Phi thuyền Liệt Điểu bỗng nhiên xảy ra rung động kịch liệt, sau đó năm chiếc tên lửa gia tốc bị đẩy ra khỏi thân thuyền! Phi thuyền Liệt Điểu sau khi giảm bớt sức nặng lại một lần nữa đẩy nhanh tốc độ bay về phía trước, bỏ xa tên lửa đẩy đằng sau.
Hai MC thốt lên kinh ngạc.
“Trời ạ! Phi thuyền Liệt Điểu xảy ra trục trặc?! Tên lửa đẩy gia tốc vậy mà tự động giải thể!”
“Đây cũng không phải là một chuyện tốt đối với Vinh Quang 3000X đang đuổi theo đằng sau! Thất Quân Đoàn sẽ đối phó với tình huống này như thế nào đây?!”
Cùng lúc đó bên trong Vinh Quang 3000X.
Trần Khiết trông thấy tên lửa đẩy không ngừng bay về phía mình, theo bản năng đường vòng tránh né.
Randall bỗng nhiên lên tiếng: “Tiếp tục gia tốc, chủ động công kích!”
Cho dù trong lòng Trần Khiết cũng không tán thành phương án này thế nhưng thân thể lại làm ra phản ứng trước, năm phát pháo hạt loại nhỏ phóng ra, trong vũ trụ tối tăm bỗng nhiên phát ra từng đạo bạch quang sáng ngời, ngay sau đó mảnh vỡ tứ tán.
Trong phi thuyền Liệt Điểu.
- Mongolia chú ý tới ánh lửa bên trong hình chiếu, lập tức lông mày nhíu chặt.
Đội viên bên cạnh vô ý xác định nói: “Bọn họ, bọn họ tựa hồ hoàn toàn không có né tránh.”
Sắc mặt D. Mongolia âm trầm, “Gia tốc! Tiếp tục gia tốc!”
“Đội trưởng, tên lửa đẩy gia tốc chỉ còn một cái cuối cùng…”
“Nhanh như vậy?!”
“Vâng…”
“Không quản được nhiều như vậy? Trước tiên vứt nó lại rồi nói!”
“Vâng!”
Đội viên bắt tay vào làm tên lửa đẩy gia tốc, phi thuyền Liệt Điểu lại một lần nữa đề cao tốc độ, lại không nghĩ rằng ánh lửa sau lưng chưa tản đi liền gặp một chiếc phi thuyền màu xám đen xuyên qua từng đợt khói lửa bay thẳng tới!
- Mongolia bị dọa đến mức dán sát vào lưng ghế, sắc mặt khó coi!
Đội viên chú ý tới khoảng cách giữa hai chiếc phi thuyền càng ngày càng gần, quả thực muốn khóc!
“Đội, đội trưởng… chúng ta đã không có tên lửa đẩy nữa rồi…”
- Mongolia gắt gao bám lấy tay vịn, hàm răng cắn môi dưới, sau một hồi lâu, mới nói: “Không có liền không có, để cho bọn họ vượt qua đi. Đây chỉ là nhiệm vụ thứ nhất, chẳng biết hươu chết về tay ai đâu!”
Vừa dứt lời, Vinh Quang 3000X đã sượt qua người Liệt Điểu.
Thấy như vậy hai tên MC cũng kiềm chế không được, đột nhiên nhảy dựng lên, làm đổ cả ghế, không có hình tượng chút nào khàn giọng liệt phế rống to: “Trời ạ! Đây là kỳ tích! Vinh Quang 3000X đã sáng tạo ra kỳ tích tuyệt vời nhất trong lịch sử giải thi đấu liên minh các tinh cầu, kỳ tích điểu ti (cách gọi những người dân đen, kiểu cỏ dại ý) phản kích mạnh nhất! Một tinh cầu xếp ở vị trí 75 vậy mà có thể vượt qua tinh cầu Fillet đứng thứ 3! Trời ạ! Trái tim đã không thể chịu nổi!”
“Hiện tại chúng ta hãy xem lại thông tin của người chế tạo ra Vinh Quang 3000X!”
Sau một hồi lâu, hai tên MC một nam một nữ lại cất lên giọng nói đầy nghi ngờ, “Tin tức về người chế tạo ra Vinh Quang 3000X vậy mà ít như vậy?”
“Nghe nói sự tồn tại của hắn mới được Hoàng thất của Lạp Hỗ tinh cầu công bố mấy tháng trước. Tác phẩm của vị chế tạo sư X này hiện nay mới chủ yếu là Vinh Quang 3000X, súng lục X cỡ nhỏ, a, còn có cơ giáp hình người cỡ trung Hắc Kiêu Hào. Trong đó Vinh Quang 3000X có đẳng cấp S, súng lục cỡ nhỏ X có đẳng cấp là 6, đẳng cấp của Hắc Kiêu Hào là… Trong này cũng không viết rõ ràng, có lẽ là trên cấp 6.”
“Xem ra, vị đại sư X này thực sự vô cùng thần bí! Cho tới bây giờ, tác phẩm đã được công bố cũng rất thưa thớt. Thế nhưng, chúng ta có lý do tin tưởng những từ ‘Thiếu mà tinh’ này. Chỉ là nhìn xem Vinh Quang 3000X đã biết đại sư X lợi hại đến mức nào trong việc chế tạo cơ giáp!”
Bên trong Vinh Quang 3000X.
Ánh mắt Hạ Mạt dính vào con số cảnh báo màu đỏ không ngừng nhấp nháy trên màn hình “Nguồn năng lượng chỉ còn không đến 10%, chúng ta có thể thuận lợi đến sao?”
Vu Triết rất nhanh tính toán lộ trình còn thừa cùng năng lượng tiêu hao bình quân hiện tại, nói ra: “Miễn cưỡng có thể.”
Lance vỗ một cái lên bả vai hắn, “Em không thể cho một câu trả lời khẳng định? ‘Miễn cưỡng có thể’ tính là gì?” Vu Triết cong miệng lên trừng y một cái “Đánh em thì được cái gì? Nếu như không phải lúc nãy dùng năng lượng đánh nát tên lửa đẩy thì em hiện tại sẽ tăng thêm hai từ ‘Miễn cưỡng’ này sao?”
Hạ Mạt chần chờ một chút, “Bằng không, bằng không tớ đi bổ sung thêm năng lượng cho phi thuyền ngay bây giờ?”
Trần Tuấn Vũ nghe xong, lập tức nói: “Phi thuyền đang chạy với tốc độ cao, bổ sung năng lượng vốn là vô cùng nguy hiểm; huống chi cậu cũng không biết cấu tạo của chiếc phi thuyền này, sao có thể tùy tiện bổ sung năng lượng cho nó? Một cái sơ sẩy…”
Hạ Mạt nhìn nhìn Randall, thấy hắn không nói chuyện, vì vậy nói ra: “Không việc gì, dù sao chức trách của tôi chính là chế tạo cơ giáp.”
Trần Tuấn Vũ nhăn đầu lông mày, vô cùng không tán thành cử động khinh suất của cậu như thế, nhưng hết lần này tới lần khác trong phi thuyền trừ hắn ra, vậy mà không ai phản đối?!
Mọi người có phải quá tin tưởng vào năng lực của Hạ Mạt rồi không?!
Randall nói: “Trần Tuấn Vũ, anh đi cùng với Hạ Mạt đi, làm ơn nhớ bảo vệ an toàn của em ấy.”
Trần Tuấn Vũ thấp giọng đáp ứng, mang cậu đến nơi bổ sung năng lượng của phi thuyền, nhìn khuôn mặt vô cùng nghiêm túc của Hạ Mạt, do dự một chút, nói ra: “Thật ra, dùng tài nghệ của cậu bây giờ, làm những chuyện này cũng không phù hợp.”
“Ah?” Hạ Mạt không hiểu lời của hắn lắm.
Trần Tuấn Vũ một tay đút vào trong túi quần, trên mặt có một chút xấu hổ khó có thể che giấu.
Nói thật, Hạ Mạt là chế tạo sư của đoàn độ, tinh thần hiến thân nhiệt tình như thế làm cho hắn cảm thấy vui vô cùng. Nhưng mà vấn đề ngay ở chỗ có tinh thần hiến thân thì cũng phải có thực lực tương xứng a! Hắn không phủ nhận Hạ Mạt có thiên phú trác tuyệt trên lĩnh vực chế tạo cơ giáp, nhưng mà trước mắt Hạ Mạt thật sự chỉ bằng vào thực lực liền có thể đảm nhiệm vị trí vô cùng quan trọng này sao?
Phải biết chiếc phi thuyền này chính là Vinh Quang 3000X! Tác phẩm của vị chế tạo sư cấp quốc gia đại sư X?!
Hạ Mạt là một chế tạo sư sơ cấp, chỉ là thẩm tách cấu tạo bên trong đã đủ khó khăn rồi đúng không?!
Giãy dụa một lát, hắn vẫn là nói: “Ý của tôi là, cậu có thể giao nhiệm vụ chế tạo này cho tôi.” Thật xin lỗi, thực xin lỗi, tôi không phải là muốn không nể mặt cậu!
“Ah?” Hạ Mạt sửng sốt một chút, khẳng định nói ra: “Tôi có thể làm chuyện này, ”
Nghe thấy lời này, Trần Tuấn Vũ sắp không giữ nổi nét mặt của mình rồi! Vẫn còn cậy mạnh? Hạ Mạt niên đệ, chẳng lẽ tôi lại không rõ năng lực của cậu?!
Trần Tuấn Vũ lắc đầu, ý đồ nói tiếp phục, nhưng là Hạ Mạt căn bản không nhìn hắn, mà là trực tiếp khom người tiến vào khoang năng lượng…
Trong phòng điều khiển.
Trần Khiết nhìn về phía hai chiếc phi thuyền một đỏ một trắng trước mặt, hỏi “Còn muốn tiếp tục vượt qua sao?”
Randall trầm mặc một lát, nói “Không cần, đều đặn nhanh chóng tiến lên.”
“Vâng!”
Randall ngồi trên ghế dựa, quay đầu xem Lance, “Nhớ rõ phân tích huyết áp.”
Lance cười híp mắt trả lời, “Biết rõ biết rõ, hiện tại phi thuyền tốc độ đã duy trì ổn định, bây giờ em sẽ bắt đầu xét nghiệm.” Nói xong, y cởi giây nịt an toàn rời khỏi phòng điều khiển.
Một phút đồng hồ sau, Hạ Mạt cùng Trần Tuấn Vũ một trước một sau trở lại phòng điều khiển.
,Nét mặt Hạ Mạt vô cùng nhẹ nhàng; Trần Tuấn Vũ lại giống như bị sét đánh, cả người đều không tốt!
Hắn lảo đảo ngồi đến trên ghế dựa, tay run run cầm lấy cốc nước uống một ngụm lớn, mới cứng ngắc quay đầu nhìn Hạ Mạt, thanh âm ám ách hỏi: “Cậu, cậu, cậu…”
Hạ Mạt nhìn hắn.
“Chiếc phi thuyền này là cậu hợp thành?”
Hạ Mạt gật đầu, “Không ai nói với anh sao?”
Trần Tuấn Vũ nuốt nước miếng một cái, “Thế nhưng tôi nhớ là chiếc phi thuyền này là đại sư X hợp thành.”
“Đúng rồi.”
“Cho nên, Hạ Mạt = Đại sư X?”
Hạ Mạt ngượng ngùng sờ sờ đầu, được Trần Tuấn Vũ học trưởng gọi là đại sư X, thật đúng là không thói quen!
Trần Tuấn Vũ chậm rãi quay đầu, ánh mắt lướt qua Trần Khiết bình tĩnh, đến Randall tỉnh táo, đến Vu Triết mặc kệ thế sự, lại đến Trương Lợi đang tươi cười giảo hoạt, cuối cùng dừng lại ở vành tai ửng đỏ của Hạ Mạt.
Hắn bỗng nhiên đứng lên, vừa nói “Để cho tôi yên lặng một chút, để cho tôi yên lặng một chút”, vừa nhanh chóng đi ra phòng điều khiển.
Sau khi rời khỏi tầm mắt của mọi người, hắn đột nhiên nhảy hai, ba bước, lảo đảo trực tiếp ngã trên mặt đất, sau đó hưng phấn mãnh liệt nện sàn tàu, trong cổ họng phát ra tiếng cười cổ quái: “Ha ha ha! Thực sự là tốt quá! Randall! Lão tử nắm chắc cậu rồi!”
Lance vừa thò đầu ra từ cửa, vừa vặn thấy Trần Tuấn Vũ quỳ gối trước mặt, lập tức sợ hãi kêu lên một cái, “Này! Phát bệnh thần kinh à?!”
Trần Tuấn Vũ vừa nghe thấy thanh âm này, thân thể cứng ngắc trong nháy mắt, sau đó bò dậy từ dưới đất, hắn vỗ vỗ đầu gối, bình tĩnh nói: “Tôi thấy trong góc đó xuất hiện khe hở.”
“Khe hở?” Lance hồ nghi nhìn thoáng qua, “Cơ giáp X cũng có vấn đề về chất lượng?”
“Có lẽ là… Có lẽ là lúc Hạ Mạt chế tạo không chú ý.”
“A, thì ra là như vậy. Vậy anh nhớ lấp nó vào, đừng để cho nó bị hở nữa. ”
“Được.”
Lance lùi đầu về, đóng cửa lại, ngồi ở trên ghế xoay, cẩn thận từng tí lấy ra mẫu máu trong hộp giữ tươi, sau đó để mẫu máu vào trong máy phân tích, trên màn hình phân tích lập tức xuất hiệt mấy ký tự, đối tượng kiểm tra: Phân loại nhân chủng: Omega
Có tiến hành kiểm tra cơ bản không?”
Cái gọi là kiểm tra cơ bản, bao gồm các hạng mục thông thường như bạch cầu, hồng cầu, tuyến dịch,…đương nhiên còn bao gồm chỉ tiêu thai nghén HCG chuyên dùng cho Omega.
Lance không chút do dự ấn xuống nút xác định, trong màn hình xuất hiện dòng chữ “Đang tiến hành kiểm tra, “.
Căn cứ kinh nghiệm của Lance, loại kiểm tra này bình thường cần 5 phút, vì vậy y trước tiên đi wc, vừa cởi dây lưng liền nghe thấy thanh âm của Trương Lợi trong loa, “Toàn bộ viên đề phòng! Một phút sau sẽ chạm đất! Một phút sau sẽ chạm đất! Mời tất cả các thành viên tập hợp ở chủ khoang!”
Lance vội vàng xông vào chủ khoang thuyền.
Bảy thành viên tập hợp hoàn tất, Randall đứng ở phía trước đội ngũ, âm vang hữu lực nói: “Lance, Vu Triết, Hạ Mạt ở lại chủ phi thuyền, ba người còn lại lập tức tiến về phía mục tiêu đã định sẵn để chiếm lấy vật tư! Nghe rõ chưa?!”
“Rõ ràng!”
Vừa dứt lời, hệ thống trí năng trong phi thuyền lập tức xuất hiện đếm ngược!
Bốn người Randall phóng thích cơ giáp loại nhẹ, đứng ở phía lối ra của phi thuyền, vận sức chờ phát động.
Hạ Mạt, Vu Triết cùng Lance trở lại phòng lái.
“5!”
“4!”
“3!”
“2!”
“1!”
Cửa máy mở ra, bốn người Randall lập tức thả người nhảy ra phi thuyền! Trong phòng điều khiển.
Vu Triết nghiêm mặt, mắt nhìn chằm chằm vào hình ảnh bên trong ra-da, gửi tin tức cho bốn người Randall: “Vật chất ở xung quanh địa điểm để vật tư không có gì khác thường. Hai đội ngũ của Gamma tinh cầu đã lấy được vật tư. Mặt khác, Còn nửa phút nữa là phi thuyền của Fillet tinh cầu sẽ đến. Các anh hãy tranh thủ thời gian.”
Lance bắt chéo hai chân ngồi trên ghế dựa, thông qua hình chiếu ba chiều chú ý tới hành động của đám người Randall, “Tất cả đều ở trong kế hoạch, cái này không cần tớ nhìn chằm chằm, Hạ Mạt, Vu Triết, hai cậu nhìn đi, tới đi đến phòng xét nghiệm lấy kết quả phân tích mẫu máu.”
Hạ Mạt gật đầu.
Vu Triết nhấc lên mí mắt liếc y, không lên tiếng.
Lance đi vào phòng xét nghiệm, vừa ngồi trên ghế xoay, ánh mắt liếc qua kết qua xuất hiện trong màn hình, trong lòng giật mình, trực tiếp té ngã trên mặt đất!
Hết chương 256.