*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

MỪNG NHÀ MÌNH ĐƯỢC 4 TỦI!!!!



(DraHar) phi điển hình bạn trai ⑴

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline

1.

Nếu như cậu và địch nhân của cậu cùng nhau nói chuyện yêu đương, cậu nên làm cái gì bây giờ?

Harry Potter có thể nói dành hơn ba ngày ba đêm tìm biện pháp giải quyết, nhưng cuối cùng chỉ có thể tóm lại bằng một câu nói: Giả dụ cái gì cũng không có phát sinh, tất cả cứ theo lẽ thường.

Vì sao cậu có lập trường nói về vấn đề này?

Rất đơn giản bởi vì bạn trai của Harry không chỉ là tử địch của cậu, cũng là đối thủ một mất một còn của toàn bộ Gryffindor -- Dear Draco Malfoy.

Mọi người đều biết, chính là thiếu gia tóc vàng bạc ngạo mạn vừa nói lời ác độc kia, có lẽ toàn bộ người của Hogwarts tình nguyện tin tưởng Harry và cự quái yêu chết đi sống lại, cũng không nguyện tin tưởng Draco là bạn trai thân ái của cậu.

2.

Harry đến nay cũng không có hiểu rõ lúc nào cậu động tâm với Draco.

Cho đến ngày nay, cho dù cậu và Draco đã bí mật gặp gỡ bảy tháng, trao đổi vô số nước bọt của hai bên, nhưng mỗi khi Harry thấy Draco lộ ra vẻ mặt cùng biểu tình "tôi là người giỏi nhất thế giới", cậu vẫn là không cách nào khắc chế ham muốn của bản thân muốn dùng đũa phép gõ đầu hắn.

Thế nhưng cậu thật ra cho tới bây giờ không có hối hận cùng Draco có quan hệ qua lại, dù sao hối hận cũng không có gì, bởi vì Draco cũng không lạnh lùng không hợp tình hợp lý như thoạt nhìn bề ngoài của hắn, kỳ thực khóc lóc om sòm chơi xấu hắn cái gì đều làm được, toàn bộ Hogwarts cũng tìm không ra một người so với hắn ấu trĩ hơn.

Làm sao bây giờ, té ngã thì té ngã, ái tình tựa như một con yêu nhí Pixie ở Cornwall, xoay quanh đó một cách mù quáng mà hoàn toàn không nói lý.

3.

Harry khắc thật sâu tình cảnh lúc Draco hướng về phía cậu lần đầu tiên bày tỏ.

Đó là một tuần thứ bốn năm sáu của cậu.

Ở phòng rửa mặt lầu ba.

Ngày đó cậu trên giờ lên lớp Độc dược không cẩn thận nổ một vạc dược, tưởng như là hỏng bét. Cậu có thể rõ ràng nghe thấy tiếng cười nhạo sắc nhọn của Malfoy, thấy Ron lại mang ánh mắt đồng tình lại vô tội còn có Hermione dùng hết lực khí toàn thân liếc mắt, dùng thần ngữ nói cho cậu biết: "I TOLD YOU SO!".

Giáo sư Dạy thay Độc dược chỉ tiếc rèn sắt không thành thép thở dài một hơi, "Please, Mr. Potter, đi WC làm sạch sẽ đi."

Cậu như một du hồn mò đến phòng rửa mặt ở lầu ba, hoàn toàn quên mất mình là một phù thủy, vẫy vẫy đũa phép là có thể đối phó tất cả, trên mặt của cậu lúc này đều đen như mực, tóc bị đốt một chút biến thành tóc ngắn, thậm chí mắt kính cũng nứt ra rồi, cả người cực kỳ chật vật.

Nhìn chằm chằm chính mình trong gương, Harry chán chường gục đầu xuống.

"Tao nghĩ mày còn không có ngu xuẩn đến mức quên mất câu thần chú cơ bản." Thanh âm quen thuộc lười biếng lại mang theo châm chọc từ phía sau lưng truyền đến, Harry ngay cả đầu cũng không quay lại cũng biết là người nào.

Draco hướng về phía cậu đi tới, đồng phục học sinh áo sơmi chỉnh tề cùng với đai lưng, hai tay áo xắn lên, lộ ra cánh tay mạnh mẽ, tay trái cầm đũa phép của hắn, tay phải kéo cà vạt của mình, vài bước liền đứng ở bên người Harry.

Sáu năm trôi qua cũng thật nhanh.

Tiểu quỷ lúc trước đứng ở trên bậc thang hướng về phía cậu vươn tay, hiện tại so với cậu còn cao hơn nửa cái đầu. Harry nghĩ đến, rõ ràng mấy năm nay cậu đều có ăn cơm đầy đủ ngủ thật ngon, vì sao còn có thể lùn hơn so với hắn chứ.

"Scourgify! (Bùa tẩy rửa, vệ sinh)" Đũa phép của Draco ở trước mắt cậu nhẹ nhàng quơ, nhưng gương mặt đó vẫn mang kiên trì biểu tình trào phúng, thật giống như hắn bị người nào buộc làm chuyện này vậy.

Harry lui về phía sau hai bước, rất không quen khi đối thủ lâu năm bỗng nhiên lấy lòng như vậy, Molly đã từng nói cho cậu biết phải coi chừng tất cả mọi ân cần không rõ ràng, bởi vì kế tiếp nhất định sẽ phát sinh chuyện gì đó không tốt.

Cậu tùy ý nói tiếng cảm ơn, Draco bắt lại cổ tay của cậu, cong lên khóe miệng cười nói: "Đi vội vã thế Potter? Chạy về để lại nổ một thêm vạc dược?"

Harry trầm mặc nhìn chằm chằm vào hắn, dùng cặp mắt màu xanh lục đằng sau mắt kính kia nhìn chằm chằm vào hắn, không nói tiếng nào.

Draco bĩu môi buông tay cậu ra.

"Mày rốt cuộc muốn làm gì?" Harry hỏi hắn, mu bàn tay ở sau người giảo tới giảo đi, nói thật, từ năm nhất bắt đầu không vừa mắt, đến bây giờ hai bọn hắn có thể ôn hoà nhã nhặn như vậy đứng chung một chỗ còn không có đánh nhau, tuyệt đối là kỳ tích, nếu như đổi lại ở trên trận thi đấu Quidditch, bọn hắn bây giờ một người trong đó cũng đã gãy xương.

Draco cũng theo dõi cậu, con ngươi màu xám đậm nhìn chằm chằm cậu, không nói tiếng nào.

Harry hất tay rời đi, ngay thời điểm chân trái cậu vừa muốn đạp lên khung cửa, Draco bỗng nhiên lên tiếng: "Đi ra khỏi phòng rửa mặt này, em chính là bạn trai tôi!"

Harry lảo đảo một cái té ra khỏi nhà vệ sinh.

Cậu cứng đờ quay đầu, thấy Draco hé ra gương mặt to nín đỏ.

Merlin's beard. (Râu ria Merlin)

"Tao mặc kệ! Mày đi ra ngoài!"

Harry từ trong áo choàng móc ra đũa phép quay đầu lại liền muốn xông tới đập hắn.

3.

Harry rất bội phục mình có thể giấu diếm bảy tháng.

Hơn nữa còn lừa gạt được Hermione.

Mỗi khi cậu muốn cùng Draco lúc ước hẹn, cậu đều chọn thời điểm Hermione đi thư viện, từ lúc hỗn tiểu tử Ron này thầm mến Hermione, hai người bọn họ cơ hồ là như hình với bóng, chỉ cần địa phương có Hermione, không quá năm thước thì sẽ có Ron.

Cho nên chỉ cần có thể giấu diếm được Hermione, liền có nghĩa là lừa gạt được toàn trường.

"Gần đây đều rất ít thấy bồ đi thư viện," Hermione ngồi ở đối diện bàn dài, tùy ý nói ra nói ra một câu, cô đang xem một quyển sách có liên quan động vật huyền bí, nội dung hài hước khôi hài lại rất có học thức, làm cô rất thích.

Người nói vô tâm người nghe hữu ý. Harry lập tức lập tức cảm giác dường như có một loạt con nhện bò qua lưng cậu làm người ta khó chịu, cậu cẩn thận quay đầu lại liếc nhìn Draco ngồi ở bên bàn dài của Slytherin, tên kia một mực nhìn cậu, cậu vừa quay đầu lại liền đối với cậu lộ ra biểu tình khó chịu, trong mắt lại tràn đầy tiếu ý.

Harry nhanh chóng quay đầu lại, làm bộ cái gì cũng không có phát sinh cầm lấy bút lông chim, "Nga, gần đây cùng Hagrid học tập làm sao phân biệt động vật lông vũ. Cho nên không có thời gian đi."

Hermione lại mãnh liệt ngẩng đầu nhìn chằm chằm cậu, nhìn Harry có điểm sợ hãi, nhưng cô bỗng nhiên cười: "Bồ học được một chút gì không, tớ đang xem bài báo có liên quan ẩn hình thú, bồ biết áo choàng tàng hình là do lông của nó chế thành không?"

Harry âm thầm lấy hơi, thành thực lắc đầu.

4.

Draco mỗi lần đều muốn ở trên người cậu lưu lại chút gì.

Thời điểm hôn hôn cũng muốn ở trên cổ cậu lưu lại vết hôn. Thời điểm bọn họ cùng nhau nằm ở trên giường ở Phòng Cần Thiết, hắn muốn ở trên tay cậu lưu lại dấu răng, muốn đem áo choàng của hắn cho Harry mượn mặc, còn cố ý đem cà vạt của hai người lăn lộn đến đan vào nhau.

Mỗi lần đều bị Harry ngăn cản.

"No, Draco."

Harry lần thứ mười một đẩy cằm của Draco ra, "Cái cổ không được."

Draco giống như đã bị cái gì ủy khuất lắm, cái đầu cọ cọ ở chỗ cổ của cậu, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lên da mềm mại của Harry, hàm răng nhẹ nhàng nghiền nhưng lại không đến mức lưu lại vết tích.

Harry đem tất cả thở dốc vào trong lỗ tai của Draco.

Hắn đương nhiên biết mình, mình đường đường là một Malfoy, cư nhiên lúc cùng bạn trai nói chuyện yêu đương, ở trước mặt công chúng tay cũng không có thể dắt, phải biết rằng cái tóc đỏ quỷ nghèo kia mỗi lần đều đều cố ý ở trước mặt mọi người hôn cái cô nàng ngạo mạn thông minh kia, mà hắn, mỗi lần chỉ có thể gặp bạn trai của mình ở chỗ riêng tư, thậm chí ngay cả vết hôn cũng không thể lưu!

Cuộc sống có ý nghĩa gì nữa!

Mặc dù hắn biết vì sao hắn cũng không muốn nghe các loại lời đồn nhảm và kỳ thị bay tới bay lui, nhưng mà sự khó chịu trong lòng làm sao cũng không đè xuống được.

Hắn muốn làm ra một cái "Không cẩn thận".

Draco thực sự rất muốn làm chuyện.

Harry lần thứ mười hai đẩy cằm của hắn ra.

"No."

TBC

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play