch để dạy dỗ cô vợ đỏng đảnh của mình rồi.
“Anh cũng không muốn hôn sự diễn ra mà, sao lại không từ chối?”
“Tôi có nói không muốn hôn sự diễn ra sao?”
Lịch Bắc Dạ một tay đẩy cái thùng chắn ở giữa hai người qua một bên, một tay hạ cửa kính xuống một tay quăng mạnh cái thùng rỗng ra ngoài, thế là Thẩm Nhất Đang không còn điểm tựa nữa. Cô luyến tiếc nhìn cái thùng bị quăng đi, anh ta dám bỏ cái lá chắn của cô, Thẩm Nhất Đang siết chặt tay ánh mắt giận dữ nhìn anh.
“Anh...Chẳng phải anh thích đàn ông sao? anh muốn lôi tôi ra làm bức bình phong che đậy giới tính của mình chứ gì, tôi biết rõ mà đừng có diễn nữa.”
Câu nói của Thẩm Nhất Đang làm anh giật nhẹ đôi lông mày một cái, cô nghe ở đâu ra mấy cái tin đồn nhảm nhí đó vậy? Lịch Bắc Dạ không những không tức giận mà đưa tay che miệng cười lớn, cười như được mùa vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy anh cười tự nhiên như thế, nhưng mà trong câu nói đó có gì vui sao? Đáng lẽ theo tính cách của anh thì sẽ sát khí nổi lên một tay bóp lấy cổ cô chứ, có phải thần kinh của anh bị vấn đề gì rồi không?
“Anh cười cái gì? Chẳng có gì đáng cười cả, anh khinh tôi tới vậy sao?”
“Muốn biết tôi có thích đàn ông hay không sao cô không tự mình kiểm chứng, tối nay có thể kiểm tra luôn cũng được.”
Câu nói của Lịch Bắc Dạ làm cho Thẩm Nhất Đang và Lập Tân bàng hoàng, không ngờ người như Lịch Bắc Dạ lại có thể thốt lên một câu nói mặn mà như thế, chẳng phải từ lúc chuẩn bị đi đến đây anh đã biểu hiện như chuẩn bị giết người đến nơi rồi sao bây giờ lại lật mặt nhanh như vậy? Lập Tân không nhớ lúc đi đến anh có va phải đâu đó khiến thần kinh gặp vấn đề hay không nữa.
“Lịch thiếu...chúng ta...sắp đến nơi rồi.”
Lập Tân thấy sát khí tỏa ra từ hai người này làm anh vô cùng khó chịu, hai vợ chồng nhà này muốn làm gì thì làm nhưng cũng chừa anh qua một bên chứ? Thế này làm sao tập trung mà lái xe được đây, chỉ mong mau đến nơi thôi.
“Lái nhanh một chút càng tốt, thật sự rất muốn cho Thẩm tiểu thư đây kiểm chứng giới tính của tôi quá.”
“Anh đừng có bệnh hoạn!”
“Chẳng phải Thẩm tiểu thư thắc mắc sao? tôi chỉ muốn giải đáp cho cô.”
Hôm nay ăn trúng cái gì mà nói nhiều thế nhỉ? Thẩm Nhất Đang còn nhớ rõ hôm qua còn kiệm lời vậy mà nay nói chuyện chẳng khác gì đang cố tán tỉnh người ta, có phải bị ai dựa rồi không? sao mà tâm linh dữ vậy nè, cô thầm khóc ròng trong bụng, một người tính tình thất thường như vậy thật khó nắm bắt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT