Bước chân đi tới của Laurent không tạm dừng.

Nữ nhân lại càng cười lớn hơn, thanh âm bén nhọn chói tai, nàng đắc ý mà nhìn về phía Locker, giống như đang cười nhạo nam nhân đã làm chồng nàng 25 năm này có bao nhiêu thất bại!

Ngũ quan Locker vặn vẹo! Lão muốn ngăn cản Laurent tới gần nữ nhân kia, hoặc là ngăn cản Laurent nghe thấy bất kỳ điều gì lão không muốn từ trong miệng nữ nhân, nhưng mà thân thể không thể động đậy! Lão chỉ có thể trơ mắt nhìn Laurent thoát khỏi phạm vi khống chế của lão!

Laurent đứng lại cách nữ nhân 1m.

Nữ nhân tựa vào trên tường, trong miệng không ngừng chảy ra máu tươi, nàng cố sức mà vẫy vẫy tay, gian nan nói: “Nhi tử, ngồi xổm xuống một chút, mụ mụ muốn sờ mặt của con.”

“Đừng nghe bà ấy nói!” Locker nắm chặt hai tay, nhìn chằm chằm Laurent.

Laurent từ đầu đến cuối không có một chút do dự nào, gã chậm rãi ngồi xổm xuống, nửa quỳ ở trước mặt nữ nhân.

Nữ nhân cười sờ sờ mặt Laurent, trong ánh mắt đỏ bừng toát ra thương cảm không thể che giấu được, “Hài tử, con gầy, cũng tiều tụy. Là mụ mụ thực xin lỗi con, mụ mụ không nên để con sinh ra ở trong một nhà giam lạnh lẽo như này. Nếu còn có kiếp sau, mụ mụ……”

Câu nói kế tiếp bị kẹt ở trong cổ họng.

Laurent không thể đoán trước mà bóp chặt cổ nàng.

Nữ nhân hoảng sợ trợn to hai mắt, móng tay mượt mà không ngừng cào tay gã, nhưng bản thân nàng vốn dĩ cũng đã hơi thở thoi thóp, sức lực làm sao đấu lại một nam Beta?

Locker đứng ở phía sau thấy động tác của Laurent, đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó nhướng mày, cười quái dị với nữ nhân hai tiếng “Bà điên, lúc này bà đã thấy rõ chưa, Laurent rốt cuộc là con ai?”

Nữ nhân sắc mặt xanh trắng trừng Laurent, đôi mắt đỏ lên không tự giác mà chảy xuống nước mắt, nàng không thể tin được nhi tử của mình thế mà bởi vì một nam nhân không cùng huyết thống mà muốn mạng của nàng!

Ha ha ha, hết thảy đều là ý trời?! Là trừng phạt của trời cao với nàng?! Trừng phạt nàng lúc trước mềm lòng giữ lại bạch nhãn lang!

Laurent thần sắc đạm mạc bóp cổ nàng, cổ nữ nhân rất tinh tế, vừa vặn một bàn tay có thể nắm chặt, lòng bàn tay truyền đến cảm xúc vừa mềm mại vừa nóng rực, gã có thể rõ ràng cảm nhận được sự sống đang dần dần xói mòn. Gã trơ mắt nhìn nữ nhân dần dần ngừng giãy giụa, tim ngừng đập, đồng tử tan rã.

Hai tay túm lấy gã cuối cùng vô lực rũ trên mặt đất.

Laurent chậm rãi buông tay nhưng không đứng dậy luôn, hai mắt gã nhìn cặp mắt trừng đến lồi ra kia, đầu óc trống rỗng.

Gã cũng không có quá nhiều cảm tình với người phụ nữ được gọi là mẹ kia.

Từ khi gã có ký ức đến nay, nữ nhân vẫn luôn rất tốt, nhưng gã lại khó hiểu mà bài xích, không biết vì cái gì. Có lẽ là bởi vì nhìn Locker lạnh lùng đối xử với nàng nhiều lần, lại có lẽ là bởi vì nghĩ mình không được phụ thân yêu thích là do mình không có một người mẹ được yêu thích, cho nên trong tiềm thức cho rằng nữ nhân này là tồn tại có cũng được không có cũng được.

Chính tay giết chết nàng cũng không phải quá gian nan.

Gã lạnh nhạt nhìn nữ nhân hấp hối giãy dụa, thật giống như khách qua đường xem múa rối bóng, trong lòng không có một chút dao động nào.

Locker đi lên từ phía sau, nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai của gã, cả người Laurent chấn động, ngây ngốc ngẩng đầu.

“Con ngoan, mau đứng lên đi.” Locker vươn tay với gã.

Laurent nhìn cánh tay duỗi về phía mình, rất lớn, cũng rất có lực, trong lúc nhất thời không khỏi hoảng hốt.

Đây đã từng là cảnh tượng gã đã ảo tưởng vô số lần khi còn nhỏ, phụ thân uy nghiêm vĩ đại vươn tay với gã, cũng khen ngợi nói với gã “con ngoan, phụ thân hãnh diện vì con”. Lúc ấy gã khát vọng tình thương của cha như thế, nhưng mà cho dù gã hao hết tâm tư thắng được bao nhiêu cúp, đạt được bao nhiêu danh dự, lại trước sau vẫn không chiếm được khích lệ cùng mỉm cười của phụ thân.

Hiện giờ, gã chỉ là giết nữ nhân này, thế mà có thể khiến nam nhân chủ động vươn tay với gã?

Trong lòng không thể nói là cảm giác gì.

Là bi ai?

Lại hoặc là trào phúng?

Gã không nắm lấy tay nam nhân mà tự mình đứng lên.

Locker mơ hồ có chút không vui, nhưng tưởng tượng đến Laurent vừa mới thay mình giải quyết một tâm bệnh liền không thể không mạnh mẽ áp cơn giận lại.

Laurent rũ đầu, không liếc nhìn nữ nhân lấy một cái “Phụ thân, thi thể nên xử lý như thế nào?”

“Giao cho con đấy.” Locker vỗ vỗ bả vai khô gầy của hắn “Phụ thân tin con có thể xử lý thích đáng.”

“Nếu bên ngoài phát hiện nàng mất tích thì chúng ta nên trả lời như thế nào?”

“Yên tâm đi, trong phủ tổng lý Nội các thiếu một người nếu muốn giấu diếm chẳng phải dễ như trở bàn tay? Quan trọng nhất chính là trước tiên xử lý xong thi thể. Con nhanh rửa sạch nơi này, nửa giờ sau lại đến thảo luận với phụ thân nên xử lý chuyện trên mạng như thế nào.”

“Vâng.” Laurent đi ra cửa, giao cho hai gã binh lính Beta nâng thi thể ra ngoài, trực tiếp ném vào lò thiêu của phủ Nội các.

Lửa trong lò thiêu rất lớn, cho dù đứng ở cửa bên ngoài cũng có thể nghe thấy một mùi vị gay mũi khó chịu.

Laurent phất phất tay với hai tên lính, binh lính làm một động tác chào, xoay người rời đi.

Lò đốt chỉ còn lại một mình Laurent. Khi còn nhỏ gã vẫn luôn không dám đến nơi này, bởi vì gã biết nơi này chính là mộ địa của người chết, cho dù khi còn sống vinh quang như thế nào thì sau khi ném vào đây cũng đều hóa thành một nắm đất.

Gã nhìn chằm chằm ánh lửa không ngừng lập lòe phía sau cánh cửa, suy nghĩ dần dần bay xa.

Nghe ý tứ của nữ nhân, gã cũng không phải con ruột của Locker. Nếu như gã có thể giống Locker đến mấy phần thì chắc chắn gã cũng có một chút quan hệ huyết thống với lão. Nghĩ như thế, gã thật ra có phỏng đoán với người cha ruột chưa từng gặp mặt kia —- ngoại trừ em trai cùng cha khác mẹ của Locker ra thì gã thực sự không nghĩ ra người được chọn thích hợp thứ hai.

Chỉ là….không biết vừa rồi Locker mới biết chuyện này, hay là đã sớm biết?

Căn cứ vào phỏng đoán phản ứng vừa rồi của Locker, trước hôm nay Locker cũng không biết thân thế của gã; nhưng mà khi nữ nhân  nói ra câu nói có hàm nghĩa sâu sắc kia thì lão đã đoán được mình có khả năng không phải con ruột của lão.

Còn tại sao Locker không thẹn quá thành giận khi biết được sự tồn tại của gã, đại khái là do không có người thừa kế sẽ ảnh hưởng đến địa vị của lão trong cục diện chính trị của Lạp Hỗ tinh cầu, hoặc là lo lắng không có người bày mưu tính kế cho lão.

Dựa vào tính cách của Locker, nhất định không có khả năng để quyền lực của Nội các rơi vào tay người ngoài – huống chi người ngoài này vẫn là chứng cứ cho việc vợ mình hồng hạnh xuất tường! Nhưng mà trước mắt thực lực của Hoàng đảng càng ngày càng mạnh, Locker cần thiết phải có mổ người trợ giúp lão đưa ra quyết sách, cho nên mới tạm thời giữ lại tính mạng của gã.

Chờ ngày nào đó Hoàng đảng hoàn toàn bị lật đổ, lại hoặc là Locker có con trai của chính mình, lúc ấy tính mạng gã chỉ sợ cũng không giữ được.

Lửa dần dần nhỏ lại, cuối cùng hoàn toàn tắt.

Cửa kim loại tự động mở ra, sóng nhiệt cuốn mùi vị gay mũi ập vào mặt.

Laurent thoáng dừng một chút bước chân, dùng ống tay áo che miệng mũi tới gần, cầm lấy một cái bình thủy tinh chứa đầy bột trắng.

Đây chính là mẹ ruột của gã a, nữ nhân sinh gã nuôi gã.

Laurent nhìn cái bình hơi nặng này phát ngốc, một lúc lâu sau mới thu vào nhẫn không gian. Gã làm như vậy cũng không phải vì thương tiếc, mà là vì lúc nào cũng nhắc nhở chính mình gã cùng Locker cuối cùng không có khả năng cầm tay cả đời. Sớm muộn gì có một ngày gã sẽ đoạt tất cả quyền lợi của Locker!

Đợi đến khi Laurent xử lý xong thi thể, trở lại thư phòng thì thư phòng không lớn đã được khôi phục ngăn nắp ban đầu, mặt đất cùng vách tường thậm chí không có một chút vết máu nào.

Locker hiển nhiên cũng sửa sang lại chính mình một hồi, lần thứ hai khôi phục ngăn nắp đạo mạo, nhẹ nhàng phong độ trước kia. Locker thấy gã đi vào liền chỉ ghế da đối diện “Ngồi đi.”

Laurent ngồi nghiêm chỉnh, thái độ công sở tiêu chuẩn “Phụ thân, thi thể đã xử lý xong, kế tiếp chúng ta sẽ chuẩn bị tiến hành bước tiếp theo?”

“Không sai.” Locker phóng to hình chiếu lên không trung “Đây chính là những người khả nghi nhất mà ta có thể nghĩ tới.”

Laurent đơn giản mà xem xét nhân số, “37 người? Phạm vi có phải quá rộng hay không?”

Locker hơi xấu hổ mà giải thích: “Đây đều là những nữ nhân tiếp xúc tương đối nhiều với ta, tổng cộng là 21 người, những người còn lại đều là thành viên đảng Nội các mà ta nghi ngờ.”

Thần sắc Laurent không đổi, nhìn từ đầu đến cuối “Phụ thân, trước khi xác định được chính xác người đứng sau thì không cần hành động thiếu suy nghĩ. Đầu tiên liên lạc truyền thông của Nội các, nghiêm khắc khiển trách loại tác phong dâm mĩ hỗn loạn quan trường này.”

“Nhỡ đâu người xem nói ta…”

“Phụ thân, người phía sau màn đăng ảnh chụp của ngài lên trên mạng lại không công bố thân phận thật sự, có thể thấy được bọn họ ngầm muốn đàm phán với chúng ta. Cho nên điều mà chúng ta cần làm bây giờ chính là thông qua kênh truyền thông chính thức của chính phủ lên tiếng khiển trách loại hành vi này, tiếp theo còn muốn xác định người đứng sau một cách nhanh chóng. Chờ đến khi tìm được rồi thì tất cả sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.”

“Được! Vậy thì làm theo kế hoạch của con!”

Hết chương 403.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play