*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dịch: Bơ Mặn.

Chương 23: Tôi không đẹp trai à?

Ở tập hai, quả nhiên ekip chương trình không tịch thu điện thoại của các khách mời mà chuyển hẳn sang giai đoạn chọn nơi ở.

Bởi vì tập trước nhóm của Giang Phóng và Giang Tề kiếm được nhiều tiền nhất, với tổng số tiền hơn một ngàn tệ (khoảng 3,6 triệu VND), nên nhóm hai người hoàn toàn xứng đáng nhận hạng nhất trong số bốn nhóm và có quyền ưu tiên lựa chọn.

Đội ngũ chương trình đã chuẩn bị sẵn bốn ngôi nhà, mỗi ngôi nhà có bố cục và diện tích khác nhau, nhưng muốn nói là 'tốt' thì cũng không tốt bao nhiêu.

Cả bốn ngôi nhà đều là nhà lợp ngói, bên ngoài có một khoảng sân, nếu nhất định phải chỉ ra điểm khác nhau giữa bốn căn thì chắc là có nhà này sạch hơn nhà kia.

Giang Tề phàn nàn rằng, nếu sớm biết số tiền lớn trị giá hơn một ngàn tệ mà chỉ có thể chọn một trong bốn ngôi nhà này thì lúc trước anh cậu đã không cần làm việc vất vả như vậy.


Nhưng Giang Phóng lại rất dứt khoát, anh chọn căn nhà có bề ngoài trông sạch sẽ nhất trong bốn căn.

Ba nhóm khách mời khác vốn còn lo rằng các ngôi nhà sẽ có sự chênh lệch quá lớn, nhưng khi tận mắt nhìn thấy thì họ liền an tâm.

Bởi vì chị em Tần Khả Khả xếp hạng chót nên ngôi nhà còn sót lại dành cho hai người là ngôi nhà bẩn thỉu và bừa bộn nhất.

Chắc hẳn trước đây trong sân từng nuôi vịt nên chưa đi vào đã ngửi được mùi phân đầy sân.

Còn chưa vào trong mà Tần Khả Khả đã không thể chịu đựng nổi.

"Tôi cảm thấy hơi thở của mình không thông thuận lắm, tôi không ở đây có được hay không?"

Không ai quan tâm đến cô, bởi vì chẳng có ai muốn vào đó ở cả.

"Giang Phóng, Giang Tề, hay là chúng ta đổi nhà nhé?" Tần Khả Khả giả vờ đáng thương nhìn về phía hai người, nhưng hình tượng của cô lại là kiểu phụ nữ trưởng thành mạnh mẽ nên bộ dạng này rất khó để khơi gợi sự thông cảm của người khác.


Giang Tề nhìn anh trai: "A, chuyện này..."

Giang Phóng: "Tại sao, chúng tôi vào ở thì có thể thở bình thường à?"

Tần Khả Khả: "Sao cậu lại không có lòng cảm thông vậy chứ!"

Giang Phóng: "Tùy người (*)."

(*) Tùy người [分人]: Xuất phát từ câu "Vật họp theo loài, người chia theo nhóm" (物以类聚,人以群分).

Tần Khả Khả: "Tôi không xinh gái sao?"

Giang Phóng: "Tôi không đẹp trai à?"

Tần Khả Khả: "..."

【 Ha ha ha ha, cười ẻ.】

【 Tần Khả Khả đẹp thì đẹp thật, nhưng tiếc là cô ấy dùng sai cách, Giang Phóng còn đẹp hơn cô ấy nhiều.】

【 Nam giới và nữ giới không thể so sánh với nhau mà nhỉ?】

【 Có một loại đẹp là đẹp phi giới tính, mấy người nhìn xem có blogger nào dám nói Giang Phóng xấu trai hay không?】

Cuối cùng thì Tần Khả Khả cũng không được như ý, may mắn là Tần Viên Viên rất siêng năng, có em gái bên cạnh, ít nhất Tần Khả Khả có thể sống thoải mái hơn so với hai nhóm khách mời của Thư Bác Duệ và Vương Hạc.


Sau khi chọn nhà xong, tổng đạo diễn bắt đầu giải thích quy tắc tập này với các khách mời.

Trong tập trước, các khách mời phải tự lực cánh sinh và chủ yếu tập trung vào việc kiếm tiền, nhưng tập này chương trình đã thay đổi quy tắc.

Bắt đầu từ hôm nay, các khách mời cũng cần tự gánh vác, nhưng phương pháp duy nhất để kiếm thức ăn chính là làm nhiệm vụ.

Hơn nữa bọn họ còn có một nhiệm vụ khác, nhiệm vụ này chính là cải tạo lại căn nhà mà họ đã chọn, thời hạn là ba ngày, và chi phí cải tạo nhà chính là số tiền mà các khách mời còn dư lại ở tập trước.

Sau ba ngày, ekip chương trình sẽ mời người đến chấm điểm ngôi nhà đã được cải tạo, nhóm có điểm số cao nhất sẽ nhận được hai thỏi vàng do đội ngũ chương trình cung cấp.

【 Nghi ngờ hợp lý (1), ekip chương trình đã thay đổi luật chơi. (Đầu chó)】

【 Không cần nghi ngờ, cũng vì ai đó mà luật chơi đã bị sửa lại.】

【 Tập trước Giang Phóng đã kiếm được rất nhiều tiền, nếu tập này vẫn áp dụng cách chơi như cũ, tôi nghi rằng cậu ấy sẽ có thể khiến cho chương trình không quay tiếp được nữa.】

"Vậy thì không công bằng!"

Ngay lập tức liền có khách mời phản đối.

Là nhóm có ít tiền nhất trong bốn nhóm khách mời, Tần Khả Khả là người đầu tiên nói ra.

Thư Bác Duệ cũng không cam lòng bị bỏ lại phía sau: "Chúng tôi cũng phản đối."

Dù nhóm bọn họ xếp hạng thứ hai nhưng tổng tiền họ có cũng chỉ là số lẻ so với nhóm của Giang Phóng, có cố hết sức cũng không có cơ hội chiến thắng.

Chu Đồng Lâm dở khóc dở cười: "Chỉ có ba trăm tệ (khoảng 1,1 triệu VND), đừng nói là chúng ta, cho dù là nhà thiết kế chuyên nghiệp thì e rằng cũng là 'không bột đố gột nên hồ' (2)."

Vương Hạc cười với Giang Phóng, nói: "Mặc dù hai cậu có một ngàn tệ, nhưng muốn dùng chút tiền đó để cải tạo nhà thì chắc là không khả thi cho lắm."

Cô rất thông minh, chỉ cần kéo theo Giang Phóng, bốn nhóm khách mời cùng phản đối thì nói không chừng tổ đạo diễn sẽ phải thay đổi cách chơi một chút, cô cũng tin rằng 80% là Giang Phóng sẽ đồng ý.

Giang Phóng: "Tôi chỉ muốn hỏi tổ đạo diễn một câu."

Tổng đạo diễn: "Câu gì?"

Giang Phóng: "Thỏi vàng có phải là thật không?"

Tổng đạo diễn: "... Vì sao lại hỏi như vậy?"

Giang Phóng: "Nếu như là giả thì tôi cố gắng giành hạng nhất cũng có lợi ích gì."

【 Hồng hồng hỏa hỏa, hốt hốt hoảng hoảng (3), sao tôi có cảm giác Giang Phóng nói không sai chút nào nhỉ?】

【 Nếu như là giả thì tôi cố gắng cũng có lợi ích gì, hoàn toàn chính xác!】

【 Ekip chương trình cũng đừng keo kiệt quá, nếu muốn cho thì hãy cho vàng thật.】

【 Hình như Giang Phóng có hơi thực dụng thì phải? Tôi không có ý gì, chỉ đơn thuần thắc mắc vậy thôi.】

【 Hỏi thế mà còn nói không có ý gì? Tưởng mọi người đều là kẻ ngốc sao, Giang Phóng hỏi như vậy liền bảo là thực dụng? Giáo viên ngữ văn của bồ nghe xong chắc sẽ khóc thét mất.】

【 Sau khi Giang Phóng nổi tiếng thì hình như có nhiều antifan hơn đấy.】

【 Người ta kiếm tiền bằng khả năng của mình, tôi thật sự không hiểu nổi vì sao còn có người muốn bôi đen.】

【 Đúng vậy, có lần nào Giang Phóng kiếm tiền mà không phải bỏ sức lao động ra, kể cả những thứ người dân tặng anh ấy thì cũng là vì anh ấy đã giúp đỡ họ, nếu ai có thể chỉ ra lần nào Giang Phóng không làm mà hưởng, tôi sẽ gọi người đó là bố ngay.】

Tổng đạo diễn cũng sợ Giang Phóng vừa nghe không phải vàng thật liền 'đem con bỏ chợ', đúng lúc này trợ lý đạo diễn ngồi bên cạnh đưa điện thoại sang cho ông xem, nhà sản xuất keo kiệt kia đã đồng ý rồi.

Giang Phóng gật đầu: "Vậy tôi không có ý kiến."

Các khách mời còn lại: "..."

Anh trai à, anh tự tin hơi quá rồi đó, chỉ hơn một ngàn tệ mà muốn cải tạo một ngôi nhà có sân vườn, rộng ít nhất hai trăm mét vuông thì cho dù anh có bản lĩnh cao hơn trời cũng không thể nào làm được.

Tuy thỏi vàng rất hấp dẫn nhưng bọn họ cũng không thiếu một chút tiền đó, ekip chương trình không cho bọn họ thoải mái, vậy cũng đừng trách đến lúc đó bọn họ lại làm việc qua loa.

Như biết được suy nghĩ của bọn họ, tổng đạo diễn lại nói: "Ba ngày sau, nếu như điểm số thấp hơn 'năm' thì sẽ bị đánh giá là nhiệm vụ thất bại và phải nhận hình phạt, cao nhất là mười điểm, ngoài phần thưởng là thỏi vàng, nhóm chiến thắng còn có thể nhận được một đặc quyền trong tập tiếp theo."

Gừng càng già càng cay, vừa nghe rằng sẽ bị trừng phạt, hơn nữa còn liên quan đến đặc quyền trong tập kế tiếp, các khách mời vốn định làm cho có lệ liền lên tinh thần trở lại.

Chu Đồng Lâm cắn răng nói: "Có lẽ chúng tôi còn có thể cứu vãn một chút."

Tần Khả Khả buông lỏng hai tay, nói: "Nhưng mà đạo diễn à, với khoảng ba trăm tệ thì thật sự không làm được gì hết, các ông đang gây khó dễ cho Chaien tôi à (4), chúng tôi biết đi đâu để biến ra nhiều đồ như vậy chứ."

Tổng đạo diễn: "Tôi sẽ cho các bạn một gợi ý, các bạn có thể lấy tài liệu ngay tại chỗ."

Khuôn mặt các khách mời đều lộ vẻ suy tư, thật ra bọn họ đã đoán được từ sớm, rằng ekip chương trình cũng sẽ không thật sự bắt bọn họ dùng mấy trăm tệ để cải tạo ngôi nhà rộng hai trăm mét vuông, nhưng lấy tài liệu ngay tại chỗ, chẳng lẽ là bảo bọn họ đi mượn người dân ở đây sao?

Đội ngũ chương trình thông cảm cho các khách mời đã đi đường cả một ngày, nên bữa cơm tối nay không yêu cầu bọn họ phải làm nhiệm vụ đổi lấy mà dứt khoát đặt sẵn trong phòng của họ.

Giang Phóng và Giang Tề mang theo hành lý đi vào trong căn nhà số hai, trái phải của ngôi nhà theo thứ tự là căn số ba của Thư Bác Duệ cùng Đỗ Tử Minh, và căn số một của vợ chồng Vương Hạc, còn căn số bốn mới là của hai chị em Tần Khả Khả.

Trước đó ekip chương trình đã cho người đến dọn dẹp bốn ngôi nhà, nhưng vì để trống mấy ngày nay nên trên bàn ghế đã đọng lại một lớp bụi mỏng, do đó các khách mời vẫn phải tự quét dọn, đây vốn cũng là một bài kiểm tra của chương trình.

Bởi vì lần này là ở riêng, khác với dạng ở chung một nhà như tập trước nên góc nhìn trong phòng phát sóng trực tiếp cũng chia làm bốn.

Dữ liệu hậu trường cho thấy, góc trực tiếp của Giang Phóng và Giang Tề có nhiều người xem nhất, thậm chí còn vượt xa Thư Bác Duệ với Đỗ Tử Minh.

Dù chỉ là công việc quét dọn nhưng khán giả vẫn theo dõi say sưa thích thú.

【 Giang Phóng thật là siêng năng, nếu so sánh thì Giang Tề chính là một người tàn phế.】

【 Tốc độ dọn dẹp của anh ấy thật là nhanh, nhìn là biết kiểu đàn ông thường xuyên làm việc nhà, bắn tim bắn tim.】

【 Người đàn ông này quá hoàn mỹ rồi, tôi không xứng với anh ấy hu hu.】

【 Tôi đi xem các nhà bên cạnh, ngoại trừ nhóm của Tần Khả Khả thì hai nhóm khách mời còn lại đều toát ra cảm giác như tối nay không được ăn cơm.】

【 Thư Bác Duệ và Đỗ Tử Minh là hai cậu ấm mà.】

Vào lúc sáu giờ rưỡi, có người đến gõ cửa nhà của Giang Phóng và Giang Tề.
Khi mở cửa thì anh nhìn thấy Tần Khả Khả cùng Tần Viên Viên, trên tay Tần Viên Viên còn xách theo rau thịt tươi mới.

Tần Khả Khả chưng ra khuôn mặt tươi cười: "Cậu chàng thân mến, cậu không chê nếu chúng tôi đến nhập bọn chứ?"

Giang Phóng: "Chê."

Tần Khả Khả: "...Vậy thì chịu đựng đi."

Tần Viên Viên che mặt, chị cô trông thật giống đám giặc cỏ.

Cùng lúc đó, trong phòng điều khiển tổng thể (MCR) (*), tổng đạo diễn nhìn cảnh này với vẻ đăm chiêu, trợ lý đạo diễn nhìn nét mặt của ông, lại thấy ánh mắt ông đặt ở trên người Giang Phóng, đại khái đã hiểu được vấn đề.

(*) Phòng điều khiển tổng thể (Master Control Room - MCR): Là trung tâm kỹ thuật của hoạt động phát sóng trong hầu hết các đài truyền hình vô tuyến và mạng truyền hình. [ĐM/EDIT] Sau khi nổi tiếng, đại lão hào môn trở thành fan đầu tàu của tôi! - Chương 23
Trợ lý đạo diễn nhỏ giọng nói: "Hình như Tần Khả Khả có dấu hiệu muốn xào CP (5) với Giang Phóng."

Mặc dù Tần Khả Khả thực hiện rất cẩn thận, trước mắt cũng không có động thái nào quá rõ ràng, nhưng ở trong mắt của những kẻ già đời như bọn họ thì không khó để nhận ra.

Tổng đạo diễn không trả lời ngay lập tức.

Trợ lý đạo diễn nói thêm: "Danh tiếng của Tần Khả Khả không hề thấp, hơn nữa cô ấy còn có danh hiệu 'Nữ thần của các trạch nam' (*), nếu thật sự xào lên thì cũng sẽ trợ giúp không nhỏ cho nhiệt độ của chương trình."

(*) Trạch nam: Là cụm từ nói đến những chàng trai không thích giao tiếp với bên ngoài mà chỉ muốn tự tại một mình trong không gian riêng của chính họ.

Tổng đạo diễn lắc đầu: "Đừng vội kết luận."

Tổng đạo diễn tự hỏi bản thân rằng ông đã duyệt qua vô số người, nhưng Giang Phóng lại khiến ông có chút nhìn không thấu.

Người này vừa thông minh vừa thông suốt rõ ràng, nhưng mọi người lại không thể nhìn ra anh muốn làm gì tiếp theo.

Theo lý thuyết, hiện tại cậu ta nổi tiếng như thế, nếu là người muốn gia nhập giới giải trí thì hẳn là đã bàn bạc liên hệ với các loại tài nguyên thương mại từ lâu, sau đó debut trong thời kỳ đỉnh cao của sự nổi tiếng như bây giờ và nhanh chóng hình thành vòng fan (*), nhưng cố tình cậu ta lại không có chút tin tức gì.

(*) Vòng fan [圈粉]: Chỉ việc thông qua các phương thức để mở rộng nhóm fan hâm mộ của bản thân trên mạng xã hội vì dù là quảng cáo trên Weibo hay làm truyền thông đều dựa trên cơ sở có một số lượng fan hùng hậu.
Ngoài ra ông cũng cho rằng có lẽ Giang Phóng sẽ không thích xào CP, nhiệt độ hiện nay của chương trình khá tốt, không cần vì cái nhỏ mà đánh mất cái lớn.

Chị em Tần Khả Khả được ở lại ăn cơm như mong muốn, vì áy náy nên Tần Viên Viên liền làm trợ thủ cho Giang Phóng, cô hầu như làm hết tất cả công việc vặt một cách nhanh chóng.

Giang Phóng chỉ cần phụ trách nấu ăn, vẻ mặt thản nhiên của anh lúc xào rau cũng khiến khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp phấn khích hú hét.

Nửa tiếng sau, năm món mặn, một món canh đã được nấu xong.

Tần Khả Khả nhìn món rau trên bàn, nhướng mày: "Không ngờ lại có bông cải xanh mà tôi thích ăn, anh Giang Phóng đối xử tốt với tôi thật đó."

Giang Phóng ngồi xuống bên cạnh Giang Tề: "Bông cải xanh là do hai người mang tới."

Tần Khả Khả: "Biết thì đừng nói ra chứ, cậu làm vậy khiến tôi mất mặt quá."

【 Sao cứ thấy Giang Phóng và Tần Khả Khả rất có cảm giác CP ấy nhở.】

【 Hai người này thật là buồn cười, hình như lúc nào Tần Khả Khả cũng ăn quả đắng ở chỗ Giang Phóng.】

【 Từ trước đến nay chỉ có nữ thần Tần mắng người khác, cuối cùng lần này cô ấy cũng gặp được đối thủ, mỗi lần nhìn thấy cô ấy chịu thiệt ở chỗ Giang Phóng thì tôi đều cảm thấy đã quá Pepsi ơi.】

【 Mấy bạn có phát hiện hay không, thỉnh thoảng trên người Giang Phóng sẽ toát ra khí chất của tổng giám đốc bá đạo, dường như còn rất phù hợp với phong cách 'màu mè hoa lá hẹ' của nữ thần Tần hahaha, lúc xem đôi khi tôi còn có thể bỏ qua sự chênh lệch tuổi tác giữa họ.】

【 Tần Khả Khả mới hai mươi tám tuổi, cũng không lớn lắm, chỉ hơn Giang Phóng có năm tuổi, trong giới giải trí cũng có không ít cặp tình chị em hơn kém nhau mười tuổi trở lên.】

【 Không phải chứ, hai người họ còn chưa có gì rõ ràng mà, tại sao lại có người nghĩ đến chuyện kết hôn rồi?】

【emmm là do tôi bị ảo giác à, sao tôi cứ cảm thấy mưa đạn là lạ.】

Cùng lúc đó, đây không phải là lần đầu tiên tài xế nhìn thấy Trình tổng vẫn còn làm việc trên đường về nhà, nhưng đây lại lần thứ nhất ông thấy Trình tổng cầm máy tính bảng xem chương trình truyền hình thực tế trên xe, không thua gì lần đầu tiên ông trông thấy sếp mình nở nụ cười.

Trong khi chờ đèn giao thông, tài xế lén nhìn Trình tổng thông qua kính chiếu hậu, phát hiện chân mày của sếp bỗng nhiên khẽ nhíu lại.

Cũng không biết nhìn thấy cái gì mà vẻ mặt của hắn lại nghiêm túc hơn lúc bình thường mấy phần.

...

(1) Nghi ngờ hợp lý [合理怀疑]: Trong những vụ án hình sự (ví dụ như gϊếŧ người) mà bị cáo có thể phải chịu án từ nhiều năm tù cho đến chung thân hoặc tử hình, một tiêu chuẩn pháp luật rất quan trọng cần được chú ý là "reasonable doubt", được hiểu là "nghi ngờ hợp lý". "Nghi ngờ hợp lý" là chiếc vương miện của nền tư pháp hình sự văn minh, nơi mà bị cáo không bao giờ phải chứng minh mình vô tội và bồi thẩm đoàn không bao giờ kết tội khi trong lòng vẫn còn nghi ngờ.
(2) Không bột đố gột nên hồ [巧妇难为无米之炊]: Ví von rằng nếu thiếu điều kiện tất yếu thì người dù tài giỏi đến đâu cũng không thể làm xong chuyện. Ví dụ: Khi không có gạo thì người phụ nữ giỏi giang cỡ nào cũng không thể nấu cơm được.

(3) Hồng hồng hỏa hỏa, hốt hốt hoảng hoảng [红红火火,恍恍惚惚]: Là một ngôn ngữ mạng Trung Quốc, chỉ người khi gặp chuyện lớn thì sẽ cảm thấy hoảng hốt, tinh thần mất ổn định và chẳng biết làm sao. Thường được viết tắt là 'hhhhhhhh' do chữ cái đầu pinyin của các từ này đều là chữ 'h', cũng có nghĩa là 'ha ha ha ha'.

(4) Gây khó dễ cho Chaien tôi [为难我胖虎]: Xuất phát từ một meme hình nhân vật Chaien trong truyện Doraemon, kèm theo dòng ghi chú "Tôi thấy là cậu cmn đang gây khó dễ cho Chaien tôi". Bởi vì Chaien là nhân vật thường bắt nạt Nobita và Chaien trong meme có vẻ hung dữ nên người dùng meme này có dụng ý phủ đầu đối phương, để đối phương không làm khó mình.[ĐM/EDIT] Sau khi nổi tiếng, đại lão hào môn trở thành fan đầu tàu của tôi! - Chương 23
(5) Xào CP/Sao tác CP [炒cp]: Nghĩa là tạo hiệu ứng cặp đôi cho hai người bất kỳ bằng cách "soi" và tung hint những cử chỉ, hành vi thân thiết của họ, khiến khán giả tưởng rằng họ có tình cảm thật với nhau. Ngày nay việc sao tác rất phổ biến, đặc biệt trong tuyên truyền phim ảnh và cọ nhiệt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play