Xuyên Qua Làm Chủ Mạt Thế

chương 4: về nhà (3)


1 năm

trướctiếp

Chương 4 : Về nhà (3) 

Ra khỏi bệnh viện Tạ Tử Lâm hít lấy hít để không khí trong lành . Từ xa xa một chiếc xe
Bugatti La Voatio Noire màu đen sang trọng đỗ ngay trước mắt cậu khiến Tạ Tử Lâm  không khỏi cảm thán chiếc xe này chắc tốn không ít tiền đâu . Trong xe một người mặc một bộ vest màu đen bước ra cung kính mà hành lễ về phía cậu và Lục Hạo

"Lục tổng , Tạ thiếu gia" 

Lục Hạo cũng chỉ nhàn nhạt đáp lại người đàn ông ấy một tiếng "Ừm" rồi lại qua phía cậu mà nói "Lên xe đi".

Tạ Tử Lâm nhìn hắn một lúc nhưng cũng chả nói gì , cậu bước đến cửa xe nhưng loay hoay mãi mà vẫn chưa mở được cửa xe, bỗng dưng lúc này một cánh tay bất chợt từ phía sau lưng Tạ Tử Lâm vươn tới mở cửa xe . Cánh tay ấy như có như không mà xẹt qua một bên má của cậu . Chỗ bị cánh tay ấy chạm qua như có một luồng điện , nó như lam toả qua từng ngóc ngách trên cơ thế cậu khiến cả người cậu đơ lại trí não trở nên hơi đờ đẫn. Tấm lưng của cậu gần như áp sát vào lồng ngực của đối phương gần tới nỗi cậu có thế cảm nhận được hơi ấm truyền tới từ đối phương . Mùi hương trên người Lục Hạo rất dễ ngửi mùi hương này khiến cậu có thể cảm nhận được cảm giác an toàn lại càng khiến cho cậu càng ỷ lại vào đối phương hơn .

Thấy Tạ Tử Lâm hơi đờ đẫn không biết  trí não đang phiêu dạt nơi đâu , Lục Hạo cũng chỉ biết thở dài . Đối với Tạ Tử Lâm , hắn luôn có một chút dung túng cho cậu muốn làm gì thì làm cũng chẳng biết nó xuất hiện từ bao giờ nữa . Thấy đối phương vẫn còn đờ đẫn ánh mắt vẫn còn xa xăm . Nhịn không được hắn bèn lên tiếng 

" Tử Lâm , lên xe"

Giọng nói trầm thấp của Lục Hạo vang lên đã kéo Tạ Tử Lâm trở về hiện thực . Cậu ngẩng đầu lên thấy Lục Hạo dựa gần vào người mình như thế khiến cậu cảm thấy không thoải mái thậm chí còn bài xích đối phương . Trong lòng Tạ Tử Lâm không khỏi thở dài một hơi chắc sau này bệnh tình của mình sẽ tốt lên thôi Tạ Tử Lâm mày nhất định sẽ làm được . Vừa nghĩ Tạ Tử Lâm cũng chậm rãi mà bước lên xe an toạ một vị trí ở gần cửa sổ góc trong . Tiếp bước Tạ Tử Lâm lúc này Lục Hạo cũng vào an toạ ở vị trí bên cạch Tạ Tử Lâm nhàn nhạt mà mở miệng nói với tài xế "Về Lục gia" . 

"Vâng ,Lục tổng" tài xế trả lời xong liền khởi động xe đi . Tạ Tử lâm ngồi nhìn cảnh quan bên ngoài cửa sổ . Những hàng cây cứ vụt qua như một thước phim tua nhanh , đôi lúc cũng sẽ thấy được người dân đang đi lại bên đường những chiếc xe đi chiều ngược lại làm cho Tạ Tử Lâm trong lòng cảm thấy thấy thật yên bình . Nhưng cũng thật là tiếc vì hoa có đẹp đến mấy cũng sẽ tàn , cảnh ý vị đến mấy cũng sẽ không còn thấy được lâu nữa vì mạc thế sắp tới rồi, thật là đáng tiếc . Haizzz ,thôi thì giờ mình cứ tận hưởng cảnh yên bình này trước đã được lúc nào hay lúc đó ai bảo mình là người viết ra cuốn tiểu thuyết này cơ chứ trách ai được đây .

Từ lúc lên xe tớ giờ thấy Tạ Tử Lâm không nói gì mà chỉ nhìn ra cửa sổ . Lục Hạo hơi hơi nhíu mày nhớ ra gì đó liền từ trong túi đồ lấy ra một túi sôcôla dạng thỏi . Hắn xé túi gói ra lấy một thanh sôcôla rồi bóc vỏ đưa tới trước mắt Tạ Tử Lâm . 

Tạ Tử Lâm ngửi thấy mùi đồ ăn liền quay lại , trước mắt liền thấy thanh sôcôla ngay trước mặt . Cậu  không kiềm chế được mà nuốt nước miếng . Hai đôi bàn tay trắng nõn không nhanh không chậm mà vồ lấy thanh kẹo hung hăng căn một miếng to . Vị ngọt xen lẫn vị đắng tạo nên sự hài hào khó mà cưỡng lại được . Bên trong còn nhân hạt điều , hạt óc chó ăn rất ngon . Cậu thoả mãn mà dựa lưng vào ghế híp mắt mà xử sạch thanh sôcôla . Ăn hết thanh kẹo trong miệng vẫn còn đọng lại dư vị ngọt ngào  khiến câu không tự chủ được mà liếm liếm khoé môi . Lục Hạo người từ nãy tới giờ đều quan sát mọi cử chỉ hành động của đối phương thấy được cảch này trái tim của Lục Hạo không tự chủ mà đánh lỡ mất  một nhịp . Đến khi hoàn hồn lại thì bắt gặp ngay một đôi mắt đem láy đang nhìn mình chằm chằm . Trong khi Lục Hạo vẫn còn đang ngẩn người thì đôi bàn tay đã không tự chủ được mà lấy một thanh sôcôla thao tác y như vừa nãy  mà đưa đến miêng Tạ Tử Lâm , còn cậu thì híp mắt mà hưởng thụ . Bất chi bất giác đã hết nửa gói kẹo bấy giờ Lục Hạo mới ý thức được việt làm của mình nên ngay lập tức ngăn cản không cho Tạ Tử Lâm ăn nữa . 

Vì không được ăn nên Tạ Tử Lâm phụng phịu mà nhìn hắn trong lòng thầm nghĩ thằng con bất hiếu không cho cha của mày ăn , nghịch tử đúng là nghịch tử mà 

Bị nhìn như vậy Lục Hạo cũng chỉ biết thở dài mà nói "Ăn nhiều đầy bụng rồi thì tối sẽ không ăn được cơm"

Nghe Lục Hạo nói vậy , Tạ Tử Lâm mới tiếc nuối mà cất ánh mắt lại . Chẹp chẹp cái miệng để cảm nhận dư vị mong manh còn sót lại trong khoang miệng . Thấy vậy Lục Hạo cũng chỉ biết cười mà lấy giấy lau miệng cho cậu . Từ kích chiếu phản lại tài xế thấy được một màn này không khỏi sửng sốt một hồi lâu rồi thầm nghĩ tình cảm hai vị thật tốt .

Về đến nhà Lục Hạo xuống xe trước mở cửa cho Tạ Tử Lâm rồi dẫn Tạ Tử lâm vào nhà . Vừa bước vào cửa chính của Lục gia , khi vào đến bên trong đám người hầu không khỏi ngạc nhiên khi thấy Lục Hạo và Tạ Tử Lâm đi cùng nhau bất quá cũng nhanh lấy lại bình tĩnh cúi đầu chào hỏi "Lục tổng , Tạ thiếu gia mừng hai người trở về".

         
        
     
       
     
           
    



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp