"Ngao!" "Ngao ô!" Thân ái, anh rất nhớ em (An An rất nhớ ba ba)!
"Ngoan, để ba cất đồ trước đã." Lâm Hạ trong lúc hai cục lông trắng giãy giụa, gian nan mà đứng dậy đem đồ vật cất đi.
Sau khi cất đồ vật xong, đem hai Cục Bột Trắng ôm vào trong ngực chà đạp một phen, mới đem bọn họ buông ra sau đó lái xe về nhà.
Bị xoa bóp chà đạp một phen Cục Bột To cùng Cục Bột Trắng thô suyễn khí lực, nằm xoài ra thành hình chữ X ở trên ghế sau, một bộ sống sót sau tai nạn.
Sao...... Như thế nào lại đáng sợ như vậy, đây là Lâm Hạ sao?! Như thế nào có thể đối với tiểu lão hổ "Nhu nhược" như bọn xuống tay ác vậy......
Lâm Hạ đang lái xe hơi hơi mỉm cười, nghĩ thầm về sau có dịp lại chơi, về nhà anh còn muốn sờ thêm một lần nữa. Anh rất muốn xoa xoa lông hổ, nhưng Cục Bột Trắng là con anh, Lâm Hạ luyến tiếc bóp mặt nhóc, chỉ là ngẫu nhiên nhẹ nhàng xoa một chút. Nhưng Cục Bột To không giống vậy, da dày thịt béo sờ rất sướng, có xoa bóp đến biến hình cũng không sợ.
Cục Bột To đột nhiên hắt xì hai cái, hắn dùng móng vuốt sờ sờ cái mũi nhưng không quá để ý, hoàn toàn không biết về sau sẽ đem bản thân đặt vào tình thế nước sôi lửa bỏng thế nào.
Về đến nhà, Cục Bột To lập tức biến trở về đại bạch hổ, Cục Bột Trắng cưỡi ở trên người hắn, thoạt nhìn đặc biệt uy phong. Cục Bột To trong miệng còn ngậm đồ Lâm Hạ mua, hắn không chịu để Lâm Hạ tự mình cầm hết, cứ muốn ngậm một túi nặng nhất.
"Ngao ô!" Ba ba người nhìn xem An An có phải hay không thực uy phong, giống như anh hùng trong TV ấy! Cục Bột Trắng đón gió tru lên, lông mao nhóc bị gió thổi loạn, từng sợi dựng lên bông xù.
"Rất uy phong nha." Lâm Hạ quay đầu lại nhìn thấy đại bạch hổ chở Cục Bột Trắng, nghĩ thầm người khác cưỡi ngựa con cưỡi hổ, có thể không giống anh hùng được sao. Nếu là đại bạch hổ trong miệng không ngậm một cái túi nilon màu đỏ thì tốt rồi, bằng không hai cha con càng thêm uy phong.
Tiến vào phòng khách, đại bạch hổ đem Cục Bột Trắng "Dỡ hàng" đặt ở trên sô pha, sau đó tiến vào phòng bếp đem đồ trong miệng buông xuống, sau đó ngồi ở một bên chờ đợi Lâm Hạ phân phó.
"Anh cùng bảo bảo xem TV đi!" Lâm Hạ vòng qua đại bạch hổ lấy đồ vật. Đại bạch hổ ngồi ở phòng bếp lại không thể hỗ trợ, một con hổ to ngồi chỗ này chỉ vướng chân vướng tay, còn không bằng đi ra ngoài bồi Cục Bột Trắng xem TV.
"Ngao......" Đại bạch hổ biết chính mình giúp không được gì, đành phải rời khỏi phòng bếp đi tìm tiểu hổ con. Lúc này, Cục Bột Trắng đã thuần thục mà dùng điều khiển từ xa mở ra TV, quen tay mà bật phim hoạt hình.
Đại bạch hổ hướng trên sô pha nằm xuống, Cục Bột Trắng thuận thế lăn vào trong lòng ngực hắn, dựa vào người đại bạch hổ tiếp tục xem.
Ngao ô ~ đại bạch hổ thân thể thực ấm lại rắn chắc, dựa vào trên người thực thoải mái, này cùng với ghé vào cái bụng mềm mại của ba ba cảm giác không giống nhau.
Lâm Hạ ở phòng bếp tỉ mỉ chuẩn bị bữa tối cho cả nhà, giữa trưa Hamster nhỏ gọi điện thoại trở về nói đêm nay không trở lại ăn cơm. Từ sau khi từ Hải Nam nghỉ phép trở về, Trần Minh Tông càng thêm càn rỡ, từ hai giờ kéo dài đến một cái buổi sáng, lại kéo dài đến một ngày. Hamster nhỏ cả ngày không trở về, thậm chí bữa tối đều là cùng Trần Minh Tông ăn, hai người ăn qua bữa tối sau đó Trần Minh Tông mới đem hắn đưa về.
Lâm Hạ rất muốn chất vấn Trần Minh Tông: Đây là đem nhà anh thành khách sạn sao?!
Lâm Hạ làm một món canh ba món mặn hai món rau xào , canh trứng rong biển, thịt kho tàu với tôm, cá hấp, đùi gà hầm nấm hương, khoai tây thái sợi xào dấm, rau xào.
Đại bạch hổ tự giác thu nhỏ lại hình thể, trở nên nhỏ như Cục Bột Trắng. Lâm Hạ đeo hai cái yếm ăn cho hai tiểu lão hổ, nhưng bị Cục Bột To cực lực cự tuyệt, hắn không phải ấu tể, mới không cần mang yếm đeo cổ đâu.
Thấy Cục Bột To kháng cự, Lâm Hạ đành phải tiếc nuối mà buông yếm đeo cổ, thật muốn xem Cục Bột To mang yếm đeo cổ bộ dáng thế nào.
"Ăn rau xanh, không thể chỉ ăn thịt." Lâm Hạ gắp cho Cục Bột Trắng một đũa rau xào.
"Ngao ô......" An An không muốn ăn...... Cục Bột Trắng lui ra sau một bước, toàn thân trên dưới đều ở tỏ vẻ cự tuyệt.
"Vì cái gì không thích ăn, con xem Đường thúc thúc thích ăn rau xanh chưa kìa."
Lâm Hạ vừa dứt lời, trong miệng Cục Bột To ngậm đùi gà dừng một chút, yên lặng đem đùi gà phun ra, sau đó ngao ô một ngụm ăn luôn miếng rau trên tay Lâm Hạ.
"Ngao!" Ăn ngon, thích nhất ăn món rau xào của thân ái! Tuy rằng ăn giống như uống thuốc vậy, rất thống khổ, nhưng vì muốn cho Lâm Hạ niềm vui, Cục Bột To trái lương tâm mà nói.
"Xem kìa, Đường thúc thúc ăn đến vui vẻ, bảo bảo cũng tới ăn một miếng đi." Tuy rằng Lâm Hạ nhìn không ra Cục Bột To ăn đến vui vẻ hay là không vui, nhưng vì dỗ Cục Bột Trắng, anh làm bộ Cục Bột To ăn thật sự vui vẻ.
"Ngao ô......" Cục Bột Trắng vẻ mặt khiếp sợ mà nhìn Cục Bột To, không thể tin được lời nói của Cục Bột To.
Ngao ô! Cái loại xanh mượt này nơi nào ăn ngon, chẳng lẽ Đường thúc thúc là lão hổ cha giả mạo?
Ở trong ánh mắt nghi hoặc của Cục Bột Trắng, Cục Bột To gật gật đầu. Nhưng thỉnh tha thứ cho hắn, gật đầu thật sự gian nan.
"Thật ngoan." Cục Bột Trắng chủ động ăn rau xanh, làm Lâm Hạ nhịn không được khen nhóc.
"Ngao ô......" Cục Bột Trắng nhai rau xanh, muốn khóc, nơi nào ăn ngon......
Cơm nước xong, một nhà ba người vừa xem TV vừa ngồi thư giãn tiêu thực. Hamster nhỏ cũng đã trở lại, còn mang về sách giáo khoa tiểu học.
"Hôm nay...... Dạy em...... Đọc sách......" Hamster nhỏ nói chuyện vẫn là đứt quãng, nhưng hắn có thể tổ chức ngôn ngữ so với khi Lâm Hạ mới vừa dẫn hắn về đã tốt hơn rất nhiều.
"Vậy à? Có khó học học không?" Lâm Hạ nhìn Hamster nhỏ hưng phấn quơ chân múa tay miêu tả, trong lòng cũng vì hắn mà cao hứng. Anh xem Hamster nhỏ coi như em trai mà đối đãi, hy vọng Hamster nhỏ có thể tốt lên.
"Không khó...... A Tông nói em...... Thông minh......" Hamster nhỏ đôi mắt sáng lấp lánh, lời nói khó nén hưng phấn.
Lâm Hạ giúp Hamster nhỏ kiểm tra hôm nay hắn học những gì, phát hiện Hamster nhỏ nhớ rõ còn rất chắc chắn kiến thức. Dựa theo như vậy, nói không chừng Hamster nhỏ có thể khôi phục bình thường lại sớm thôi.
Nghỉ ngơi không sai biệt lắm, nên đi tắm rửa. Lâm Hạ nhấc Cục Bột Trắng lên, muốn dẫn nhóc đi tắm rửa.
"Ngao ô!" Đi tắm! Lại có thể nghịch nước, cục lông trắng kìm lòng không được hoan hô lên.
"Ngao!" Bị quên mất đại bạch hổ chủ động đi theo bọn họ đi phòng tắm.
"Đại Bạch, anh chờ chút tắm sau, anh hiện tại hình thể quá lớn, bồn tắm nhỏ không thể vừa cả ba chúng ta." Lâm Hạ quay đầu nói.
"Ngao!" Đại bạch hổ rất ghét bỏ bồn tắm vì hắn không thể đi theo mọi người, ngao một tiếng biến thành tiểu bạch hổ.
"Được rồi, bất quá em không rảnh lo cho anh, đừng cho đầu chạm vào nước nhé." Lâm Hạ bất đắc dĩ. Cục Bột To vẻ mặt đắc ý, giống như đang nói như vậy có thể đi?
"Ngao!" Cục Bột To đầy miệng đáp ứng, đi theo Lâm Hạ tiến vào phòng tắm.
Mở nước đầy bồn, thử thử độ ấm, Lâm Hạ cảm thấy thích hợp sau liền đem Cục Bột Trắng cùng Cục Bột To bỏ vào. Cục Bột Trắng đi vào liền bắt đầu nghịch nước, móng vuốt bùm bùm, làm bọt nước bắn lên trên người nhóc.
Cục Bột To giống như thấy được tinh cầu va chạm nhau, mãnh liệt đánh sâu vào tâm trí!
Giờ phút này Lâm Hạ đang làm cái gì?!
Đem Cục Bột To cùng Cục Bột Trắng bỏ vào bồn tắm xong, Lâm Hạ ở một bên đưa lưng về phía bọn họ cởi quần áo.
Áo trên trước hết bị cởi, lộ ra phần lưng mảnh khảnh trắng nõn. Lâm Hạ làn da thực trắng, ở dưới ánh đèn phụ trợ càng hiện ra vẻ trắng nõn cùng bóng loáng, da thịt vô cùng mịn màng, giống trứng gà mới vừa bóc vỏ.
Cục Bột To tầm mắt theo tay Lâm Hạ di động, Lâm Hạ thoát xong áo trên ngay sau đó cởi quần. Quần trượt xuống trong nháy mắt, vòng eo xinh đẹp của Lâm Hạ lộ ra. Eo anh rất nhỏ, Cục Bột To cảm thấy hai móng vuốt của mình là có thể ôm lấy eo anh.
Cởi quần xong, Lâm Hạ trên người chỉ còn một kiện......quần lót hoạ tiết hoạt hình. Quần lót màu lam bao lấy cái mông vểnh của anh, nhìn cái làm hổ rất có cảm giác muốn ăn.
Lâm Hạ ở dưới ánh mắt nóng cháy của Cục Bột To bỏ đi tầng che đậy cuối cùng, lộ ra hai quả mông trắng bóng khiến Cục Bột To gấp không chờ nổi muốn nhìn......
Cục Bột To xem đến đôi mắt đều thẳng, giá trị hưng phấn trong cơ thể lên tới đỉnh điểm, còn đang liên tục tăng lên, thẳng đến khi phá vỡ tất cả!
Đột nhiên, Cục Bột To nghe được một tiếng giọt nước rơi. Cái gì vậy? Hiện tại đã không có nước sôi, từ đâu ra tiếng giọt nước?
Cục Bột To cúi đầu liền phát hiện trên mặt nước xuất hiện hai giọt chất lỏng đỏ tươi. Thời điểm hắn cúi đầ, lại chảy xuống một giọt.
"Ngao!" Cục Bột To dùng móng vuốt sờ sờ cái mũi, liền thấy móng vuốt một mảnh đỏ bừng, nguyên lai là chảy máu mũi!
Lâm Hạ xoay người, đôi môi hồng nhuận hơi hơi giơ lên, anh cởi xong quần áo chuẩn bị tiến vào bồn tắm ôm cục lông trắng nhà mình.
"......" Cục Bột To ngơ ngác mà nhìn chằm chằm Lâm Hạ, không biết làm sao. Mũi hắn còn đang không ngừng chảy máu, một giọt một giọt, đem nước bồn tắm nhiễm hồng một bộ phận.
"Anh không sao chứ?" Lâm Hạ chạy nhanh đem Cục Bột To bế lên, để đầu Cục Bột To ngửa ra sau, sau đó giúp hắn cầm máu.
Cục Bột To trong lòng hối hận muốn chết, hắn thật là vết sẹo đã lành liền quên đau. Hôm nay hắn chỉ nhìn thấy hai quả anh đào trước ngực Lâm Hạ thôi, liền thiếu chút nữa chảy máu mũi, kết quả giờ hắn còn tìm đường chết tiến vào cùng Lâm Hạ tắm rửa!
Nhìn lén liền thôi đi, còn chảy máu mũi, ném mặt hổ đi rồi!
Cục Bột To không nói một lời, mặc cho Lâm Hạ đùa nghịch. Hắn rất muốn đào cái hầm ngầm chui xuống, chờ Lâm Hạ quên mất chuyện này mới trở ra.
Cục Bột Trắng nhìn thấy nước bồn tắm biến hồng, ngao ô kêu chạy ra khỏi bồn tắm.
"Ngao ô!" Ba ba, nước biến đỏ! Cục Bột Trắng thân ướt sũng đứng ở trên tủ phòng tắm, vẻ mặt lúng túng.
"Không có việc gì, là Đường thúc thúc chảy máu mũi, chờ ba đem nước thay đổi là được." Lâm Hạ vừa giúp Cục Bột To cầm máu vừa nói.
"Ngao ô?" Đường thúc thúc có khỏe không? Cục Bột Trắng quan tâm hỏi.
"Không có việc gì, cầm máu là tốt ngay." Lâm Hạ duỗi một bàn tay lấy khăn tắm giúp Cục Bột Trắng phủ thêm.
Lâm Hạ giúp Cục Bột To cầm máu, lại lần nữa mở nước vào bồn. Một nhà ba người cũng không còn tâm tình tắm rửa, vội vàng tắm xong, lau khô rồi rửa mặt lên lầu ngủ.
Cục Bột To chảy máu được chiếu cố đặc biệt, Lâm Hạ đem hắn ôm vào trong ngực, Cục Bột Trắng ghé vào trên lưng anh. Lâm Hạ trong lòng ngực ôm một con, trên lưng cõng một con.
Trở lại phòng, Lâm Hạ đem Cục Bột To bắt đầu trầm mặc từ lúc chảy máu mũi đến giờ buông xuống, sau đó đem Cục Bột Trắng sau lưng cũng buông xuống.
"Làm sao vậy?" Lâm Hạ chọc chọc Cục Bột To giả chết, trong lòng không khỏi lo lắng.
"Ngao ô?" Đường thúc thúc, người làm sao vậy? Cục Bột Trắng tiến đến bên người hắn, vừa hỏi vừa dùng đầu cọ Cục Bột To.
"Ngao......" Cha không có việc gì. Cục Bột To suy nhược mà phát ra tiếng, hắn cảm thấy hắn không còn mặt mũi đối diện Lâm Hạ cùng Cục Bột Trắng, càng không muốn nói ra nguyên nhân.
"Anh có muốn uống ít thuốc hạ nhiệt không?" Lâm Hạ không nghĩ quá nhiều, cho rằng Cục Bột To là nóng trong.
"Ngao......" Cục Bột To đột nhiên lắc đầu, tức khắc khôi phục sinh cơ.
"Xem ra không có việc gì." Lâm Hạ nhìn thấy Cục Bột To bộ dáng một lần nữa trở nên sinh long hoạt hổ, tức khắc yên tâm.
Ngao...... Cục Bột To âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, nghĩ thầm cònay tránh được một kiếp.
"Ngao ô!" Đường thúc thúc khoẻ rồi! Cục Bột Trắng cao hứng mà vây quanh Cục Bột To xoay vòng, sau đó ngã vào trong lòng Lâm Hạ. Thanh âm Cục Bột Trắng cười vui vẻ làm không khí sinh động lên.
Cục Bột To biến trở về nguyên hình, khoanh lại một lớn một nhỏ của hắn, khiến mình không thèm nghĩ tới những việc mất mặt đó nữa ......
—-
23/5/2020