Sắc mặt của Thẩm Ngân Tinh ngưng lại một chút, sau đó khẽ cười nói: “Là anh đăng lên sao?”
Tô Vũ gật đầu: “Anh không biết làm thế nào để bù đắp cho em, chỉ có thể cho em những thứ này...!Ngân Tinh, tất cả những chuyện này đều là lỗi của một mình anh, đây là sự thật, anh thật sự xin lỗi...”
Trên bầu trời, dần dần có vài hạt mưa rơi nhẹ xuống, Thẩm Ngân Tinh nhìn chăm chăm vào Tô Vũ rất lâu, đôi mắt vừa trầm mặc lại vừa lộng lẫy hoang vắng.
Mưa phùn ngày càng dày hơn, nghiêng theo chiều gió thổi qua, áo sơ mi và vài sợi tóc theo gió lạnh tung bay, càng hiện rõ cơ thể mỏng manh, thon gọn của cô.
Cô cứ thẳng táp như vậy mà đứng đó, trong tay cô nắm chặt điện thoại, trên khuôn mặt thanh lệ hiện lên vẻ quật cường, đạm mạc.
Tô Vũ lẳng lặng nhìn Thẩm Ngân Tinh, cô có làn da trắng nõn, khuôn mặt hài hòa tinh xảo.
Cô có nhan sắc, còn có vóc người mảnh khảnh, khí chất thanh thuần.
Người như cô, đúng là xinh đẹp.
Anh ta bị Thẩm Ngân Tinh nhìn chăm chăm hơi cứng đơ, tờ chi phiếu nắm trong tay dần dần biến dạng.
“Tô Vũ...”
Giọng nói khàn khàn lạnh nhạt của Thẩm Ngân Tinh chậm rãi vang lên, nhẹ nhàng đến mức lập tức bị gió thổi bay.
“Anh có thể nào đừng nhắc nhở tôi, trước đây tôi đã từng ngu ngốc như thế nào không?”
Sắc mặt của Tô Vũ cứng đờ.
Đôi môi Thẩm Ngân Tinh nhàn nhạt nhếch lên, cô đưa tay lên dở từng tấm ảnh một.
“Tấm này, tổng giám đốc Châu của bất động sản Hằng Đạt, có tiếng là lưu manh nhất trong giới, tôi cùng anh đi tiếp rượu bị anh ta bắt uống hết hai bình Ngũ Lương Dịch...”
“Tấm này, tổng giám đốc Tề của vật liệu xây dựng Cáp Mạn, đã có vợ, có cả người tình.
Cùng anh ta bàn chuyện kinh doanh, thì đối phương tốt nhất là phụ nữ, tôi đã đi, một mình tôi đi, bị rót rượu say bất tỉnh nhân sự, cuối cùng là trợ lý của anh đón tôi...”
“Tấm này, tổng giám đốc Tiền của đầu tư Hoa Lăng, là ông chủ than đá, nhà giàu mới nổi, sau khi nhận được tiền đầu tư, ngày hôm sau tôi bị vợ của ông ta tìm tới nhà cho tôi ăn một cái tát.
Nhưng tôi lại không dám đánh trả...!giám đốc Tiền không yên tâm, ngày hôm sau lại thêm ba điều kiện vào đầu tư...”
“Tấm này, tổng giám đốc Tôn của tập đoàn Vinh Thành, anh còn nhớ không? Trong hộp đêm,cả đám bọn họ đều ôm phụ nữ, thậm chí còn có người lột quần áo của phụ nữ ngay tại đó!
Ban đầu, anh cũng có mặt.
Nhưng sau đó anh lại đột ngột rời đi, cũng không nói lời nào, vì bảo vệ chính mình, tôi lại một lần nữa bị bọn họ ép uống rượu, nếu không phải cuối cùng, tôi bị ép uống tới mức xuất huyết dạ dày, phải tới bệnh viện cấp cứu, thì buổi tối hôm đó anh có thể tưởng tượng được kết cục của tôi là gì không?”
Giọng nói của Thẩm Ngân Tinh hiện lên vẻ thống khổ.
“Ờ đúng rồi, tối hôm qua tôi mới biết được, bức ảnh chụp anh đưa Thẩm Tư Duệ về nhà, đứng trước biệt thự nhà họ Thẩm ân ái với Thẩm Tư Duệ vừa lúc là tối hôm đó...”
Con ngươi của Tô Vũ mãnh liệt run rẩy, trong lòng giống như có một cánh tay vô hình nào đó, đang bóp chặt lấy anh ta, đau đến mức hít thở không thông.
“Anh...lúc đó anh cũng sợ...” Giọng nói của anh ta khan đặc.
Thẩm Ngân Tinh lại cười: “Anh sợ, anh đương nhiên là sợ rồi, bởi vì anh vì Thẩm Tư Duệ nên mới bỏ mặc tôi, nếu như tôi thật sự xảy ra chuyện gì, anh nhất định sẽ áy náy mà đành phải chịu trách nhiệm với tôi, cả đời không thoát khỏi tôi, nếu vậy anh sẽ không có cách nào ở bên em gái Tư Duệ nữa...”
Tô Vũ phủ định lời cô: “Không phải đâu, Ngân Tinh...”
Thẩm Ngân Tinh cất điện thoại đi, lạnh lùng nhìn anh ta: “Những tấm ảnh này không phải là giả, tôi bị bọn họ sờ tay, sờ đùi, đỡ bọn họ say sỉn.
Tất cả thứ này...!đều là vì cái gì chứ?”
“...” Sắc mặt Tô Vũ trắng bệch!
“Vì nhà họ Tô các người mà tôi không màn đến sống chết, nhẫn nhục nhiều như thế.
Còn anh, một thành viên nhà họ Tô lại chạy đi nói chuyện yêu đương với người em gái cùng cha khác mẹ của tôi! Tô Vũ, lúc đó anh không cảm thấy áy náy với tôi hay sao?”
Giọng nói của Thẩm Ngân Tinh đột nhiên trở nên sắc bén, đưa tay tát mạnh vào mặt của Tô Vũ!.