Lance bất mãn trừng y một cái, quyệt miệng đi tới một bên.
Locke không quá bình tĩnh nói: “Laurent ở nơi nào? Các cháu có từng thấy nó không. Laurent cá tính thuần lương, bền gan vững chí, gặp gỡ loại chuyện này nhất định là xông lên phía trước nhất…”
Hạ Mạt vụng trộm bĩu môi.
Lance khinh thường nhìn phi thuyền cách đó xa xa, nói: “Ừ, đứa con trai anh hùng của bác đang ở đó.”
Locke nhìn thoáng qua Lance, không so đo với y, ngay sau đó lập tức làm ra bộ dáng từ phụ vô cùng đau đớn, hốc mắt đỏ bừng rồi lại ra vẻ ẩn nhẫn nói: “Laurent… Con của ta, vì tương lai của Lạp Hỗ tinh cầu mà ngay cả an nguy của bản thân cũng không để ý… Vi phụ cảm thấy vẻ vang vì con!”
Lance đứng ở bên người Vu Triết, quyệt miệng đâm đâm eo Vu Triết.
Vu Triết nghiêng đầu nhìn y, “Làm gì?”
Lance nói: “Chúng ta liều mạng như vậy, dựa vào cái gì muốn đem công lao tặng cho người kia? Em có cách làm cho mọi người đều có thể nhìn thấy lúc đó Laurent đã làm gì không?”
Vu Triết nghiêng đầu một cái, tròng mắt chuyển vài vòng, ” Có thể.”
—— ——
Trong phòng họp to lớn, Hoàng đảng cùng Nội các phân thành hai phái.
Nội các lấy Locke cầm đầu, kẻ xướng người hoạ quả thực cứ thế mà đem Laurent nói thành liệt sĩ anh dũng xả thân không sợ an nguy.
Cái gì “Chỉ dựa vào một cỗ phi thuyền sơ cấp, liền dám solo với đội quân mũi nhọn của Hắc Vương Tinh!”
Cái gì “Giống như Chiến Thần chuyển thế, không gì có thể ngăn cản!”
Cái gì “Đặt quyền lợi chung lên quyền lợi riêng, hi sinh mình.”
Từng câu từng câu đều tự khen mình như thế mồm của ngươi không bị đau sao.
Lannado cùng Edern đoan đoan chánh chánh ngồi ở chủ vị, Hoàng đảng lấy hai người dẫn đầu đều không nói lời nào.
Locke thấy Hoàng đảng không lên tiếng, không khỏi âm thầm đắc ý, biểu hiện ra lại khích lệ nói: “Ở trên phương diện chiến đấu, Laurent còn phải hảo hảo học tập hai vị điện hạ. Hắc Vương Tinh chính là tinh cầu cường đạo khiến cho người ta nghe mà sợ mất mật a. Dù vậy, đối mặt với sự tập kích của cường đạo mà Randall điện hạ vẫn có thể lâm nguy không sợ hãi, bình tĩnh. Trái lại Laurent, bình thường vốn là một người bình tĩnh thong dong như thế…”
Lúc này Laurent mới đi ra từ trong phi thuyền, toàn thân cháy đen, quần áo mất trật tự, nằm rạp trên mặt đất khàn giọng ho khan.
Locke âm thầm trầm trồ khen ngợi, hình tượng này hoàn toàn phù hợp với tưởng tượng trong đầu hắn! Vì vậy hắn ngữ khí ngưng tụ, trên mặt thương tiếc nói: “Hài tử đáng thương của ta, thực sự là làm khó nó.”
Những người bên đảng nội các đều lặng lẽ lau nước mắt, mà ngay cả những đại lão gia thô kệch kia đều hốc mắt đỏ bừng, vẻ mặt thương xót.
Cảnh tượng này làm cho trái tim của Hạ Mạt run rẩy: Đậu xanh rau má mấy người này quả thực là có năng khiếu diễn, ngay cả hành động đều đồng đều như vậy.
Đợi đến khi vất vả ho xong, Laurent ngẩng đầu, liếc mắt liền nhìn thấy bốn người cách đó không xa, lập tức có dự cảm không lành, gã vội vàng dừng ho khan, rón ra rón rén chuẩn bị rời khỏi.
Nhưng không nghĩ tới thanh âm của Lance lại to như vậy: “Này! Laurent! Tổng lý tiên sinh gọi cậu đấy! Cha cậu gọi cậu đấy!”
Laurent chỉ cảm thấy da đầu căng lên! Ngay sau đó tóc gáy đứng thẳng, mồ hôi lạnh ứa ra!
Lance thấy gã không có động tĩnh, vì vậy lại hô to, “Cha cậu còn đang khích lệ cậu! Tranh thủ thời gian tới để cho bổn cung học tập chiêm ngưỡng a!”
Laurent thủy chung không có quay người.
Locke thấy thế, âm thầm cảm thấy chiêu lạt mềm buộc chặt này của Laurent thực sự quá tốt! Vì vậy hắn ho khan hai tiếng, khiêm tốn nói: “Lance điện hạ quá khiêm tốn. Ở trước mặt ngài, công lao nho nhỏ của khuyển tử này có đáng là gì.”
Lance nhếch môi cười ha ha với hắn, “Công lao tuy nhỏ, nhưng mà chỉ cần có lợi đối với Lạp Hỗ tinh cầu thì đều đáng giá chúng ta học tập. Huống chi, Laurent chính là ‘Công thần ” lớn nhất của trận chiến này, dù thế nào cũng phải cho cái khen ngợi đi. Vừa vặn hôm nay phụ hoàng cũng ở, liền thuận tiện nghĩ xem nên trao cho hắn danh xưng như thế nào cho hợp đi.”
“Chuyện này…” Locke cố ý do dự một chút, mới thịnh tình không thể chối từ nói: “Nếu như vậy, ta xin thay mặt con trai ta cảm tạ ân điển của bên hạ, cảm tạ ân điển của đế hậu, cảm tạ ân điển của hai vị điện hạ trước.”
Nói xong, Locke trực tiếp kết nối với quang não của Laurent.
Laurent run rẩy ấn nút kết nối.
Locke nói: “Làm sao lâu như vậy mới nhận? Không phát hiện tất cả mọi người đang đợi con sao?”
“Cha… Con, thật ra con…”
“Tốt rồi, đừng nói nữa, nhanh đi đến chỗ hai vị điện hạ đi, bệ hạ cùng đế hậu chuẩn bị trao tặng cho con huân chương anh hùng cùng danh hiệu vinh dự.”
“Cha…”
“Không có ngượng ngùng gì, nhanh đi đi, đừng lãng phí thời gian.”
“Cha…”
Video bị chặt đứt, Laurent cứng ngắc quay đầu, nhìn về phía Lance đang tươi cười nhẹ nhàng cách đó không xa, cùng với ba người còn lại sắc mặt cổ quái. Sau đó đón lấy tầm mắt của mọi người, chậm rãi, chậm rãi mà đi tới.
Gã đứng ở bên người Lance, đầu có chút buông thỏng, con mắt thủy chung nhìn mặt đất.
Lớn như vậy, gã chưa bao giờ quẫn bách như bây giờ.
Gã có cảm giác mình bị chính cha của mình đẩy lên đầu sóng ngọn gió.
Đầu kia của video chính là các lão đại ảnh hưởng vô cùng lớn đến Lạp Hỗ tinh cầu, mà bên người thì chính là đối tượng mà gã từ nhỏ vẫn muốn vượt qua.
Gã không muốn mất mặt trước hai phe này. Nhưng bây giờ, gã chắc chắn không thể tránh thoát rồi—— bởi vì Randall luôn luôn trên chiến trường, hắn là người hiểu rõ tình huống nhất!
Lance cười cười, ngẩng cao đầu, nói: “Biểu hiện của Laurent trên chiến trường làm cho chúng ta khiếp sợ bội phục ghen tị không thôi. Không biết các vị có muốn xem video lúc đó không?”
Laurent nghe xong, lập tức nói: “Không, không cần.” Gã khô cằn mà cười hai tiếng “Ở đây có nhiều chiến sĩ ưu tú như vậy, bọn họ có nhiều kinh nghiệm đối chiến với Hắc Vương Tinh hơn ta nhiều, cho nên…”
Lannado cùng Edern liếc nhau, không nói chuyện.
Những người còn lại của Hoàng đảng cũng bắt đầu khe khẽ bàn luận.
Locke cùng Laurent nháy mắt, Laurent dùng lực lắc đầu, nhưng mà Locke lại hết sức tự tin cho rằng Laurent đây là biểu hiện của việc nghiện diễn kịch.
Vì vậy hắn vỗ vỗ tay, tình cảnh lập tức yên tĩnh. Hắn nói: “Thân là phụ thân của Laurent, ta cũng vô cùng tò mò biểu hiện lúc ấy của Laurent. Cho nên, mời Lance điện hạ phát ra video lúc đó.”
Lance cười cười, nghiêng đầu nói với Vu Triết: “Đã chuẩn bị xong chưa?”
“Ừm.” Vu Triết cũng không ngẩng đầu lên, video rất nhanh xuất hiện ở giữa không trung.
Video hẳn là được ghi lại từ một cỗ phi thuyền hoặc cơ giáp nào đó, hình ảnh vô cùng hỗn loạn, đúng là lúc Randall cùng Hạ Mạt bị đám phi thuyền Thanh Kiêu bao quanh.
Lance hợp thời làm giải thích: “Cỗ cơ giáp màu xám đen ở trung tâm kia chính là Minh Vương Hào, xung quanh toàn bộ đều là Thanh Kiêu Hào của Hắc Vương Tinh.’
Nói lên cái này, những người có chút hiểu biết về Hắc Vương Tinh lập tức nói: “Thật là Thanh Kiêu Hào. Hệ Thanh Kiêu chính là quân đội mũi nhọn của Hắc Vương Tinh, nghe nói đẳng cấp bình quân đều là 3 cấp. Laurent vậy mà bằng vào sức của một mình hắn chống cự được, quả thực không thể tưởng tượng nổi.”
Minh Vương Hào bị vây công, tình thế bức thiết. Đúng lúc này, một chiếc phi thuyền màu xám trắng ngoại hình rất giống Vinh Quang 3000X đột nhiên xuất hiện, giống như một con trâu rừng ngang ngược, mạnh mẽ đâm tới, cưỡng ép đem một đám Thanh Kiêu Hào đâm ra một chỗ hổng.
“Vinh Quang 3000? Đây là Vinh Quang 3000?”
“Không, không đúng. Vinh Quang 3000 mà quân đội sử dụng bây giờ đều là cơ giáp sơ cấp. Cơ giáp sơ cấp làm sao có thể đánh tan được vây công của cơ giáp trung cấp? Nhưng mà mọi người xem, cỗ phi thuyền này không hề bị thương tổn một tí gì, nói rõ nó…”
“Trời ạ, hệ thống đập nát! Hệ thống đập nát của Hắc Vương Tinh! Cơ giáp của Lạp Hỗ tinh cầu trong một năm có đến một nửa đều bị phá hủy bằng cách này! Tôi đã có thể tượng tượng được tình cảnh thê thảm của chiếc phi thuyền này…”
“Bà mẹ nó! Đây là có chuyện gì?! Mắt của tôi bị mù sao?!”
“Cái gì?”
“Hệ thống đập nát, hệ thống đập nát vậy mà mất đi hiệu lực?! Đối mặt với công kích của hệ thống đập nát, chiếc phi thuyền này không bị tổn thương?!”
Sau vài giây trầm mặc ngắn ngủi, cả hội trường như sôi trào!
“Đây chính là hệ thống đập nát đã làm cho Lạp Hỗ tinh cầu ăn không ít trái đắng! Vậy mà đối với chiếc phi thuyền thần bí này lại không có một chút hiệu quả nào?! Chiếc phi thuyền này là của ai?! Ai là chủ nhân của nó!”
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không có được kết quả cuối cùng mọi người đều tập trung ánh mắt lên trên người Laurent.
“Cháu luôn anh dũng chiến đấu trên chiến trường, nhất định biết rõ chiếc phi thuyền này là của ai chứ?!”
“Hãy lập tức nói cho chúng ta biết, cái này vô cùng quan trọng!”
“Mau nói a, đừng giấu.”
“…”
Mọi người nhao nhao hỏi thăm về vấn đề phi thuyền, Laurent bị làm cho đau đầu, gã căn bản không chú ý chiếc phi thuyền này có được không?!
Quan trọng nhất là, gã chỉ xuất hiện trước khi trận đấu chấm dứt, nửa đoạn trước phát triển như thế nào gã hoàn toàn không biết! Về sau càng bởi vì sai sót mà tấn công Minh Vương Hào, còn đánh bậy đánh bạ thả chạy kẻ địch còn sót lại!
Nói nói nói!
Chuyện mất mặt như thế gã nói như thế nào?!
Hết chương 216.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT