Thẩm Nhất Đang đứng lên thẳng thừng tuyên bố phản đối khiến ai cũng hoang mang, Lịch Bắc Dạ vẫn im lặng ngẩng đầu nhìn cô với ánh mắt lạnh lẽo, không ai biết rõ bản thân anh đang nghĩ cái gì, Thẩm Nhất Đang nhìn mọi người đang trơ mắt ra mà không lên tiếng gì, cô gật gù rồi bắt đầu nói ra nguyên nhân thuyết phục.

“Thực ra con chỉ mới học năm nhất đại học, con vẫn còn tương lai của mình, con muốn lấy việc học làm trọng đợi khi tốt nghiệp xong mới tính chuyện hôn sự có được không ạ?”

Lịch Bắc Dạ cong môi cười một cách kỳ lạ, đúng là miệng mồm nhanh nhẹn lắm, biết chọn cái lý do học hành, một kẻ ngốc nghếch như vậy mà lại ham học đến thế sao? thật khó tin mà, mọi chuyện tuy đi không đúng hướng mà anh muốn nhưng không sao, anh cũng khá thích lạt mềm buộc chặt thế này lắm.

Lịch lão gia thấy ý kiến của cô cũng rất hợp lý và thuyết phục, cũng đúng là hơi nóng vội thật nhưng mà Lịch Bắc Dạ đã hai mươi tám tuổi rồi để anh đợi có phải quá thiệt thòi không? hai người cách tuổi cũng quá xa, một người chỉ mới bước vào độ tuổi trưởng thành một người thì sắp bước qua giai đoạn gọi là gần trung niên rồi.

“Nếu vậy... cũng có thể đính hôn trước mà đúng chứ? Sẽ không ảnh hưởng đến việc học hành đâu, ta thấy hai đứa tình cảm cũng khá tốt tuy mới gặp lần đầu nhưng mà Bắc Dạ có vẻ thích con lắm đấy.”

Thích ư? Phải nói là là một con sói đang săn mồi thì đúng hơn, chưa biết ngày nào bị làm thịt nữa đây chứ nói chi là thích, anh ta mà biết thích ai. Đó là cái suy nghĩ trong đầu của Thẩm Nhất Đang, trước sau gì số phận của cô cũng đã định đoạt là gả cho người đàn ông nham hiểm máu lạnh này, chạy đằng trời cũng khó mà thoát.

“Nhưng con bận học sẽ không có thời gian bên cạnh Lịch thiếu, như vậy sẽ dễ phai nhạt lắm ạ.”

Thẩm Nhất Đang lại tìm lý do nhưng cô không thể nghĩ rằng cái lý do này có thể khiến cô vào đường cùng một lần nữa.

“Vậy thì chuyển đến nơi ở của Bắc Dạ là được chứ gì, hai đứa có thể trao dồi tình cảm nhiều hơn.”

Thẩm Nhất Đang định từ chối một lần nữa thì Lịch Bắc Dạ liền tiếp lời, anh nở một nụ cười tươi nhẹ nhàng quay sang nhìn cô.

“Ông nội nói phải,vậy thì có thể chuyển trực tiếp đến chỗ của con luôn cho tiện, con có thể dễ dàng chăm sóc cho vị hôn thê yêu dấu của mình rồi còn có thể trao dồi thêm tình cảm.”

Lịch Bắc Dạ vừa nói dứt lời mọi thứ xung quanh Thẩm Nhất Đang như sụp đổ, cô không nghĩ anh ta có thể chấp nhận và còn nhiệt tình đến như vậy, cô dường như không còn lý do nào để chối bỏ cuộc hôn nhân này nữa, cô trừng mắt nhìn Lịch Bắc Dạ, anh ta vẫn tỏ ra như không có gì xảy ra vẻ mặt rất bình thản sau câu nói vừa rồi, ánh mắt thì đăm chiêu nhìn một góc.

“Con... con vẫn còn nhỏ, như vậy thật sự có hơi không tốt.”

Lịch lão gia đứng dậy đi tới nắm tay của Thẩm Nhất Đang phì cười.

“Có gì không tốt chứ, tuổi của con thời của ta thì đã có hai ba đứa con rồi, lo gì chứ đã vào độ tuổi trưởng thành rồi mà.”

Câu nói của Lịch lão gia khiến cô cứng họng không thể nói thêm được gì nữa, Thẩm Hứa và Lịch lão gia bắt đầu bàn tính mọi chuyện để có thể sớm ngày tổ chức buổi lễ đính hôn cho hai người, tất nhiên chuyện dọn đến nơi ở của Lịch Bắc Dạ vẫn sẽ triển khai, lần này Thẩm Nhất Đang có mà chạy đằng trời cũng không thể thoát.

“Con...”

Thẩm Nhất Đang định nói gì đó nhưng cô cảm nhận được ánh mắt đằng đằng sát khí của Lịch Bắc Dạ, anh ta dường như đang muốn khống chế không để cô từ chối, một tay vung ra kéo cô ngồi xuống và tiếp tục trấn áp cô, cả cơ thể cô hóa đá cứng đờ ra không thể nhúc nhích được, cô không thể cầu cứu được ai trong trường hợp này nữa.

Ánh mắt của Lục Diễm lần này để ý thấy được sự hoảng sợ của cô, bà ta nhếch môi cười nham hiểm, Thẩm Nhất Đang siết chặt đôi tay ánh mắt tia thẳng đến bà ta, hai người tỏ ra một luồng sát khí u ám cực nặng nề khiến cho bầu không khí trở nên ngột ngạt hơn.

Hai người bắt đầu dùng ánh mắt để đấu với nhau, giọng nói của cô vang lên trong đầu.

“Mụ già, bà chắc hẳn đang vui lắm, đừng tưởng sau khi tôi đi thì bà và con gái bà có thể yên ổn.”

“Chỉ cần mày đi là yên ổn rồi, mày tự mà lo cho thân mình đi biết đâu chừng sẽ bị nhà chồng dạy dỗ một phen.”

“Hừ, để rồi xem!”

Lịch Bắc Dạ cúi người nhìn cô rồi đưa tay nâng gương mặt của cô lên, ánh mắt của hai người bắt đầu giao nhau, Thẩm Nhất Đang không sợ trời không sợ đất cô chỉ sợ người đàn ông nguy hiểm này, lai lịch không rõ, tính tình thì nắng mưa thất thường, cô vẫn chưa biết được điểm yếu của anh ta là gì, và rốt cuộc anh ta đang suy nghĩ cái quái gì nữa.

”Đang nghĩ gì đấy?”

“Không...không có gì đâu ạ.”

Thẩm Nhất Đang liền quay mặt đi hướng khác né tránh ánh mắt tà ác của anh, rõ ràng là đang ức hiếp người khác, những ngày tháng sau này của cô sẽ như thế nào đây?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play