Đúng vậy, chớp mắt một cái, anh đã mở ra Tần Tử Cuồng Dũng.

Demps nhìn khí thế của Lê Văn Vân tăng vọt, sắc mặt ông ta đột nhiên biến đổi, mở miệng nói: “Cậu điên rồi sao? Tần Tử Cuồng Dũng, cậu dám thi triển Tần Tử Cuồng Dũng à, cậu không muốn sống nữa sao?”
“Không phải cứ thi triển Tần Tử Cuồng Dũng là nhất định sẽ chết mà?” Toàn thân Lê Văn Vân tỏa ra khí thế như bão táp, anh liếm môi, nhìn Demps, nói: “Nếu ông không thi triển thì sẽ bị tôi chém chết, ông có thể kháng trụ lại Tần Tử Cuồng Dũng của tôi, nếu ông thi triển Tần Tử Cuồng Dũng, vậy chúng ta thử đua xem mạng ai lớn hơn!”
Bên trong đôi mắt của anh lộ ra vẻ điên cuồng!
Chuyện thi triển Tần Tử Cuồng Dũng ngày hôm nay, Lê Văn Vân cũng đã tính toán từ trước.

Anh đã tính toán đưa ra kế hoạch tốt nhất, cũng là tệ nhất.

Anh và Hodges từng giao đấu nhau trong quá khứ, nhưng lúc ấy cả hai bên đều không dốc hết toàn bộ sức lực, và Lê Văn Vân cũng chỉ cảm thấy rằng anh có tư cách đấu với Hodges.

Nhưng rất nhiều người nhắc nhở anh rằng Demps cực kỳ lợi hại!
Mà sau khi hai bên giao đấu với nhau, Lê Văn Vân phát hiện ra thật sự đúng như vậy, Demps thật sự mạnh hơn anh khoảng hai phân, nhưng tên Demps này lại đánh đấm theo kiểu rụt rè sợ hãi, ông ta là người sợ chết, mà Lê Văn Vân thì hoàn toàn ngược lại, trong tất cả những trận chiến anh đều muốn chiến đấu đến bạt mạng, cho nên dưới tình huống vừa rồi, sức lực của hai người bọn họ là ngang nhau.

Lúc này, Lê Văn Vân lại còn thi triển Tần Tử Cuồng Dũng, khiến Demps thật sự bị dọa sợ.

Lê Văn Vân không muốn kéo dài thêm nữa, anh biết, chỉ khi Demps chết, trận chiến này mới có thể hoàn toàn kết thúc được.

Hầu hết những Người Gác Đêm ở khu vực thăm dò thứ hai đều là người của Demps, mà dưới cái nhìn của Lê Văn Vân thì nhóm người này có chết cũng không hết tội, bọn họ đi theo Demps, có trời mới biết họ đã làm ra bao nhiêu chuyện ghê tởm.

Nhưng anh không muốn nhìn thấy người ở Khu Tội Ác phải chết quá nhiều.

Nhóm người này là do anh đưa tới để hỗ trợ bản thân, hơn nữa trong tương lai, khả năng bọn họ cũng sẽ là những người đi theo bên cạnh anh, cho nên anh cần phải có trách nhiệm với bọn họ.

“Giết!” Lê Văn Vân nhìn Demps, khóe miệng hơi cong lên cười, sau đó đột nhiên vọt tới!
Tần Tử Cuồng Dũng, liệu Demps có dám đánh cược không?
Đáp án hiển nhiên là không.

Ông ta không dám đánh cược, ông ta không phải Lê Văn Vân, phần lớn Người Gác Đêm đều sẽ thi triển được Tần Tử Cuồng Dũng, hơn nữa có vô số Người Gác Đêm khi lâm trận trên chiến trường, trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, thấy người trước ngã xuống, người sau sẽ thi triển Tần Tử Cuồng Dũng, tiêu hao sinh mạng duy nhất của chính mình!
Nhưng mà Demps lại không phải người cao cả như thế, bởi đúng như những lời ông ta đã nói, ông ta làm tất thảy là vì mạng sống của mình, vì mục đích này, ông ta sẽ không liều mạng làm càn!
Tuổi tác ông ta đã quá lớn, và việc thi triển Tần Tử Cuồng Dũng thì cơ thể ông ta thật sự không gánh nổi.

Và theo góc nhìn của ông ta, nếu thi triển, việc ông ta chết không còn gì để nghi ngờ nữa, mà nếu ông ta không thi triển, thì chỉ cần vượt qua khoảng thời gian Lê Văn Vân sử dụng Tần Tử Cuồng Dũng, ông ta vẫn có khả năng sống sót.

Cho nên, ông ta bắt đầu lựa chọn chạy trốn.

“Ông trốn không nổi đâu!” Lê Văn Vân nói với giọng điệu bình tĩnh, giây tiếp theo, chân anh khẽ động, tốc độ toàn thân hoàn toàn bùng nổ!
“Trảm chữ thập!”
Lê Văn Vân quát khẽ một tiếng, cấp tốc lao đến gần Demps.

Ánh đao chữ thập lập lòe vụt qua.

Demps xoay người, giơ giáo dài lên đỡ.

Ầm!
Âm thanh vang lên hệt như tiếng bom nổ, mặt đất nơi bọn họ đứng sụp đổ trong nháy mắt, ánh đao chữ thập bị một cái gì đó chặn lại, một tảng cây cối cao lớn xung quanh đã bị chặt đứt trong chớp mắt!
Cơ thể Demps giống như đạn pháo, hộc máu rồi bay ngược về sau!
Lê Văn Vân nào có bỏ qua cho ông ta, anh phóng tới với tốc độ cực kỳ nhanh, lại đuổi theo lần nữa, đồng thời lớn tiếng quát: “Demps, tất thảy những chuyện ông đã làm, là để đổi lại cái giá ngày hôm nay đấy, ông, gia tộc Demps của ông, hôm nay sẽ bị xóa tên tại Europa này, nếu cógan thì thi triển Tần Tử Cuồng Dũng, đánh cược mạng sống với tôi đi!”
Chỉ trong một khoảnh khắc, cái áo choàng của Demps đã hỏng rồi, ông ta không còn dáng vẻ diễu võ dương oai như lúc trước nữa, bây giờ đây, ông ta hệt như một con chó lạc đường, chỉ nghĩ cách làm sao để chạy, làm sao để sống sót sau khoảng thời gian mà Lê Văn Vân thi triển Tần Tử Cuồng Dũng!
Động tĩnh bên này quá lớn.

Phía trên boong của du thuyền, Phạm Nhược Tuyết vọt ra, trên boong thuyền lúc này có ba thi thể nằm la liệt, thanh kiếm dài trong tay An Nhiên không ngừng rỉ máu tươi, có điều, đôi mắt của cô ta vẫn chỉ tập trung trên người Lý Kim Minh bên cạnh.

Vừa rồi lúc Lý Thu bị đánh lén trên thuyền, thời điểm cô ta một địch ba, thuyền trưởng Lý Kim Minh vọt ra, tung một đao lập tức giết chết một người!
Khoảnh khắc Lý Kim Minh bộc lộ sức mạnh có thể thấy, thực lực rõ là từ đỉnh cấp trở lên, An Nhiên cảm thấy, anh ta còn mạnh hơn mình rất nhiều!
Anh ta ho khan một tiếng, mở miệng nói: “Vốn dĩ chúng tôi không cần động thủ, nhưng nếu du thuyền này bị phá hỏng, lúc tôi trở về sẽ bị ngài Hodges mắng.


An Nhiên không nói gì, mà Phạm Nhược Tuyết vọt tới phía trên boong tàu, cô nhìn về nơi xa, cắn răng nói: “Lê Văn Vân… đã thi triển Tần Tử Cuồng Dũng.


“Cái gì!” Lý Thu cực kỳ sợ hãi, sau đó vội vàng hỏi: “Đại ca… Đánh không lại Demps sao?”
Khoảnh khắc này, trong lòng bọn họ đều có phần sốt sắng.

Bọn họ không biết rõ tình hình bên trong, nên việc Lê Văn Vân thi triển Tần Tử Cuồng Dũng khiến bọn họ nghĩ rằng Lê Văn Vân đang gặp nguy hiểm.

“Tìm vị trí cho tôi!” Lý Thu ghìm súng, lớn tiếng quát.

Phạm Nhược Tuyết cũng bất chấp việc mình đang chữa bệnh bên kia, nhanh chóng cầm kính viễn vọng lên.

Nhưng tốc độ của Lê Văn Vân và Demps quá nhanh, nên trong khoảng thời gian ngắn cô không theo kịp, Lý Thu ghìm súng cũng đang tìm kiếm, nhưng mà… Lúc này đây, anh ta thật sự không thể tập trung, trận chiến của hai người này, anh ta căn bản là không xen vào được!
……
Phía trên mặt biển, hai con thuyền màu trắng vẫn đang đỗ bên đó.

Vào khoảnh khắc Lê Văn Vân thi triển Tần Tử Cuồng Dũng, mặc dù cách xa những hai km, nhưng Trác Nhất Minh vẫn đứng lên trong tích tắc, gắt gao nắm chặt đao Trảm Hồng trong tay!
“Làm sao vậy?” Vương Hồng nhíu mày hỏi.

Sự lợi hại của Vương Hồng… Chính là ở đầu óc, võ công của ông ta không quá cao siêu, cho nên hoàn toàn không có cách nào cảm nhận được tình hình, khi nhìn thấy biểu cảm của Trác Nhất Minh, với tư cách là người bạn lâu năm, ông ta lập tức cảm giác được chuyện có gì đó không ổn.

“Tôi… Muốn ra tay!” Trác Nhất Minh nhẹ giọng nói: “Cậu ta mới là tương lai, tôi cần phải giữ được cậu ta!”
“Rốt cuộc chuyện là thế nào!” Vương Hồng vội vàng quát.

Mà bên cạnh, Theonado hưng phấn rống lên: “Lê Văn Vân thi triển Tần Tử Cuồng Dũng, quả nhiên, cậu ta không phải đối thủ của ngài Demps, tên phản bội Người Gác Đêm đó, sao có thể đánh thắng được anh hùng Người Gác Đêm của chúng ta chứ, ngài Demps vô địch!”
“Nếu ông còn sủa bậy thêm một câu nữa, hôm nay ông không sống nổi đâu, tôi sẽ chém ông, sau đó rời khỏi Người Gác Đêm!” Lúc này, Trác Nhất Minh đột nhiên nhìn qua.

Sắc mặt Theonado hơi thay đổi, nhưng lại không dám nói lời nào.

Mà những Người Gác Đêm Europa kia nghe được lời này, trong tích tắc, tất cả đều trở nên trầm mặc.

Là Người Gác Đêm, bọn họ hiểu rất rõ Tần Tử Cuồng Dũng rốt cuộc có ý nghĩa gì.

Hầu hết những người thi triển nó đều sẽ chết, trong số mười người thì không có nổi một người sống sót.

1
Điều này có nghĩa là, thiên tài rực sáng nhất trong những năm gần đây của Người Gác Đêm rất có thể sẽ ngã xuống ở nơi này.

Bọn họ có chút trầm mặc, kỳ thật là trong lòng rất nhiều người, họ vẫn nguyện ý tin tưởng Lê Văn Vân.

Chỉ là sức ảnh hưởng của Demps quá lớn.

Cảm xúc hiện tại của bọn họ, thật sự quá phức tạp.

Trác Nhất Minh tiến lên phía trước một bước, trong khoảnh khắc này, trên người Trác Nhất Minh bỗng tỏa ra khí thế vô cùng khủng bố, chậm rãi bốc lên, mặt biển hai bên cũng bắt đầu dao động.

“Ông muốn làm gì?” Nhìn dáng vẻ của Trác Nhất Minh, sắc mặt của Theonado lập tức biến đổi, mở miệng quát.

Vương Hồng cũng vội vàng ôm lấy Trác Nhất Minh: “Nhất Minh, dừng tay, một nhát đao này của ông cần phải bảo vệ quá nhiều thứ, ông không thể chém ra ở đây được, mặc dù là Lê Văn Vân thật sự sẽ chết, ông cũng không được phép chém nhát đao đó ở chỗ thế này!”
Hai tròng mắt của Trác Nhất Minh đỏ bừng, ông ta cắn răng, sau một lúc lâu, khí thế của ông ta dần lui xuống, rồi nhìn về phía Theonada, nhẹ giọng nói: “Nếu Lê Văn Vân thật sự chết, sẽ có người phải trả giá đắt!”
Cái liếc mắt này như thể là đang nhìn về phía một người đã chết, khiến toàn thân Theonado lạnh băng.

Bên cạnh, Hồng Mai Quế cũng đã nghe bọn họ nói chuyện, cô ta nhìn bà Loan, nói: “Bà bà, bà! Có thể cứu được Lê Văn Vân không?”
“Cấp bậc chiến đấu này, tôi tham gia không nổi!” Bà Loan lắc lắc đầu, thở dài một tiếng.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play