Dịch: Bơ Mặn.

Chương 5: Bình thường có rất nhiều người gọi tôi là ba.

Xuyên qua cửa sổ, các khách mời nhìn thấy Giang Tề bước xuống từ trên xe, đằng sau hình như còn có một người đàn ông khác, vì khoảng cách có hơi xa, hơn nữa người đó còn đội mũ nên họ không thấy rõ mặt.

“Nghe nói Giang Tề mời anh trai mình tham gia chương trình, nhưng lúc trước fan Giang Tề còn nhận định rằng cậu ta không có anh trai mà?” Đỗ Tử Minh đột nhiên lên tiếng.

Không ai tiếp lời cậu ta, tiếng bước chân rất nhanh đã tới trước cửa.

Ánh mắt của sáu đồng thời nhìn sang.

Giang Tề bước vào, đối mặt với ánh mắt của bọn họ liền hơi ngẩn ra, nhưng cậu lập tức cười nói: “Mọi người đến nhanh quá, xin chào các tiền bối, em là Giang Tề.”

Giang Phóng kéo vali đi vào từ phía sau cậu, “Đừng chắn cửa.”


Sáu đôi mắt dán tại trên người Giang Phóng, mũ lưỡi trai che khuất nửa khuôn mặt anh, nhưng khách mời đều ngồi trên ghế sofa nên chỉ cần nhìn lên là có thể thấy mặt anh rõ ràng.

Giờ khắc này, cuối cùng bọn họ cũng biết vì sao lúc nãy bên ngoài yên tĩnh như vậy.

【 Cùng một biểu cảm, tôi hài lòng rồi, quả nhiên nhìn đến mức ngơ ngẩn không phải là chuyện của riêng tôi.】

【 Tôi biết ngay là các khách mời cũng bị sốc như vậy mà.】

【 Nhan sắc của anh trai Giang Tề dù là trong giới giải trí cũng rất hiếm thấy, chỉ sợ không ai có thể thoát khỏi ngay từ cái nhìn đầu tiên!】

【 Thành thật mà nói, trong màn hình còn đẹp trai như vậy thì ở ngoài đời sẽ đẹp đến mức nào, đột nhiên cảm thấy vô cùng hâm mộ các khách quý và nhân viên công tác ở hiện trường huhu.】

【 Hừ, ai biết có phải phẫu thuật thẩm mỹ hay không chứ, trên đời sao lại có người đẹp như thế được.】


【 Fan Thư à? Thật không thể hiểu được, cư xử thế này không sợ hút thêm anti cho idol nhà mấy người hả, người ta đẹp trai thì bảo là phẫu thuật thẩm mỹ, sao trái tim mấy người lại đen tối quá vậy?】

【 Đừng có hở một tí thì đổ thừa là fan tịch (1) của Mê Sách!!】

【 Người nói anh trai Giang Tề phẫu thuật thẩm mỹ thì chắc chắn bị mù, nét đẹp tự nhiên của Giang Tề không đủ để chứng minh gen nhà họ tốt cỡ nào à?】

【 Đừng cãi nhau nữa, có ai điều tra được info của anh Giang Tề chưa vậy, tôi muốn biết anh ấy có bạn gái hay không!!】

【 Đằng trước nè, người ta chưa có bạn gái thì cũng không tới lượt bạn đâu, tôi không thể tưởng tượng ra ai sẽ xứng đáng có được một người đẹp trai như thế. 】

Một lát sau, các khách mời mới lấy lại tinh thần rồi đứng lên.


“Anh trai này tên gì thế?” Người lên tiếng đầu tiên lại là Tần Viên Viên vốn rất ngại ngùng.

Giang Phóng vừa muốn trả lời, Giang Tề liền giành trước: “Giang Phóng, anh ruột của tôi.”

Hai từ ‘anh ruột’ còn nhấn rất mạnh.

“Tôi tên Tần Khả Khả, còn đây là em gái tôi, Tần Viên Viên.” Tần Khả Khả trêu chọc nói: “Giang Tề, không ngờ rằng anh cậu đẹp trai như thế, xem ra lần này tôi tới tham gia chương trình là một quyết định đúng đắn.”

Nói xong còn lộ ra nụ cười mê trai khiến bầu không khí sôi động hẳn lên.

Vương Hạc và Chu Đồng Lâm cũng giới thiệu bản thân, còn Thư Bác Duệ, phản ứng của gã khá bình thường, chỉ có Đỗ Tử Minh chưa chính thức debut, không trải qua sóng to gió lớn nên còn không giấu được biểu cảm, vẻ mặt có hơi miễn cưỡng.

Ánh mắt Giang Phóng nhìn về phía Vương Hạc và Chu Đồng Lâm, “Tôi nhớ hai người đã từng đóng một bộ phim truyền hình tên là Hoa Dung Đạo, một người diễn nữ chính, một người diễn vai nam thứ N?”

Hai người cùng sửng sốt.

Vương Hạc kinh ngạc nói: “Bộ phim này đã quay vào mười một năm trước rồi, không ngờ cậu nhớ kỹ thế.”

Ngay cả phiên vị (2) cũng nhớ rõ.

Bộ phim này là tác phẩm kết duyên của cô và chồng mình, sau đó Chu Đồng Lâm liền chuyển sang lĩnh vực điện ảnh.

Rất nhiều người chỉ biết Hoa Dung Đạo là một trong các tác phẩm tiêu biểu của cô, nhưng lại có rất ít người nhớ rằng chồng cô cũng đã từng góp mặt trong bộ phim này.

Lúc cô gả cho Chu Đồng Lâm thì hắn vẫn chỉ là diễn viên nhỏ không có tên tuổi gì.

“Trùng hợp xem qua.” Trí nhớ của Giang Phóng rất tốt, thực tế thì các bộ phim truyền hình anh đã xem cũng không nhiều, phim điện ảnh thì cũng chỉ xem qua vài bộ khi học đại học năm nhất và năm hai, hơn nữa còn là bị bạn cùng phòng ép buộc xem, vì kho phim trong đầu quá ít ỏi nên rất dễ tìm kiếm.

Nụ cười của Vương Hạc càng chân thành hơn, ngay cả Chu Đồng Lâm cũng không biết, thật ra cô rất thích quãng thời gian mà hai người cùng nhau đóng bộ phim đó.

Lúc ấy hai người mới yêu nhau, cho dù chỉ có thể lén lút nhưng cảm giác ngọt ngào như đường mật đó đến nay cô vẫn không thể quên được, hiện tại có người nhớ kỹ bộ phim truyền hình kia giống như một lời khẳng định rằng trong quá khứ cô đã làm đúng, khiến cô còn hạnh phúc hơn khi nghe lời chúc mừng mình đạt được giải Thị hậu.

Chu Đồng Lâm đứng bên cạnh âm thầm giật mình khi thấy bà xã cười như thế, không biết đã bao lâu hắn không nhìn thấy được nụ cười này của cô.

【 Aaa, anh trai Giang Tề khiến tôi sốc quá, tôi là fan couple của nữ thần và nam thần, thật sự, cho tới bây giờ cũng không có nhiều người biết Hoa Dung Đạo là tác phẩm đính ước của hai người đâu!】

“Anh Giang Phóng, vậy em thì sao, anh có từng xem phim truyền hình của em hay không?” Gương mặt của Tần Khả Khả rất xinh đẹp, tính cách thân thiện phóng khoáng, lúc mới debut thì từng có kinh nghiệm làm MC, ekip chương trình mời cô đến cũng có ý tưởng để cô làm bầu không khí sinh động lên.

Giang Tề: “Chị Tần, tuổi chị còn lớn hơn anh trai em, gọi ‘anh’ thì không tốt lắm đâu.”

Rõ ràng gọi ‘anh’ là quyền lợi của riêng cậu mà.

“Anh em nói thì mới tính.” Tần Khả Khả nhướng mày nhìn anh.

Giang Tề lập tức nhìn về phía Giang Phóng: “Anh!”

Giang Phóng không có cảm giác gì, nhún vai nói: “Không sao cả, gọi ba cũng được.”

Tần Khả Khả: “...”

Giang Tề: “Phụt.”

Tần Khả Khả nghiến răng nghiến lợi: “Không ngờ ngài Giang còn có sở thích đặc biệt như vậy.”

Giang Phóng: “Cô Tần nghĩ nhiều rồi, chỉ là bình thường có rất nhiều người gọi tôi là ba.”

Thêm một người cũng không nhiều, thiếu một người cũng không ít.

Trong nhất thời, bầu không khí trong phòng vốn càng ngày càng hòa hợp thì lại có thêm vài tiếng cười nói vui vẻ.

【 Tôi cũng muốn có người ba như vậy!】

【 Lạy, bình thường có rất nhiều người gọi ba? Nhân duyên với người khác tốt cỡ nào chứ!】

【 Thật không dám giấu giếm, tôi cũng muốn có người ba thế này.】

Thư Bác Duệ cũng không nhịn được nữa, ngay trước ống kính, sắc mặt gã âm trầm hơn vài phần.

Gã và đoàn đội (3) đã lên kế hoạch từ lâu, nhưng chỉ không nghĩ tới, Giang Tề lại có anh trai sở hữu diện mạo xuất sắc như vậy, vừa đến đã giành được hảo cảm của các khách mời khác.

Biểu hiện của Giang Phóng vượt ngoài dự đoán của đạo diễn, vốn tưởng rằng anh là một nam thần cao ngạo lạnh lùng, sau khi chương trình lên sóng thì sẽ trông khá cứng nhắc, nhưng không ngờ tính cách anh lại thú vị như thế, có thể nhận miếng cười, cũng có thể ném miếng cười ngược lại.

Mắt thấy bọn họ dường như đã quên việc chính, còn muốn tiếp tục trò chuyện thì tổ đạo diễn vội vàng ngăn cản.

“Tiếp theo sẽ chia phòng cho mọi người, trên lầu có tất cả bốn phòng, các bạn có thể tự chia với nhau, sau khi cất hành lý xong, sau mười lăm phút chúng ta lại tập trung tại đây để nói về các quy tắc khác.”

Ekip chương trình đã phải tìm kiếm rất lâu mới chọn được căn nhà phù hợp và khang trang thế này.

Các khách mời tự giác nhường phòng ngủ chính cho hai tiền bối Vương Hạc và Chu Đồng Lâm, ba phòng còn lại đều giống nhau, nữ giới được ưu tiên, Tần Khả Khả chọn căn phòng ở bên phải phòng ngủ chính.

Giang Phóng kéo Giang Tề bước vào căn phòng nằm bên trái, chỉ còn một phòng nên Thư Bác Duệ và Đỗ Tử Minh cũng không cần chọn.

Phòng của bọn họ đối diện với ba phòng kia, ở giữa có một hành lang ngăn cách họ với mọi người giống như Sở Hà Hán Giới (4).

Thư Bác Duệ đè nén sự không vui trong lòng xuống.

Dường như Đỗ Tử Minh muốn nói gì đó nhưng lại bị gã trừng mắt một cái.

Trong phòng toàn là camera, nếu lúc này nói sai cái gì đó, muốn khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng nghe được hay sao?

Sau đó chỉ sợ ekip chương trình không cắt cảnh này mà còn làm thành phim cho người dân cả nước xem. Bọn họ sẽ không quan tâm điều này có gây bất lợi cho gã hay không, chỉ cần có thể tăng thêm độ nóng cho chương trình thì ekip sẽ không bỏ qua.

【 Là tôi cảm nhận sai à, hình như Thư Bác Duệ bị xa lánh thì phải?】

【 Tôi tưởng chỉ có mình tôi cảm thấy như vậy chứ, chuyện gì thế này, hiện tại còn dùng loại trò xiếc của học sinh tiểu học ư?】

【 Đúng vậy, hình như anh trai Giang Tề đang nhằm vào Bác Duệ, rõ ràng Bác Duệ còn chưa có chọn, anh ta không thèm hỏi một câu đã tự vào phòng luôn rồi!】

【 Xa lánh? Mê Sách đánh giá idol mình cao quá đấy.】

【 Anh trai Giang Tề để hai nhóm khách mời khác chọn trước là vì ưu tiên cho phái nữ, Thư Bác Duệ là nữ à?】

【 Nếu tôi không nhìn lầm thì hai phòng còn lại đều bài trí giống nhau, cũng đều nằm ở phía đông, chọn cái nào mà không được chứ?】

Fan của Giang Tề có chút bối rối, bọn họ còn chưa nói gì mà trong mưa đạn đã có một đống người qua đường nói chuyện thay, việc này chưa từng xảy ra bao giờ.

Mặc dù bọn họ đang bênh vực anh trai Tiểu Tề, nhưng anh trai Tiểu Tề làm tròn lên cũng là người phe mình mà.

Thì ra người vô cùng đẹp trai cũng sẽ có đặc quyền!

Chưa đến mười lăm phút, bốn nhóm khách mời lần lượt đi xuống.

“Các khách mời có thể xem phong bì trên bàn, bên trong có chứa tiền sinh hoạt trong năm ngày sắp tới của mọi người, trong năm ngày này, các bạn chỉ có thể dùng số tiền này để mua thức ăn hoặc các nhu yếu phẩm khác.” Đạo diễn cầm loa nói.

Giang Tề lập tức bước đến cầm phong bì lên, phát hiện trên bàn có tận bốn cái, hẳn là mỗi nhóm một cái nên liền phát ba phong bì còn lại cho mọi người.

Đỗ Tử Minh đứng cạnh đó lúc đầu cũng muốn đi lên lấy nhưng động tác lại không nhanh bằng cậu.

“Thật là mỏng.”

Giang Tề có một loại dự cảm không lành.

Mở phong bì ra, quả nhiên bên trong chỉ có hai tờ một trăm tệ (khoảng 721 nghìn đồng).

“Đạo diễn, không phải chứ, năm ngày mà chỉ cho chúng tôi hai trăm tệ, ông không cảm thấy cắn rứt lương tâm à?” Vẻ mặt Tần Khả Khả như đưa đám, “Là muốn để chúng tôi ăn no một ngày sau đó nhịn đói đến lúc ghi hình xong?”

“Tôi thấy cách này khả thi đấy.” Vương Hạc nghiêm túc nói.

Đỗ Tử Minh ‘ồ’ một tiếng, “Một ngày mà các chị đã ăn hết hai trăm tệ sao?” Tần Khả Khả và Vương Hạc chỉ mỉm cười không đáp.

【 Anh chàng Đỗ Tử Minh bị gì thế, ngay từ đầu chương trình tôi đã thấy cách cậu ta nói chuyện cứ kì kì.】

【 Tôi tưởng chỉ có mình tôi phát hiện chứ.】

【 Lúc vừa bắt đầu thì nói chuyện có hơi kỳ quặc, hiện tại thì thành không biết cách nói chuyện luôn.】

【 Tiểu Minh còn nhỏ mà, có thể là hơi khẩn trương khi đứng trước ống kính.】

【 Đầu tiên, hai mươi mốt tuổi đã không còn nhỏ nữa rồi, thứ hai, cậu ta còn đang tham gia show tuyển tú mà, máy quay ở show tuyển tú còn nhiều hơn ở đây nên đừng tẩy trắng (5) nữa.】

【 Còn có người không biết năm nay Giang Tề mười tám tuổi à?】

Giang Phóng đặt câu hỏi: “Sống cùng một nhà nhưng lại đưa tiền theo nhóm, có phải còn có quy tắc nào khác hay không?”

Đạo diễn mỉm cười: “Thông minh, hai trăm tệ này không chỉ là tiền sinh hoạt trong năm ngày sắp tới của các bạn mà con liên quan đến các tập tiếp theo, nhưng tạm thời chúng tôi không thể nói cho các bạn biết được, tóm lại...”

Giang Phóng: “Là muốn chúng tôi tiêu xài tiết kiệm đúng không? Đến cuối cùng ai còn nhiều tiền nhất thì tập sau sẽ có thể nhận được lợi ích càng lớn, chẳng hạn như được chọn đồ vật có lợi cho mình trước các nhóm khác?”

Tổng đạo diễn: “...”

【 Ha ha ha ha, xswl (cười chết mất) (6), vẻ mặt của đạo diễn như đang nói ‘cậu quá thông minh rồi đó’.】

【 Đạo diễn: Một mình cậu biết là được rồi, không cần nói ra đâu!】

“Trời ạ, một ngày đã có thể tiêu hết hai trăm tệ rồi, lại còn muốn chúng tôi tiết kiệm tiền, đây còn chuyện mà con người làm được sao!” Tần Khả Khả sửng sốt.

“Xem ra ekip chương trình đã quyết tâm phải hành hạ chúng ta mà.” Chu Đồng Lâm có thể tưởng tượng được những ngày kế tiếp sẽ khó khăn mọi bề như thế nào, hắn cũng có chút đau đầu, cả Chu Đồng Lâm và Vương Hạc đều không phải người biết nấu ăn.
Vẻ mặt của Thư Bác Duệ lộ vẻ bất đắc dĩ: “Thì ra là vì thế này nên chương trình mới có tên là ‘Cuộc sống ngôi sao’, ekip chương trình là muốn nhìn chúng ta loay hoay vất vả vì để có đủ ba bữa một ngày.”

Đỗ Tử Minh há miệng, lời muốn nói đều bị bọn họ nói hết, cuối cùng chỉ có thể phun ra hai từ ‘đúng thế’ đầy khô khan.

Giang Phóng nhận lấy hai trăm tệ từ trong tay Giang Tề, hỏi một câu quan trọng hơn câu lúc nãy, “Một ngày ba bữa chúng tôi đều phải tự chuẩn bị nguyên liệu?”

“Đúng vậy, ekip chương trình sẽ không cung cấp bất cứ sự trợ giúp nào, tiếp đó các bạn chỉ có thể dựa vào chính mình.” Tổng đạo diễn cười híp mắt, một đám người toàn là cậu ấm cô chiêu không phải động tay vào bất cứ việc gì, hiệu quả mà ekip chương trình muốn chính là thế này, nếu không thì làm sao để khán giả thấy được sự chật vật cực khổ của khách mời.
Giang Phóng vào phòng bếp dạo một vòng, phát hiện các loại gia vị cơ bản đều có sẵn, có thể tiết kiệm được một khoản tiền.

“Anh hai, sắp đến sáu giờ rồi, hay chúng ta đi mua nguyên liệu về nấu cơm trước?” Giang Tề nuốt nước miếng một cái, kể từ sau khi được ăn các món mà anh trai nấu lần đó thì cậu vẫn luôn nhớ mãi.

“Ở nơi này đằng trước thì không có thôn, đằng sau thì không có cửa hàng, biết mua ở đâu bây giờ.” Tần Khả Khả cũng không hoang mang chút nào, Tần Viên Viên biết nấu cơm nên cô không hề lo lắng gì cả.

“Cách đây khoảng năm kilomet có một chợ nông sản.”

Mọi người đều nhìn về phía Giang Phóng.

Giang Tề giúp mọi người hỏi ra nghi vấn trong lòng: “Anh hai, làm sao anh biết?”

Giang Phóng: “Trên đường tới đây, khi em dán mắt vào điện thoại.”

Giang Tề: “...”

【 Khách mời: Thật may là mình không hỏi.】

【 Anh trai Giang Tề thật là lợi hại, không chỉ quan sát cẩn thận mà còn tính được cả khoảng cách.】

【 Chuyện này cũng có thể nổ? Anh ta nói năm kilomet thì là năm kilomet à?】

Một giây sau, tổ đạo diễn liền khẳng định anh nói đúng.

Tất cả khách mời khác đều kinh ngạc thán phục.

【 Xin hỏi khuôn mặt của người vừa bảo nổ đó có đau không?】



(1) Fan tịch [粉籍]: Là tài khoản mang thuộc tính fan của một nghệ sĩ nào đó. Cũng có thể hiểu là hộ khẩu trong một fandom, có fan tịch tức là những fan khác chấp nhận bạn, nếu như bị khai trừ fan tịch có nghĩa là các fan khác không còn cho phép bạn là thành viên trong fandom đó nữa.

(2) Phiên vị [番位]: Bắt nguồn từ Nhật Bản, chỉ vị trí của diễn viên ở trên poster tuyên truyền hoặc thứ tự sắp xếp tên trong phần giới thiệu ở đầu phim hay cuối phim. Nhất phiên hay Center là vị trí tốt nhất.

(3) Đoàn đội [团队]: Là đội ngũ nhân viên của ngôi sao, phụ trách việc tìm kiếm tài nguyên, đàm phán thương vụ, marketing tác phẩm, hay đơn giản là làm trợ lý đi theo chăm sóc cho họ.

(4) Sở Hà Hán Giới [楚河汉界]: Tên một con sông, là ranh giới giữa hai nước là nước Sở và nước Hán. Sau sự sụp đổ của nhà Tần, ở Trung Quốc xuất hiện hai thế lực lớn nhất đối địch nhau là vua nhà Hán Lưu Bang và Tây Sở bá vương Hạng Vũ. Hai bên đánh nhau giành ngôi vị bá vương suốt nhiều năm liền mà chưa ngã ngũ khiến dân chúng khốn đốn, quân sĩ mệt mỏi. Thế là thủ lĩnh hai bên đi đến một thỏa thuận là dàn binh gần bờ sông, đấu trí với nhau bằng cách dàn thế trận thử thách đối phương, tuyệt đối không đụng tới gươm đao.

(5) Tẩy trắng [洗白]: Xóa bỏ vết nhơ về phát ngôn, nhân cách, đạo đức trong quá khứ và lấy lại thiện cảm từ công chúng.
(6) XSWL là viết tắt của 笑死我了 (xiào sǐ wǒle), về cơ bản có nghĩa là “Cười chết mất”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play