Ở trong phòng bệnh lúc này không khí bây giờ đã không còn căng thẳng nữa. Khi nãy Đàm Nhã Nhi đã muốn rời khỏi thế giới này sang thế giới khác để không còn đau khổ đau khổ, mệt mỏi nữa. Nhưng khi đó bên tai cô nghe được tiếng nức nở của ba mẹ và anh trai, đặc biệt là của Hác Thế Vỹ người cô luôn yêu. Cô đã dùng hết sức để tự mình giành lại sự sống cho mình.

Khi đó nhịp tim của Đàm Nhã Nhi đã dừng lại. Sự sống của cô dừng như đã kết thúc nhưng 4s sau đó lại bình thường trở lại. Đó có thể gọi là phép màu, là ông trời đã thương xót cho cô. Cho cô trở về bên gia đình, bên người cô yêu. Khi đó cảm xúc của mọi người như vỡ òa, đặc biệt là Hác Thế Vỹ.

Bây giờ mọi người đã yên tâm khi bác sĩ thông báo Đàm Nhã Nhi đã qua cơn nguy kịch và trong vòng một tuần cô có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào.

Đàm Nhã Nhi bây giờ đã được vào phòng vip bên Mỹ, người thân đã có thể đi vào chăm sóc. Bác sĩ khuyến kích người nhà nên nói chuyện cho cô nghe nhiều hơn để cô mau chóng tỉnh lại.

Hác Thế Vỹ cứ bên cạnh nắm chặt tay của Đàm Nhã Nhi. Anh sợ khi buông tay cô ra, cô sẽ biến mất và anh rất sợ đều đó. Lúc trước anh vì Hác gia nên để cô sang nước ngoài quên đi anh nhưng bây giờ dù có như thế nào anh cũng sẽ giữ chặt cô lại, không bao giờ để cô rời xa anh nữa.

Ông bà Đàm và Đàm Triết nhíu mày nhìn Hác Thế Vỹ. Không phải anh đã đính hôn rồi sao? Sao lại ở đây và nói yêu Đàm Nhã Nhi?.

" Thế Vỹ? Cậu ra ngoài tôi có chút việc muốn nói với cậu " Ông Đàm nói.

Hác Thế Vỹ nhẹ nhàng để bàn tay của Đàm Nhã Nhi xuống rồi đi ra ngoài cùng ông Đàm. Anh biết ông Đàm muốn nói gì với anh.

" Bác? "

" Cậu biết tôi muốn nói việc gì chứ? "

" Con biết ạ. Thật ra hôm đó khi biết tin Nhã Nhi bị tai nạn con đã rời đi trong buổi đính hôn. "

" Vậy thì đã sao? Cậu muốn để cho người khác nhìn vào nói Nhã Nhi là kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác sao? Tại sao cậu yêu Nhã Nhi nhưng lại muốn kết hôn cùng người khác?"

Hác Thế Vỹ cúi mặt. Anh phải giải thích làm sao với ông Đàm đây. Anh bây giờ dù nói như thế nào cũng là người sai. Anh làm cho Đàm Nhã Nhi đau khổ, làm cho Đỗ Nhược Linh mang tiếng là bị bỏ rơi trong ngày đính hôn.

" Bác, con sẽ giải quyết ổn thỏa mọi việc. Con sẽ bù đắp cho Nhã Nhi, con sẽ không làm cho bác thất vọng "

Ông Đàm quay người nhìn vào trong qua ô kính nhỏ ở cánh cửa. Ông biết nếu khi nãy không có Hác Thế Vỹ thì chắc chắn Đàm Nhã Nhi sẽ không qua khỏi. Đó chính là sức mạnh của tình yêu.

" Cậu nói được thì hãy làm được. Tôi không muốn để con gái bảo bối của mình mang tiếng là kẻ thứ ba "

Ông Đàm nói rồi bỏ vào trong phòng với Đàm Nhã Nhi. Chỉ cần cô hạnh phúc, vui vẻ là ông bà đã an tâm.

Hác Thế Vỹ thở nhẹ ra. Ông bà Đàm thì anh đã giải quyết xong nhưng còn ông bà Hác và Đỗ Nhược Linh thì sao. Đỗ Nhược Linh thì chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha cho anh.

Hác Thế Vỹ quyết định ở lại khi nào Đàm Nhã Nhi tỉnh lại mới về. Nhìn thấy cô thật sự bình an thì anh mới an tâm đi về giải quyết mọi chuyện.

Hác Thế Vỹ cũng không báo cho Khuất Vân Di và Hác Thạc Trân biết vì sợ cả hai sẽ lo lắng làm loạn lên. Để khi nào cô bình phục trở lại thì anh mới cho biết tin.

- ---------------

Khuất Vân Di và Doãn Đình Nghiêm đang rất hạnh phúc bên nhau. Hôm nay buổi chiều mát mẽ, anh có nhã hứng muốn bơi lội nên đã kéo cô xuống hồ bơi cùng mình.

" Chồng, em giận anh rồi đấy. Anh không biết nhường em gì hết "

Khuất Vân Di câu cổ Doãn Đình Nghiêm, hay chân quặc qua eo anh chu môi trách móc. Cô khi nãy rất tự tin về khả năng bơi lội của mình nên đã rủ anh bơi đua và anh cũng đồng ý.

Nhưng sau đó kết quả làm cho Khuất Vân Di muối mặt vì cô chưa bơi được nữa đoạn đường thì Doãn Đình Nghiêm đã đến đích.

Doãn Đình Nghiêm hai tay bợ lấy mông của Khuất Vân Di. Nhìn cô mặc bikini thật sự quá quyến rũ anh, anh sắp không chịu nỗi khi cô cứ áp vòng 1 của mình lên người anh.

" Khi nãy em đã nói gì? Nếu anh thắng, anh muốn gì cũng được phải không? "

Khuất Vân Di tức chết. Sao khi nãy mình lại mạnh miệng như vậy, để bây giờ phải chịu cảnh này.

" Chồng à, em thấy lạnh quá. Hay là chúng ta lên phòng thay đồ được không? "

Doãn Đình Nghiêm nhếch môi, cô gái nhỏ này cũng biết sợ sao?

" Được rồi. Tha cho em hôm nay "

Khuất Vân Di mỉm cười hôn chụt vào gò má của Doãn Đình Nghiêm, cô đang thách thức sự chịu đựng của anh sao.

Doãn Đình Nghiêm không chịu nỗi liền ghì đầu của Khuất Vân Di lại hôn sâu. Cả hai quấn quýt môi lưỡi với nhau dưới hồ bơi.

Qua một lúc Doãn Đình Nghiêm rời môi của Khuất Vân Di rồi bế cô lên lấy áo choàng mặc vào. Anh đâu thể để ai ngấm nhìn thân hình noãn nà, sexy của cô được.

Khuất Vân Di chề môi với Doãn Đình Nghiêm. Khi nãy bắt cô mặc bikini mỏng manh, mặc như không mặc để cho anh ngắm xong chùm lại kín mít người.

Từ lúc đính hôn đến bây giờ cô luôn mặc đồ theo ý của anh. Anh không thích cô mặc đồ quá hở hang đi ra ngoài. Nhưng đến tối thì bắt cô phải mặc đồ ngủ thật sexy cho anh ngắm nhìn.

Đúng là quá đáng mà.

" Cõng em "

Doãn Đình Nghiêm mỉm cười ngồi thấp xuống để cô leo lên lưng mình. Cô được anh cõng lên phòng mà hát nghêu ngao, tay thì chọt vào mặt anh chọc ghẹo.

Hơn 9 giờ tối, Doãn Đình Nghiêm đang ở trong thư phòng làm việc thì Tiết Khương và Tiết Mặc gõ cửa đi vào. Cả hai anh dạo này rất bận vì phải ôm thêm công việc của Doãn Đình Nghiêm trên tập đoàn.

" Thiếu gia?"

" Có chuyện gì sao? "

" Thiếu gia, Trịnh Mỹ Hoa đã tử vẫn chết trong tù "

Doãn Đình Nghiêm nhíu mày. Chỉ có chút cực khổ mà đã không chịu nỗi đến tự vẫn luôn sao.

" Ừm. Doãn Thừa Nhiệm thế nào? "

Doãn Đình Nghiêm nhàn nhạt nói. Trịnh Mỹ Hoa xứng đáng bị như vậy. Bà ta phải xuống dưới để còn tạ lỗi với mẹ anh. Anh không phải là người nhân từ, nếu có thù thì anh nhất định trả thù.

" Doãn Thừa Nhiệm không còn hung hăn như trước. Cứ trầm ngâm một mình"

" Ừm "

Doãn Đình Nghiêm thấy Tiết Khương, Tiết Mặc đi ra ngoài mà ngã người ra sau nhìn lên trần nhà. Anh không thể phủ nhận được Doãn Thừa Nhiệm chính là em trai của mình, người chảy chung dòng máu với mình.

Nếu năm đó Doãn Thừa Nhiệm không hại anh thì anh cũng sẽ không tính toán với Doãn Thừa Nhiệm mà xem Doãn Thừa Nhiệm như là người thân của mình. Vì Doãn Thừa Nhiệm không có lỗi và không liên quan gì trong sự việc hơn 26 năm về trước.

Doãn Đình Nghiêm lấy điếu thuốc trong ngăn kéo ra hút. Đã rất lâu rồi anh chưa đụng tới nó vì sợ ảnh hưởng đến sức khỏe của Khuất Vân Di.

Doãn Đình Nghiêm hít một hơi dài rồi nhã khói ra không trung. Anh phải làm gì với Doãn Thừa Nhiệm đây? Anh không thể hại chết em trai cùng huyết thống với mình được. Nhưng...Doãn Thừa Nhiệm có hại anh và Vân Di nữa không? Anh không thể vì em trai mình mà làm ảnh hưởng đến người anh yêu được.

Mọi người THEO DÕI, LIKE và VOTE cho Kỳ nhé 😘 cảm ơn đã ủng hộ, mọi người cứ để lại bình luận mình sẽ tiếp thu và học hỏi thêm

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play