Sở Diệc đi vào phòng trang điểm, Thẩm Ngân Tinh đi theo người dẫn chương trình trao đổi chi tiết về các phân đoạn trong chương trình, bởi vì là chương trình phỏng vấn, cho nên một số vấn đề nhạy cảm, cô đều xóa bỏ và thay thế toàn bộ.
Hiện tại khuôn mặt của Thẩm Ngân Tinh có độ nhận diện rất cao, dù sao gần đây cô cũng được xem như người nổi tiếng trên mạng.
Chỉ có điều đỏ là kiểu từ đỏ biến thành đen!
Biết hiện giờ cô là người đại diện của Sở Diệc, phần lớn mọi người càng cảm thấy không thể chấp nhận được.
Trường quay lớn như vậy, trước mắt mới chỉ có vài nhân viên công tác của đài truyền hình.
“Một người hoàn hảo như đại ảnh đế Sở Diệc, sao lại đồng ý để người phụ nữ không biết chừng mực như vậy làm người đại diện cho mình chứ?”
“Hy vọng ảnh đế Sở đừng bị cô ấy mê hoặc.
”
“Yên tâm đi, tính tình ảnh đế lạnh như băng, tuyệt đối sẽ không để cô ta vào mắt.
Cô ta không kiên trì được bao lâu đâu!”
Sau khi trao đổi gần hoàn tất với đạo diễn, thì Triệu Ngọc đột nhiên mang vẻ mặt đưa đám chạy tới trước mặt Thẩm Ngân Tinh.
Thẩm Ngân Tinh nhìn đồng hồ, sắp đến thời gian rồi.
“Trang điểm xong rồi?”
Triệu Ngọc lắc đầu: "Chị Tinh, Sở Diệc không chịu trang điểm, tức giận, dọa khóc thợ trang điểm rồi.
”
Thẩm Ngân Tinh nhíu mày: "Đi xem sao.
”
Tổ đạo diễn chương trình ở bên cạnh cũng nghe thấy, vội đi theo phía sau Thẩm Ngân Tinh.
Phòng trang điểm.
Áp suất không khí trong phòng này rất thấp, vẻ mặt Sở Diệc u ám ngồi một bên, ở cửa là thợ trang điểm khóc đến sưng mắt đang đứng.
Thấy đạo diễn tới, nước mắt càng chảy dữ dội hơn.
Lúc này ngoài cửa tụ tập rất nhiều người, sau khi Thẩm Ngân Tinh đi vào, trực tiếp đóng cửa phòng lại.
Ba yếu tố muốn lăn lộn trong giới giải trí nhất định phải đề phòng chính là: hình ảnh, video, ghi âm.
Chỉ cần không bị người khác nắm thóp bất kỳ một trong ba cái này, mọi chuyện, vẫn có cách giải quyết.
Hành vi hôm nay của Sở Diệc, nếu bị người cố ý bắt được ba nhược điểm này đưa lên mạng, thì cái mũ tự cao tự đại chắc chắn sẽ bị chụp lên.
Dọc đường từ trường quay đến phòng trang điểm, Triệu Ngọc đã lén nói rõ mọi chuyện với cô.
Cũng chính là do thợ trang điểm cùng hai trợ lý của cô ta đặt điều cô trước mặt Sở Diệc, chẳng qua cũng chỉ bị ảnh hưởng bởi những lời bàn tán trên mạng.
Sở Diệc vốn đã nhẫn nhịn khi nghe thấy những lời này, nhưng ngay lúc này thợ trang điểm lại chạm đến cấm kỵ của Sở Diệc
Trang điểm hơi đậm, cuối cùng còn kẻ mắt cho cậu ta.
Trong mắt Sở Diệc thứ như kẻ mắt này, chỉ có phụ nữ mới thích.
Thẩm Ngân Tinh đi tới trước mặt Sở Diệc, đưa tay bóp cằm Sở Diệc, nhìn trái nhìn phải, dùng ngón tay sờ sờ mặt cậu ta, da dẻ rất đẹp, các ngón tay kề sát nhanh chóng trợt xuống.
Bộ dạng đó hoàn toàn không khác gì so với trêu ghẹo khiến cho mấy người trong phòng trang điểm đều nín thở, ngay cả thợ trang điểm cũng nín khóc.
Lỗ tai Sở Diệc hơi đỏ
“Chị làm gì?”
Thẩm Ngân Tinh buông tay ra, vẻ mặt thản nhiên: “Sở Diệc, kẻ mắt này cậu phải vẽ.
”
Hai hàng lông mày của Sở Diệc lập tức nhíu lại.
Thẩm Ngân Tinh nói tiếp: “Chương trình phỏng vấn kiểu này, máy quay rất gần, bản chất chương trình này vốn đơn điệu, sự chú ý của người xem đều đổ dồn lên mặt cậu, sáng cậu mới thức dậy sớm, hiện tại mắt còn hơi sưng, nhìn qua không có tinh thần, cho nên cậu phải một chút, nhẹ nhàng kẻ một đường là được rồi.
Chẳng lẽ cậu muốn để người khác soi ra khuyết điểm qua màn ảnh sao?”
“! ”
Sở Diệc không lên tiếng, giống như miễn cưỡng chấp nhận.
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt lượt nhìn Thẩm Ngân Tinh đầy ngưỡng mộ.
Bọn họ còn cho rằng chương trình hôm nay rất có thể sẽ không thực hiện được, đạo diễn cũng đã nghĩ đến việc phải cầu người, nhưng không ngờ, chỉ vài ba câu của Thẩm Ngân Tinh, tất cả vấn đề đều đã được giải quyết.
Gần như cùng lúc đó, điện thoại Thẩm Ngân Tinh cũng vang lên.
Thẩm Ngân Tinh chỉ thợ trang điểm tiếp tục trang điểm cho Sở Diệc, cô cầm điện thoại đi tới cửa, nghe máy.
“Đang ở đâu?”
Trong loa truyền tới giọng nói trầm thấp lạnh lùng của Bạc Hàn Xuyên.