Giang Thần ngồi chuyên cơ trở về Giang Trung ngay trong đêm.
Khi về đến nhà họ Đường đã là mười hai giờ khuya.
Hôm nay ra khỏi cửa, anh đã đem theo chìa khoá.
Anh lặng lẽ đi vào nhà.
Anh vừa bước vào phòng, đèn bỗng chốc bật lên.
Giang Thần giật mình một cái, nhìn thấy Đường Sở Sở đang xụ mặt ngồi trên giường.
Anh gượng gạo cào cào tóc, hỏi: “Bà xã, em vẫn chưa ngủ à?”
Sắc mặt Đường Sở Sở u ám: “Anh nhìn xem mấy giờ rồi, mới đi đâu về vậy?”
Giang Thần nhanh trí nói: “Anh ở công ty đó mà, công ty vẫn chưa hoàn thiện các chế độ, tối nay phải họp, nên về hơi trễ. Bà xã, xin lỗi, sau này tăng ca anh sẽ nói trước với em.”
Lúc này, lửa giận của Đường Sở Sở mới tan đi không ít.
“Giang Thần…”
“Hả?”
“Thôi đi, không có gì.”
Đường Sở Sở xoay người đi ngủ.
Cô muốn đề cập đến chuyện ly hôn, nhưng lại không biết phải mở miệng thế nào.
Sau khi gặp cậu Giang bí ẩn kia, trong đầu cô toàn đều là lời nói của cậu Giang bí ẩn, cả buổi tối cô đều nghĩ đến việc ly hôn, cô muốn ly hôn với Giang Thần, gả cho một Giang Thần khác.
Nhưng cô vẫn nhớ những việc tốt mà Giang Thần làm với cô.
Không có Giang Thần, cô đã không thể khôi phục gương mặt.
Giang Thần cũng hiểu rõ tâm sự trong lòng Đường Sở Sở.
Nhưng anh không hỏi nhiều.
Anh cũng nằm xuống, ngủ bên cạnh Đường Sở Sở.
Màn đêm lặng lẽ trôi đi.
Ngày hôm sau.
Sáng sớm Đường Sở Sở đã đến công ty.
Giang Thần ngủ đến chín giờ mới thức dậy.
Anh đi ra khỏi phòng.
Trong phòng khách.
Đám người Hà Diễm Mai, Đường Bác, Đường Tùng, Ngô Mai tụ tập với nhau, trong tay ai nấy đều cầm điện thoại, nghiêm túc xem.
Giang Thần nghi hoặc đi qua đó, hỏi: “Sao vậy? Mọi người đang xem gì vậy?”
“Hắc Long từ chức rồi.”
Đường Tùng ngẩng đầu nói: “Chỉ huy Nam Hoang, chỉ huy Hắc Long, một trong Ngũ Đại Soái của nước Trung Quốc từ chức rồi, từ nay trở đi nước Trung Quốc sẽ không còn chỉ huy Hắc Long nữa, Ngũ Đại Soái cũng sẽ trở thành Tứ Đại Soái.”
“Oh.”
Giang Thần không để tâm mà ờ một tiếng.
Hắc Long từ chức.
Từ sáng sớm chuyện này đã được lan truyền khắp đất nước.
Trên các kênh truyền hình, các phương tiện tin tức đều đang đưa tin này.
“Chào các bạn xem đài, đây là kênh tin tức Trung Quốc, bây giờ là tám giờ sáng, chỉ huy cấp cao nhất đã mở hội nghị, thảo luận về việc tổng chỉ huy Hắc Long ở Nam Hoang từ chức. Thông qua thảo luận, họ đã phê chuẩn cho Hắc Long từ chức. Từ nay về sau, Trung Quốc sẽ không còn Hắc Long, Nam Hoang cũng không còn Hắc Long nữa.”
Tin tức này càn quét toàn bộ các trang mạng.
Trong phút chốc, các chủ đề liên quan đến Hắc Long đều trở thành hot search.
Chủ đề trong top mười trên Weibo đều liên quan đến Hắc Long.
‘Tại sao Hắc Long từ chức?’
‘Tại sao phải phê chuẩn Hắc Long từ chức?’
‘Một vài việc đằng sau việc Hắc Long từ chức.’
‘Huyền thoại cả đời của chỉ huy Hắc Long.’
Các chủ đề liên tiếp xuất hiện.
Hắc Long từ chức đã tạo ra một làn sóng lớn.
Trung Quốc sẽ không còn Hắc Long nữa.
Quân đội cũng sẽ không còn Hắc Long nữa.
Cả nước đều kêu than, kêu gọi Hắc Long, bảo anh quay lại.
Vĩnh Thái.
Đường Sở Sở ở trong phòng làm việc, đang xử lý tài liệu, đột nhiên trong máy tính nhảy ra một tin, cô nhìn một cái, bỗng chốc ngẩn ra.
“Hắc, Hắc Long từ chức?”
Cô sững người, rất lâu cũng chưa phản ứng lại.
“Có chuyện gì vậy, sao tự nhiên Hắc Long lại từ chức? Đã xảy ra chuyện gì sao?”
Nếu không biết Hắc Long, chắc chắn cô sẽ không quan tâm, bởi vì Hắc Long cách cô rất xa.
Nhưng bây giờ cô đã biết thân phận của Hắc Long.
Hắc Long chính là cậu Giang bí ẩn.
Tin tức Hắc Long từ chức đã lan truyền khắp cả nước.
Cùng lúc này, một tin tức khác càn quét Giang Trung lần nữa.
Đây là tin tức có liên quan đến Đường Sở Sở.
Một vài đoạn phim, bức ảnh xuất hiện trên mạng.
Đó là đoạn phim và bức ảnh Đường Sở Sở ở bên cạnh một người đàn ông đẹp trai hơn người, đi lên chiếc Rolls Royce Wraith.
So với tin Hắc Long từ chức, tin này thật là bé nhỏ không đáng kể.
Nhưng sau đó, một tin tức nữa lại được lan truyền.
“Tin tức lớn, Chủ tịch của Tập đoàn Giang Long bí ẩn tên là Giang Thần, Giang Thần chính là Hắc Long, mà Giang Thần này không phải là Giang Thần chồng của Đường Sở Sở, mà đó là nam chính trong đoạn phim.”
‘Thật chấn động, Hắc Long vẫn luôn ở Giang Trung, anh ta chính là người đã âm thầm giúp đỡ Đường Sở Sở.’
‘Chẳng trách nhiều nhân vật lớn đều muốn lấy lòng Đường Sở Sở như vậy, thì ra người cô ấy cứu mười năm trước là Hắc Long.’
‘Đây là gương mặt thật của Hắc Long sao?’
‘Đẹp trai quá đi.’
Tin tức này được truyền ra, Giang Trung lại chấn động lần nữa.
Mà những người luôn muốn biết Hắc Long là người như thế nào, cuối cùng biết được dáng vẻ thật sự của anh.
‘Đường Sở Sở thật không biết xấu hổ, rõ ràng đã có chồng, tại sao vẫn muốn dụ dỗ Hắc Long của tôi chứ?’
‘Hắc Long là của tôi.’
‘Đường Sở Sở, cô cút ngay cho tôi.’
Trên mạng lan truyền vô số kiểu mắng chửi, đó đều từ các cô gái si mê, đều là người sùng bái Hắc Long, bọn họ ở trên mạng mắng Đường Sở Sở đến đầu rơi máu chảy.
truyện teen hayThậm chí có người còn đến công ty Vĩnh Thái, bao vây Vĩnh Thái.
Những cô gái đó cầm theo axit, nói rằng muốn huỷ đi gương mặt của Đường Sở Sở.
Cuối cùng quân đội ra mặt, lúc này mới đè được chuyện này xuống.
Bên ngoài náo loạn rất dữ dội.
Còn Giang Thần thì ở trong phòng khám Phàm Nhân.
“Anh Giang, anh đã nói gì với chỉ huy cấp cao nhất vậy? Sao đột nhiên lai tuyên bố chuyện từ chức? Hơn nữa còn phô trương như vậy, khiến cả nước đều biết?” Mặt Tiểu Hắc hiện lên sự nghi ngờ.
Còn Văn Tâm thì ngồi ở bên cạnh.
Cô ta đã biết Giang Thần là người đến từ Nam Hoang.
Nhưng cô ta không ngờ, lai lịch của anh lại lớn như vậy.
Là tổng chỉ huy của Nam Hoang.
Là chiến thần bảo vệ của Trung Quốc.
Giang Thần cưới nói: “Chuyện tôi từ chức không phải là ván đã đóng thuyền rồi sao, mấy tháng trước tôi đã đưa đơn từ chức rồi, Hắc Long của Ngũ Đại Soái từ chức, chuyện lớn như vậy, truyền thông đưa tin cũng là chuyện bình thường.”
Giang Thần vươn vai một cái, vẻ mặt lười nhác.
“Cuối cùng cũng từ chức rồi, bây giờ không cần đeo gánh nặng trên lưng nữa, cuối cùng cũng có thể tự do, không bị bó buộc rồi.”
Lúc này, một người đàn ông có vẻ ngoài thô bạo, khuôn mặt vuông, có hàng mày rậm và đôi mắt to đi vào.
Người đó chính là Tiêu Dao Vương.
Tiêu Dao Vương không mặc chiến phục, mà mặc một bộ áo choàng dài bình thường.
Nhìn thấy ông ta đến, Văn Tâm đột nhiên đứng dậy, sắc mặt mang theo vẻ căng thẳng.
Tiêu, Tiêu Dao Vương.
Sao Tiêu Dao Vương của Ngũ Đại Soái lại đến đây?
Cô ta biết Giang Thần là Hắc Long nên không căng thẳng, nhưng không biết tại sao, khi nhìn thấy một Ngũ Đại Soái khác, cô ta lại bắt đầu thấy căng thẳng.
Tiêu Dao Vương trầm mặt đi đến, lạnh giọng hỏi: “Giang Thần, cậu làm gì vậy, sao tự nhiên lại từ chức?”
Vẻ mặt Giang Thần lười nhác, nói: “Tôi đã đưa đơn từ chức từ lâu rồi, chỉ là phía trên vẫn chưa duyệt mà thôi, bây giờ duyệt rồi, có gì đâu mà kỳ lạ?”
Nhưng Tiêu Dao Vương không tin lời anh.
Ông ta ngồi xuống, sắc mặt mang theo vẻ nghiêm trọng, hỏi: “Giang Thần, cậu nói thật với tôi xem, có phải đã xảy ra chuyện gì không? Cậu là tổng chỉ huy Nam Hoang, nắm giữ hàng triệu quân Hắc Long, cậu là truyền kì trong quân đội, là tín ngưỡng của quân nhân, phía trên tuyệt đối sẽ không đồng ý để cậu từ chức.”
Thân là một trong Ngũ Đại Soái, khả năng nhạy bén của Tiêu Dao Vương đương nhiên là rất mạnh.
Ông ta biết chắc chắn là đã xảy ra chuyện lớn gì đó rồi.
Giang Thần cười nhạt, không nói gì nhiều.
Anh đứng dậy, khoác vai Tiêu Dao Vương, kề vai bá cổ rời khỏi phòng khám Phàm Nhân, đi ra bên ngoài.
“Tiêu Dao, tôi cảm thấy con người ông rất hợp với tôi, mặc dù ông hơi cứng nhắc, nhưng lại rất có nghĩa khí, trước đây tôi không biết tại sao phía trên muốn chấn chỉnh Ngũ đại quân khu, tôi còn tưởng là vì biết tôi đang ở Giang Trung, muốn điều tôi đến đây, nhưng phía trên lại điều ông đến, bây giờ tôi mới biết, bên trên đang đi bước cờ tiếp theo.”
“Hửm?”
Tiêu Dao Vương ngẩn ra.
“Ha ha…”
Giang Thần cười nói: “Làm tốt việc ông nên làm đi, nếu cần thì tôi sẽ giúp đỡ ông. Đúng rồi, hôm nay ông chưa từng đến tìm tôi, những gì tôi nói với ông hãy giữ chặt trong lòng, đi về đi, tôi phải làm Giang Thần con rể ở rể của nhà họ Đường, phải làm Giang Thần vô dụng đây.”