Khánh Băng tò mò nhìn ra ngoài cửa thì thấy một giáo viên đang chạy vào rồi lại trở về với thực tại
- Năm vừa rồi lớp các em, ai là lớp trưởng?
Cả lớp: Tuệ lâm ạ!
- Là bạn nào thế?
Cả lớp: chỉ tay về phía nó
- Hi (giơ 2 ngón tay)
- Em là lớp trưởng?
- Vâng, là e đây! (Cười)
- Mời em có thể giới thiệu đôi chút về mình
- Ok, em tên là Đào Tuệ Lâm, là lớp trưởng được 1 năm, FA 18 năm, hay đùa giỡn, thích chọc phá người khác, và..... thích cua.... gái!!!! (Nháy mắt)
- Ơ.... thích cua gái??? (Tự dưng đỏ mặt)
- Em đùa đấy!!! Hahaha
Cả lớp phá lên cười
- Thế... thế.....ai là lớp phó học tập?(tự dưng lấp bấp)
- A! Em đây, em là Thái Lan Anh là lớp phó học tập học thì dĩ nhiên là nhiều, mà vô bao nhiêu thì em không biết, em cũng thích chọc phá người khác như "anh yêu" của em (chỉ tay về phía nó và nháy mắt cười)
Cả lớp cũng phá lên cười (hình như lớp này nó bị điên nhỉ? Sao cái gì cũng cười được)
- Thế phó trật tự là ai?
- Em tên là Lương Gia Thành lớp phó trật tự, cô thấy em vậy chứ em cai quản lớp lúc nào cũng tốt, tụi nó nói chuyện em la không được em "bay" ra em nói với tụi nó cho vui. (Hihi)
- Ồ.... Còn 4 tổ trưởng thì giữ nguyên nhé! Không thay đổi có đúng không?
- Dạ vâng!
- Vậy lớp nghỉ
- NGHIÊM
- (Cô gật đầu)
Lớp ra về hết chỉ còn nó, Lan Anh và Cô
- Lan Anh, xuống sân chờ tao đi.
- Ok
Nó bước lên bàn giáo viên, cô đang thu dọn giấy tờ thì nó hỏi
- Này cô!
- Có gì sao?(cô ngước nhìn nó)
- Cô có sợ gián không?
- Hỏi làm gì???(mặt không quan tâm)
- Thì cứ trả lời thật đi, em thề là em không nhát cô đâu
- Không! (Vẫn nét mặt lạnh lùng)
- Vậy á?(đưa mặt tiến gần mặt cô)
- Đứng im, làm gì thế?(nhíu mày lại hỏi)
- Ok, thì đứng im( nhướng)
- có....có con gián ngoài sau lưng cô từ hổi đầu giờ tới giờ á! (Nó tinh nghịch
- Đâu( cô hoảng hồn quay lại rồi chạy lùi ra xa, tuy sợ nhưng k để người khác biết)
- Mặc nó,tôi về đây!(sợ quá đi cho lẹ)
- Cô... cho em xin số điện thoại đi (chạy theo)
- Làm gì?
- Thì... để thông báo tình hình lớp
- Không cần đâu báo ở lớp được rồi! Tôi về
- ơ..... Lạnh gì mà lạnh thế nhể? Mà cũng chưa chắc bằng em cô nhá!
- Ê con kia, mày có về không thỉ bảo? Tao chờ nãy giờ 10" rồi đấy! (Giọng Lan Anh vọng lên)
- Ý chết, nãy giờ quên con nhỏ đang chờ...
Ngày hôm đó nó không thể không suy nghĩ về người đó, đã thế nó còn nhớ về việc hồi sáng nó nghĩ thầm: rõ ràng là sợ mà cố tỏ ra lạnh lùng, cứng rắn. Cứ chạy đại lại tui đi, tui bảo vệ cô được mà. nghĩ thế nó bụm miệng cười hí hí như con dở hơi.
19h30 ăn tối xong nó vẫn như thường lệ, mở cái Laptop lên vào Facebook đăng nhập kéo lên kéo xuống xem mấy cái tin nhảm hay mấy cái clip vui, bỗng dưng nó biết rốt cuộc mình có việc để làm rồi
- Ờ há!!! Sao mình không tìm FB của cô Khánh Băng nhỉ? Công nhận mình thông minh ghê ta. (Tự sướng ghê)
Kéo cái lap lại để bàn nó chuẩn bị search tên thì nó lại sựng lại
- Ờ mà quên... họ gì nhỉ???à... Khánh Băng??? Nhớ cái họ gì mà có chữ Dê Dê đầu nè ta? À! Du á?
Bắt đầu search thử Băng Du.
- "B...Ă...N...G cách cái D...U en-tơ"Không có ta? Hay là Du Băng nhể? "D...U cách cái B...Ă...N...G en-tơ" (vừa gõ vừa đánh vần mới ghê). Kéo lên kéo xuống cả đống tên mà không có FB của cổ là sao ta???
Thấy cái tên Khánh Băng Diệp nó liền nhấp vào...
- Á! Đúng rồi, cổ nè, FB của cổ nè! Công nhận mình thật là tài giỏi quá đi mà! (Nó hét lên và nhảy lung tung)
- Để xem nào... xem hình ảnh trước đã. Woa... cô ấy đẹp thật, đẹp thật luôn đấy! Ơ mà ảnh đẹp thế này mà chỉ có vài người Like thôi à??? Để xem danh sách bạn xem. Ồ... chỉ có 46 bạn bè vậy ta? Xem xì-ta-tút thử xem cô ấy đăng gì. Ơ... sao không có gì cả vậy??? Chỉ được vài tấm hình thôi nhỉ.... chắc là không thích người khác biết suy nghĩ của mình nhỉ? Phải không bé gấu của chị? (Nhìn con gấu to đùng độc thoại)