Editor: Rosaline

Beta: Rosaline

- [M]-

Harry Potter từ chỗ ngoặt đi tới. Ron Weasley nhìn thấy cậu, đang muốn chào hỏi thì quét mắt thấy thấy lớp lót áo chùng của cậu không hợp với màu của cà vạt, cái tươi cười thật lớn ngay tức khắc cứng lại trên khuôn mặt.

"Harry —— "

"Của tôi."

Một âm thanh thiếu đánh đánh gãy lời nói mà Ron buột miệng thốt ra. Ron quyết định làm lơ hắn.

"Cà vạt của bồ —— "

"Của tôi."

Ron cảm thấy cậu không thể làm lơ được cái thanh âm chán ghét này. Ít nhất là cậu phải đem cái tên chủ nhân của thanh âm chán ghét này đánh một trận. . ngôn tình hài

"Malfoy!"

"Của tớ."

Thiếu niên tóc đen cười híp mắt chen vào, đúng lúc dập tắt chiến hỏa gần lan ra.

Editor: [M] = mine (của tôi)

- [N]-

Sau khi từ trang viên Potter trở về, Harry đi đến nhà tổ của gia tộc Black được giấu kín ở quảng trường Grimmauld, lần thứ hai quay về trường học thì vẻ mặt cười vô cùng giảo hoạt không giống Gryffindor một chút nào. Trên mặt cậu không giấu được mà bán đứng bản tính của cậu.

Cậu đi thông qua đại sảnh nhất định phải đi qua con đường đó để ngăn cản đối thủ một mất một còn của mình Malfoy, khí thế rào rạt, phấn khởi không ngớt, đám học sinh cùng nhà hay khác nhà đều đứng thành vòng chung quanh xem náo nhiệt.

"Malfoy!" Hary · xao động không thôi · Potter lên tiếng. Gò má của cậu do hưng phẩn mà nổi đỏ ửng lên, hai mắt xanh lục càng thêm sáng ngời. "Mau! Gọi tôi là cậu!"

"... What?"

"Bà nội của tôi —— là cô của bà ngoại cậu! Vậy nên cậu là cháu ngoại trai của tôi."

Harry hầu như không ức chế được biểu tình trên mặt của mình, cười càng lúc càng lớn. Aha —— ai có thể nghĩ được, Malfoy dĩ nhiên cũng có ngày hôm nay! Hắc, ngẫm lại sau này cái tiểu hỗn đản kiêu ngạo tự đại này phải nuốt xuống ủy khuất mà tâm bất cam tình bất nguyện mà gọi mình là cậu, trong lòng Harry cảm thấy một trận thoải mái.

"Nga?" Cảnh tưởng thẹn quá hóa giận trong tưởng tượng không xuất hiện, trong trận đối thoại này đối phương một vai chính khác dù bận nhưng mà vẫn ung dung mà nhướn mày, ngữ khí vẫn thiếu đánh trước sau như một, "Như vậy trong đầu thiếu gân của Ngài Potter đây, có lẽ ta không thể không nhắc nhở cho cậu, từ một phương diện nào đó mà nói, ta còn là anh trai của cậu à —— nếu như không bỏ được, thì kêu một tiếng anh trai nghe một chút nào?

Nụ cười đắc ý trên mặt của Harry đang không ngừng lan ra thì bị tan vỡ.

Bọn học sinh nhà Slytherin ở trong đám người vây xem bắt đầu cười khẽ mà trào phúng, âm thanh nghị luận không ngừng. Harry giả bộ không thành, tự tin không đủ mà quay đầu lại trừng bắt liếc nhìn cặp song sinh nhà Weasley bắt đầu ồn ào, chính mình lại trầm tư suy nghĩ nên làm như thế nào để bảo toàn mặt mũi, đột nhiên cảm thấy đầu mình bị người nhẹ nhàng xoa một cái.

Draco Malfoy sờ sờ cái đầu lộn xộn vô cùng loạn kia cảm xúc vô cùng tốt, cười tủm tỉm mà ôm lấy Cứu Thế Chủ chuẩn bị xù lông, cũng thành công dùng câu nói tiếp theo làm người trong lòng xù lông, "Đừng suy nghĩ vớ vẩn, dù cho tôi có kêu em là cậu, thì vẫn không thể thay đổi được tôi mới thật sự là top."

F*ck. Mọi người vây xem phát ra âm thanh thiện ý như chim chóc mà đi khỏi. Xem bộ dạng của cậu khi trở về đầy tự tin kia còn tưởng là lần này Cứu Thế Chủ có thể thành công hòa lại một ván a —— kết quả cậu vẫn là tên bị áp a.

Editor: [N] = Nephew

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play