Huấn luyện viên cười nhẹ nhàng nhìn bọn họ, chờ đến khi bọn họ phát tiết xong nhiệt tình của mình, mới nói: “Tranh thủ thời gian các em nên sớm nằm trong cơ quan kiểm tra sức khỏe, để cho nhân viên y tế kiểm tra sức khỏe của các em.”
Sáu người ngoan ngoãn nằm vào.
Huấn luyện viên thấy bọn họ vô cùng phối hợp, nụ cười trên mặt càng lớn, tìm cái ghế ngồi xuống, bắt đầu trao đổi ý nghĩ của mình với họ, “Chỉ tốn 7 ngày đã làm xong tốt công việc mà người khác phải cần một tháng mới có thể hoàn thành, điều này nói rõ sự phối hợp của sáu người các em rất có tiềm lực. Thầy có cẩn thận nghiên cứu qua mỗi người trong tiểu tổ của các em, bất luận là lập kế hoạch toàn cục, sức chiến đấu hay là năng lực phụ trợ đều vô cùng xuất sắc…”
Kiểm tra sức khỏe chấm dứt, y tá trưởng cầm sáu bản báo cáo, tuyên bố kết quả theo thứ tự.
“Randall bị thương nhẹ, tinh thần lực, thể năng hao tổn hơn phân nửa, cần tĩnh dưỡng.”
“Lance không thương bệnh, tinh thần lực, thể năng hao tổn gần nửa, cần tĩnh dưỡng.”
“Trương Lợi vết thương nhẹ, tinh thần lực hao hết, thể năng hao tổn nghiêm trọng, cần tĩnh dưỡng.”
“Trần Khiết không thương bệnh, tinh thần lực, thể năng hao tổn gần nửa, cần tĩnh dưỡng.”
“Vu Triết không thương bệnh, tinh thần lực, thể năng hao tổn gần nửa, cần tĩnh dưỡng.”
“Hạ Mạt bị thương nhẹ, cần tĩnh dưỡng.”
Sáu người đi ra từ trong máy kiểm tra đo lường, huấn luyện viên vốn còn muốn nói cái nhìn của mình đối với họ, bất đắc dĩ trông thấy vẻ mệt mỏi trên mặt mấy người, chỉ phải tạm thời đè xuống kích động trong lòng mình, “Làm xong hộ lý, các em có thể về phòng ngủ của từng người. Thầy còn có một chút tài liệu cần báo cáo, trước tiên tạm thời rời khỏi một lát.”
Phi thuyền đưa sáu người đến trước cửa Giáo Y (nơi khám bệnh) của học viện, bởi vì viện trưởng đã sớm nhận được chỉ thị của cao tầng trong trường học, còn tưởng rằng mấy tên học viên này làm bản thân bị thương, nên lúc này đã đem sáu cái cáng đặt ở trước cửa phi thuyền, chờ bọn họ xuống.
Ai biết chờ đến khi sáu người Randall đi xuống phi thuyền, viện trưởng ngây ngẩn cả người, còn không ngừng nhìn về phía sau bọn họ, muốn nhìn xem có ai bị nâng đi ra hay không.
Y tá trưởng nhanh chóng đi đến bên người viện trưởng, giải thích tình huống cho hắn. Viện trưởng lập tức hiện lên dáng cười, chào hỏi sáu người Randall, sau đó sai người đẩy mấy cái cáng đi, lúc này mới tiến lên đón, nói: “Thì ra là Đại điện hạ, Nhị điện hạ cùng mấy vị công tử, nhận được tin tức từ bộ phận huấn luyện truyền đến, tôi còn tưởng rằng có học viên bị trọng thương ở trong rừng rậm mô phỏng, lại không nghĩ thì ra là sáu vị. Mau vào trong, mau vào trong.”
Viện trưởng dẫn mấy người vào bên trong, vừa đi, vừa hợp thời tâng bốc vỗ mông ngựa.
Đợi đến khi đưa sáu người vào trong phòng điều dưỡng, hắn cuối cùng thở dài một hơi, lập tức gọi điện thoại cho Phó viện trưởng, hung đạo: “Tại sao không ai nói cho ta biết là mấy tiểu tổ tông này đến?!”
Phó viện trưởng cũng vừa mới nghe nói là đoàn người của đại vương tử, nhỏ giọng bát quái: “Không phải là mấy người đại vương tử không thông qua huấn luyện quân sự đấy chứ?”
“Ah?”
“Tôi nghe nói, lần huấn luyện quân sự này khó khăn hơn lần trước rất nhiều. Tôi thấy mấy vị đi theo đại vương tử lần này đều là bảo bối thân kiều nhục quý của các đại gia tộc, chỉ sợ sức chiến đấu…”
Con mắt của viện trưởng lập tức sáng lên, “Cậu nói vậy, vậy thì ngài Laurent…”
“Khà khà khà, không có mấy người Randall điện hạ, ngài Laurent nhất định có thể giành được hào quang rực rỡ trong lần huấn luyện quân sự này!”
“Có đạo lý, có đạo lý, hắc hắc, cậu trở nên thông minh như vậy từ lúc nào hả?”
“Đây còn không phải là ngài dạy tốt.”
Nụ cười trên mặt viện trưởng càng lúc càng lớn, “Không tệ, không tệ.”
Hết chương 88.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT