Ngẫu nhiên làm tiểu công chúa một lần, Lâm Hạ cứ như vậy bị Đường Ân Lãng ôm tới trên giường, sau đó được người ôn nhu buông xuống. Đường Ân Lãng nhân cơ hội cúi người, cùng anh môi lưỡi giao triền.
Nụ hôn kéo dài khiến Lâm Hạ thô suyễn khí, ánh mắt mê ly, nghiễm nhiên một bộ dáng động tình. Đường Ân Lãng lại thập phần bình tĩnh, đối với hắn mà nói, nụ hôn này không chứa tình dục, chỉ đơn thuần là một cái hôn.
Lâm Hạ phục hồi tinh thần lại, trừng mắt nhìn Đường Ân Lãng một cái, sau đó từ từ đắp lên chăn, ngủ!
Đường Ân Lãng cười nhẹ, nằm xuống, tắt đèn, đi ngủ.
Trong bóng đêm, Lâm Hạ còn không có buồn ngủ, liền cầm di động xem WeChat.
Lâm Hạ thích xem tin trong vòng bạn bè, thông qua tin tức biết động thái của mọi người, không cần cố ý đi hỏi.
Anh cùng Trần Minh Kiệt cũng vài ngày không gặp mặt, nhưng thường xuyên liên hệ. Trần Minh Kiệt cùng con nhện lớn Cảnh Nhiên nhà hắn sau khi ở chung, liền trải qua cuộc sống sinh hoạt tính phúc vui sướng. Hắn thường xuyên ở trong vòng bạn bè đăng ảnh chụp Cảnh Nhiên xuống bếp vì hắn, hận không thể làm toàn thế giới đều biết hắn có người bạn trai vì hắn xuống bếp làm cơm.
Lâm Hạ yên lặng nhấn like, nhưng lại cảm thấy như vậy còn chưa đủ, liền ở dưới bình luận một câu.
Còn có nguyên nhân vì Lý Hào đi công tác hồi lâu không thấy, từ sau một lần từ biệt kia, Vương Tử Ngọc nhận rõ nội tâm của mình, đối Lý Hào có phải ứng tích cực. Lý Hào trong lòng kích động, thường xuyên đăng status những dòng thơ đầy tương tư. Hắn đăng một câu trước, Vương Tử Ngọc liền ở dưới bình luận viết ra câu tiếp theo.
Trần Minh Tông rất ít đăng lên vòng bạn bè thế nhưng cũng đăng status, bất quá hắn là bởi vì...... chia sẻ giveaway để nhận phần thưởng? Đồ chơi?!
Lâm Hạ nghĩ nghĩ, Trần Minh Tông luôn xụ mặt nghiêm túc thì chơi cái gì, ngẫm lại đều cảm thấy rất kỳ quái. Khẳng định không phải Trần Minh Tông định chơi, hẳn là hamster nhỏ chơi!
Kéo xuống chút nữa, Lâm Hạ liền nhìn thấy status của Lý Thục Quân. Một hình ảnh mặt trời mọc lên, cùng với hai chữ cố lên.
Thái độ tràn đầy lực lượng cùng tích cực, không thể không nói, Lý Thục Quân thật sự làm điên đảo ấn tượng của Lâm Hạ về bà. Lý Thục Quân trước kia biểu hiện ra ái mộ hư vinh, nhưng khi gặp khốn cảnh, bà lại có thể không rời không bỏ.
"Ân Lãng, kinh doanh công ty có phải rất khó hay không?" Lâm Hạ cũng chỉ mở một cửa hàng sủng vật, đương nhiên khi anh vẫn còn là người mới vào nghề cũng vội đến xoay quanh, không biết như thế nào cho phải. Nếu quản lý một công ty mà nói, sẽ so với mở cửa hàng càng khó đi?
"Chắc vậy." Đường Ân Lãng mở mắt ra, nhìn chằm chằm trần nhà suy nghĩ. "Bất quá anh khá may mắn."
Đường Ân Lãng vừa sinh ra chính là người Đường gia, Đường gia là thế gia đệ nhất thủ đô, tài nguyên quyền sở hữu tài sản cái gì cần có đều có. Phía trên có đại thụ che chở, Đường Ân Lãng từ nhỏ đến lớn có thể nhận được rất nhiều tài nguyên, trợ giúp hắn đạt được thành công. Đồng thời, hắn cũng thực nỗ lực, thiên phú cũng không tồi.
"Em có một người khách hàng, chồng bà ấy đầu tư sai lầm, công ty lâm vào khốn cảnh, đây là kinh doanh không tốt đi?" Lâm Hạ không hiểu lắm việc kinh doanh công ty, nhưng anh có thể đặt mình vào sự tình để hiểu được một chút. Nếu anh đưa ra quyết định làm cho sủng vật cửa hàng tài chính không đủ dẫn đến gặp phải khốn cảnh, đó chính là kinh doanh không tốt.
Cửa hàng kinh doanh không tốt, cửa hàng liền phải đóng. Nhưng công ty không giống vậy, quan hệ ảnh hưởng đến rất nhiều người.
"Kinh doanh là một bộ môn kiến thức cao thâm, kinh nghiệm cùng tri thức rất quan trọng." Đường Ân Lãng dừng một chút, nói tiếp. "Kinh doanh không tốt còn có cơ hội bổ cứu, tình huống phải cụ thể phân tích."
"Còn có thể bổ cứu, hẳn là không dễ dàng đi?" Lâm Hạ không ôm hy vọng, anh cho rằng chồng Lý Thục Quân có thể nghĩ đến biện pháp đều thử qua rồi đi, bằng không cũng không cần phải để Lý Thục Quân nơi nơi vay tiền.
"Xem tình huống, nếu không nghiêm trọng thì vẫn có biện pháp." Đường Ân Lãng ở thương trường dốc sức làm lâu như vậy, mưa mưa gió gió gì mà chưa thấy qua.
"Nghe nói công ty của chồng bà ấy thiếu rất nhiều tiền, hẳn là phi thường nhiều." Lâm Hạ suy đoán mức kia khẳng định rất lớn, bằng không một công ty ở thành phố có căn cơ, phát triển nhiều năm như thế nào lại lâm vào hoàn cảnh xấu hổ như thế.
"Là công ty nhà ai?" Đường Ân Lãng sinh ra một ít hứng thú, đồng thời, hắn cũng muốn ở trước mặt Lâm Hạ biểu hiện chính mình.
"Công ty giấy Giang Thịnh." Lâm Hạ xác định mà nói, các vị phu nhân khi nói chuyện phiếm có nói qua, hơn nữa bọn họ cũng dùng giấy của Giang Thịnh.
Đường Ân Lãng cầm di động tìm kiếm, rất nhanh đã tra ra được. Công ty Giang Thịnh là một xí nghiệp tư nhân, từ một cái nhà xưởng nhỏ phát triển thành công ty sản xuất giấy số một số hai Giang Thành. Chủ tịch chính là chồng Lý Thục Quân, công ty giấy Giang Thịnh là giang sơn một tay hắn gây dựng. Hắn là người lãnh đạo trong công ty, toàn bộ quyết định phải nghe theo hắn.
Hắn gây dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, bằng cấp cũng không cao, kinh nghiệm quản lý hữu hạn. Mấy năm gần đây, thị trường cạnh tranh càng thêm kịch liệt, mà không nghe theo ý kiến mới liền xuất hiện vấn đề. Chồng của Lý Thục Quân lớn tuổi, theo không kịp thời đại, rất nhiều quyết sách lại là tự chủ trương, làm cho công ty xuất hiện các quyết sách sai lầm không lớn không nhỏ, nhưng điều này nhìn như đối công ty không có sinh ra bao lớn ảnh hưởng. Nhưng mấy năm gần đây, công ty vẫn luôn đi xuống, giấy Giang Thịnh không hề được xem trọng.
Lần này vừa xảy ra chuyện, bởi vì quá lớn cùng với suy xét đến tiền đồ phát triển của Giang Thịnh, ngân hàng không muốn cho Giang Thịnh vay, chồng Lý Thục Quân cũng hết hy vọng.
"Nhà của chúng ta dùng giấy còn không phải là Giang Thịnh sao?" Đường Ân Lãng nhớ tới trong nhà dùng giấy chính là giấy Giang Thịnh sản xuất, ông ngoại bà ngoại cũng là dùng cái này.
"Rất nhiều người Giang Thành đều dùng đi." Lâm Hạ nghĩ nghĩ, giống như anh nhận thức người dùng giấy Giang Thịnh vậy. "Anh cảm thấy như vậy còn có thể cứu chữa không?"
"Có, dưới tình huống như vậy, quan trọng nhất chính là gom góp tài chính, trước vượt qua cửa ải khó khăn. Nhưng gom góp được toàn bộ tài chính khả năng rất nhỏ, trừ phi kéo đầu tư hoặc là bị thu mua lại." Đường Ân Lãng nói đạo lý rõ ràng, Lâm Hạ nghiêm túc mà nghe. "Tỷ như nói, công ty khác hoặc là công ty đầu tư cảm thấy có giá trị, có thể thông qua mua lại hoặc nhập cổ rót vào tài chính, cứ như vậy liền có tài chính."
"Vậy số tiền thiếu đều là công ty khác bổ khuyết sao?" Lâm Hạ kinh ngạc, vậy xài hết bao nhiêu tiền.
Đường Ân Lãng nghe ra ý tứ anh, nhịn không được cười cười. "Khả năng đối với công ty nào đó mà nói thì rất nhiều, nhưng đối với một số công ty thì không tính cái gì, họ hoàn toàn có năng lực tiêu hóa."
"Vậy ạ, bần cùng hạn chế suy nghĩ con người."
Lâm Hạ ngáp một cái, Đường Ân Lãng nói nhiều như vậy, anh cũng cảm thấy mệt rồi.
"Ngủ đi, ngủ ngon." Đường Ân Lãng nghe tiếng anh ngáp, săn sóc mà nói.
"Ngủ ngon!" Lâm Hạ nói xong ngủ ngon, liền nhắm hai mắt lại.
Đường Ân Lãng đem điện thoại cất đi, cũng đi theo nhắm mắt. Nhưng hắn còn không có ngủ mà đang nghĩ sự tình.
Hắn muốn đầu tư vào công ty giấy Giang Thịnh, sản nghiệp của Giang Thịnh phát triển rất sớm, ở bổn tỉnh có mức độ nổi tiếng nhất định cùng sự công nhận của khách hàng. Nếu không phải lãnh đạo cao tầng tồn tại vấn đề nghiêm trọng, khẳng định sẽ càng phát triển hơn nữa. Đầu tư vào một xí nghiệp như vậy là lựa chọn không tồi, bất quá muốn đầu tư thì phải yêu cầu chỉnh đốn và cải cách lãnh đạo cao tầng của giấy Giang Thịnh, bằng không mua cũng uổng phí.
Ngày mai bảo người của công ty đầu tư làm một phần đánh giá đi. Đường Ân Lãng đưa ra quyết định, liền vứt bỏ suy nghĩ, làm chính mình tiến vào giấc ngủ.
Đường Ân Lãng có một công ty đầu tư, thuê một người làm giám đốc quản lý công ty, hắn là người đứng sau thôi. Công ty đầu tư này là niềm tự hào của hắn. Công ty của hắn trong ngành lấy ánh mắt độc ác trứ danh, bọn họ sáng tạo nhiều ví dụ đầu tư, được rất nhiều học viện kinh doanh coi như điển lệ tiến hành nghiên cứu.
Lâm Hạ còn không biết, người nằm bên cạnh anh chính là một vị ông chủ lớn. Bần cùng hạn chế suy nghĩ của anh, nhưng có ông chủ lớn ở đây, có thể dẫn anh bay nhảy tuỳ thích......