Lê Văn Vân nhướng mày nhìn Lý Kim Minh, rõ ràng Lý Kim Minh là người của Hodges.
Sau khi nhìn thấy Lê Văn Vân, anh ta gượng cười, rồi đi tới bên cạnh du thuyền, nhìn xung quanh nói: "Lê Văn Vân, không ngờ chúng ta lại gặp nhau sớm như vậy."
Lê Văn Vân cười như không cười nhìn anh ta nói: "Đúng vậy, tôi cũng không ngờ rằng, người đã đưa chúng tôi quay về hồi trước lại là người của Hồng Nguyệt."
“Khụ!” Lý Kim Minh ho khan nói: “Tôi đến là muốn hỏi một lát, sau này các ngài… sẽ định xử lý đám người chúng tôi như thế nào, nhưng trước đó, tôi phải giải thích cho bản thân một tý, sở dĩ tôi gia nhập vào Hồng Nguyệt không phải là vì tín ngưỡng tiêm quỷ, cũng không tình nguyện làm nô lệ cho tiêm quỷ."
Dứt lời, anh ta gượng cười nói: "Anh cũng biết đấy, ở khu Tội Ác này, việc trước tiên chúng tôi cần phải làm là sống sót, rồi mới nghĩ cách làm thế nào để sống tốt hơn.

Anh hãy nhìn thế lực lớn ở các khu mà xem, bọn họ vẫn được xem là nổi tiếng đúng không, nhưng chưa biết lúc nào sẽ bị sát thủ khác ám sát."
Ở khu Tội Ác, có một tổ chức sát thủ rất nổi tiếng, tên là "Thánh Đường".
Tổ chức này chưa từng tiếp nhận công việc bên ngoài, mà chỉ nhận đơn hàng ở trong khu Tội Ác, hơn nữa rất có khả năng người sáng lập ra tổ chức này là thủ lĩnh các thế lực lớn ở mỗi khu, nhưng bọn họ không quen biết lẫn nhau.
Bạn thấy ai khó chịu thì phát nhiệm vụ ở Thánh Đường, chỉ cần bạn trả đủ tiền sẽ có người nhận đơn hàng.
Người của các thế lực lớn đó cũng thường xuyên bị ám sát.

Nhưng Lê Văn Vân lại chưa từng tiếp xúc với người trong tổ chức này, mà anh chỉ biết đến sự tồn tại của nó, cũng biết nó có mối quan hệ nhất định với Hodges.
"Muốn mình hoàn toàn an toàn, chỉ có cách làm việc dưới tay ông ta là tốt nhất.

Chúng tôi cũng chỉ bất đắc dĩ mà thôi, chúng tôi chỉ muốn sống yên ổn, thoải mái hơn một tý." Lý Kim Minh gượng cười nói.
Lê Văn Vân không tin những lời anh ta nói, anh cười như không cười nhìn Lý Kim Minh nói: "Anh có thể thay mặt cho ông ta, phụ trách công việc thu mua ở toàn bộ khu Tội Ác, có thể thường xuyên lên thuyền rời khỏi khu Tội Ác.

Tôi nghĩ có lẽ anh sống rất tốt, chắc hẳn dưới tay ông ta, anh là người rất được tín nhiệm."
"Tôi phủ nhận điều này, quả thật tôi được ông ta tín nhiệm, nhưng tôi chưa bao giờ tin tưởng ông ta như vậy, hơn nữa ngày nào cũng lênh đênh trên biển, thật sự rất khô khan, chỉ có đôi lúc tôi mới có thể hít thở không khí trong lành ở bên ngoài mà thôi." Lý Kim Minh gượng cười rồi dò hỏi: "Các ngài...!định xử lý đám người chúng tôi như thế nào?"
“Chuyện này à? Thật ra tôi cũng không biết rõ cho lắm.” Lê Văn Vân nói: “Công việc cụ thể đều do ngài Minh giải quyết, còn tôi chỉ phụ trách giết Hodges mà thôi, nhưng xác suất cao là sẽ không lạm sát người vô tội, sau này anh sẽ biết cụ thể thôi."
Lý Kim Minh nghe thấy không lạm sát người vô tội thì trong lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm: "Tin tức này đã quá đủ đối với tôi rồi, cảm ơn ngài đã nhắc nhở."
Lê Văn Vân xua tay nói: "Không có gì, nói thế nào thì chúng ta cũng từng quen biết nhau, tất nhiên tôi sẽ khuyên anh một câu, tốt nhất nên thành thật một chút."
“Tôi là người thành thật mà.” Lý Kim Minh đáp rồi vui vẻ rời đi.
Anh ta vừa rời đi chưa được bao lâu, Lữ Dương đã lái xe quay về, anh ta đã mua khá nhiều bài tú lơ khơ để mấy người đang canh giữ ở bến cảng cùng chơi bài.
Mấy ngày tiếp theo, cứ đến giờ ăn tối sẽ có người mang đồ ăn đến cho mấy Lê Văn Vân, thật ra quãng thời gian khác bọn họ đều rất nhàm chán.
Giữa chừng có không ít người mang tính thăm dò chạy về phía cảng, nhưng lúc nhìn thấy Lê Văn Vân và Lữ Dương đang canh giữ ở đây, bọn họ lại lặng lẽ rời đi.
Lê Văn Vân không biết quá rõ rốt cuộc nội bộ của khu Tội Ác hỗn loạn đến cỡ nào.
Hồng Mai Quế và bà Loan đã đến đây.

Hồng Mai Quế từng đến gặp Lê Văn Vân một lần, nói ra những lời trắng trợn, bị Lý Vũ Thấm nghe được, đã cực kỳ giận dữ, tỏa ra khí thế của siêu cấp, sau đó Hồng Mai Quế không còn đến đây nữa.
Bọn họ đến là để thu nạp và sắp xếp người của Hồng Nguyệt, còn tác dụng sau khi thu nạp sắp xếp thì Lê Văn Vân vẫn chưa biết rõ, nhưng có bà Loan ở đây, dường như cục diện đã ổn định hơn nhiều.

Đồng thời, việc chiêu mộ vào trong Người Gác Đêm cũng đang được tiến hành.
Hơn nữa quy mô của đợt chiêu mộ lần này khá lớn.
Lê Văn Vân vốn cho rằng Minh Sùng sẽ tiến hành sàng lọc nhất định, nhưng dựa vào sự hiểu biết của anh ta thì hoàn toàn không cần phải làm như thế, chỉ cần không phải là người của Hồng Nguyệt, thực lực từ trung cấp trở lên đều được anh ta chiêu mộ.
Chỉ vì một lý do, tin tức mà Lý Vũ Thấm nói cho Lê Văn Vân biết đã được chứng thực, được Trác Nhất Minh gửi tới cho bọn họ.
Người đã nói cho Trác Nhất Minh biết là Giản Hưng, mà người đứng sau Giản Hưng là tiến sĩ T.
Không thể phủ nhận tiến sĩ T thật sự là kẻ lập dị, mọi thứ ông ta làm đều muốn đi trước ông nội của Lý Vũ Thấm một bước.
Điều này đã khiến trong lòng Lê Văn Vân cảm thấy hơi sốt sắng, bây giờ anh chỉ có thể miễn cưỡng đối phó với tiêm quỷ vàng mà thôi.
Trên thế giới này, chỉ có anh và Trác Nhất Minh là có thể một mình đối mặt với tiêm quỷ từ cấp bậc vàng trở lên, hơn nữa Trác Nhất Minh còn là người đàn ông năm giây thực thụ, chỉ có năng lực bổ một đao.
Nếu có màu tím đáp xuống, hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng được.
Do đó sau khi bàn bạc, Minh Sùng và Trác Nhất Minh đã để cho bà Loan và Hồng Mai Quế ở lại bên này trước, Người Gác Đêm hệ Hoa sẽ cử một số người đến đây, để phối hợp với bọn họ ổn định khu Tội Ác trước, đồng thời ra sức chiêu mộ từ trung cấp trở lên nhiều hơn, sau khi huấn luyện một phen sẽ có sức chiến đấu ngay.
Tất nhiên, theo suy nghĩ của bọn họ, bọn họ sẽ không tập trung đám người này lại, mà sẽ lựa chọn tách ra thành các tiểu đội, như vậy sẽ dễ dàng kiểm soát, nếu trong đám người đó có kẻ nổi loạn, đến lúc đó bọn họ cũng dễ dàng kiểm soát hơn.
Ngoài ra vẫn còn một tốp người khác sẽ ở lại khu Tội Ác để thành lập đội thực thi pháp luật.
Khu Tội Ác sẽ tiến hành một cuộc cải cách toàn bộ, sau đó hàng loạt vấn đề và quy tắc về khu Tội Ác sẽ được đặt lại, nhưng vấn đề về đội thực thi pháp luật ở khu Tội Ác đã được quyết định một cách triệt để.
Bất giác, năm ngày đã nhanh chóng trôi qua.

Hôm nay, Lê Văn Vân vẫn đi lên boong tàu từ sớm như thường lệ.

Lữ Dương và Lý Vũ Thấm vẫn đang nghỉ ngơi trong cabin.
Lê Văn Vân vừa mới ngồi xuống đã nhìn thấy ở gần đó có một bóng người đang đi về phía bên này, không ngờ người tới lại là Minh Sùng, tay đang cầm một hộp cơm.
"Sao anh lại đích thân đến đây? Chuyện ở bên đó đã được xử lý ổn thỏa hết rồi à?" Lê Văn Vân hỏi.
"Ừm, cũng sắp xong rồi, gần đây Người Gác Đêm cũng thu nhận rất nhiều người, người do ông cụ phái tới đã bắt đầu tiếp nhận và đi vào quỹ đạo rồi.

Ngoài ra, sân bay tạm thời cũng đã xây dựng xong, có lẽ tối nay máy bay sẽ đến đây."
Lê Văn Vân thở phào nhẹ nhõm nói: "Cuối cùng cũng xây xong, có lẽ chúng ta quay về vẫn còn kịp."
“Tôi sẽ quay về cùng các cậu.” Minh Sùng nói: “Sau này người ở bên này sẽ lần lượt được chở ra ngoài.”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play