Khương Vũ vội vàng chạy đến bệnh viện công, cô gặp được Cừu Lệ ở lầu hai, khoa ngoại.

Anh ngồi ở hàng ghế dài bên hành lang, trên người vẫn mặc bộ đồng phục dính máu, cong cong người dường như đang nghỉ ngơi.

Đến gần trên tay anh vẫn còn cầm một cuốn sổ cầm tay ghi nhớ từ mới chăm chú học.

Khương Vũ ngồi xuống đưa tay nhẹ nhàng sờ lên khóe miệng đang dán băng cá nhân của anh, động tác của cô rất đỗi dịu dàng, nhẹ đến độ như thể sợ làm đau thiếu niên này.

Trong lòng như có 100 mũi kim hung hãn đâm vào cực kỳ khó chịu.

“Thật sự xin lỗi.” Trong giọng nói đầy vẻ áy náy.

Cừu Lệ rời mắt khỏi sổ từ vựng, nhìn về phía cô, nhàn nhạt nói: “Có gì mà phải xin lỗi?”

Đôi mắt Khương Vũ đỏ ửng lên, quật cường đáp: “Chỉ là muốn xin lỗi anh.”

Cừu Lệ khẽ cười một cái, nghiêng người tựa vào cô, dịu dàng nói: “Là anh cố ý gây chuyện, chẳng liên quan gì đến em cả.”

Khương Vũ vẫn còn đắm chìm trong cảm xúc từ vài đoạn ký ức vụn vặt đầy máu và nước mắt, không biết vì lý do gì ký ức kiếp trước giống như có một mối quan hệ vô cùng vi diệu với anh.

Nhưng khi đó, cô chỉ đứng xa xa nhìn anh vài lần, căn bản chẳng biết người người đàn ông đó là ai.

Một xúc cảm bi thương vô vạn xâm nhập vào tim cô, Khương Vũ mím môi, từng giọt nước mắt ấm áp rơi trên mu bàn tay anh.

Cừu Lệ cẩn thận áp hai tay nâng khuôn mặt đẫm lệ lên, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng lau đi khóe mắt đã ướt nhòe, ôn nhu hỏi: “Khóc cái gì?”

“Em giống như là đã yêu anh… rất lâu rồi.”

Cừu Lệ bị chữ “Yêu” này hoàn toàn đánh gục.

Khương Vũ tựa vào cánh tay anh, khàn khàn nói: “Em đúng là vô dụng.”

Cừu Lệ đặt tay lên mu bàn tay cô.

“Kết quả chụp CT sao rồi?”

“Ừm, không có việc gì.”

“Cho em xem chút.”

“Không cần, bác sĩ nói không có việc gì.”

Khương Vũ ngẩng đầu nhìn anh: “Có phải anh không làm CT?”

Một lần làm xét nghiệm CT mất hơn mấy trăm, huống chi cô giáo phòng y tế đề nghị Cừu Lệ làm xét nghiệm đầu, ngực bụng, gần như là kiểm tra toàn diện…

Cừu Lệ căn bản không có nhiều tiền như vậy.

Khương Vũ lôi kéo anh, muốn dẫn Cừu Lệ đi kiểm tra. Cừu Lệ cố chấp nói: “Thân thể anh thế nào anh là người rõ ràng nhất, không cần thiết phải làm kiểm tra. Anh cảm thấy rất khỏe.”

“Không phải anh nói là mỗi lần bị đánh đều không có cảm giác à? Vạn nhất vỡ lá lách hay bị gãy xương sườn, anh cũng đâu biết, vì không có cảm giác… Đây là đang làm tổn thương chính mình đó.”

Cừu Lệ dừng bước, trầm giọng đáp: “Có cảm giác, rất đau.”

Khương Vũ không hiểu nhìn anh.

Anh sờ lên lồng ngực mình, bất đắc dĩ nở nụ cười: “Bởi vì nơi này có em, sao có thể không có cảm giác được.”

Khương Vũ kéo ống tay áo anh, ánh mắt đầy khẩn cầu: “Đi kiểm tra một chút, được không?”

“Không đi.”

“Đi một chút thôi.”

“Không cần thiết, lãng phí tiền.”

Tiền của cô còn phải dùng để học múa ballet, Cừu Lệ không muốn lãng phí dù chỉ một hào.

“Thật sự không cần thiết, anh không bị tổn thương lá lách, càng không gãy xương sườn, tên khốn Hoắc Thành kia miệng cọp gan thỏ, sao có thể làm anh bị thương được…”

Lời còn chưa dứt, Khương Vũ đã nhón chân, ôm lấy đầu anh, nhẹ nhàng hôn xuống cánh môi dưới.

Cừu Lệ im bặt, vô thức hé miệng.

Khương Vũ nhẹ nhàng cắt mút phiến môi anh, sau đó nhanh chóng rời đi.

Đầu óc anh hoàn toàn trống rỗng. Chưa được, chưa thỏa mãn, anh vẫn muốn nữa, muốn nhiều hơn.

Khương Vũ hơi ngửa đầu ra sau, đôi mắt phượng hẹp dài, xinh đẹp sáng long lanh, rất có hồn, nhìn vào đáy mắt người thiếu niên, nhỏ giọng thì thầm: “Đi khám một chút, được không?”

Cừu Lệ nhìn cô thật lâu, cuối cùng lý trí vẫn không thể nào chiến thắng được tình cảm, anh nhẹ “Ừ” một tiếng, sau đó tham lam cắn lấy môi cô.





Kết quả kiểm tra của Cừu Lệ không có gì đáng lo ngại, chỉ bị tổn thương phần mềm, nghỉ ngơi một chút là ổn.

Cừu Lệ cầm tờ chụp CT đi ra khỏi bệnh viện, khàn khàn nói: “Không có việc gì, lãng phí tiền quá.”

“Tiền này em tiêu trong vui vẻ, thoải mái. Đáng tiêu.’ Khương Vũ hùng hồn đáp: “Mua một phần an tâm, tránh tâm phiền ý loạn, suy nghĩ lung tung. Đáng mua.”

“Quan tâm anh đến vậy?”

“Cũng không phải quá quan tâm… chỉ một xíu xíu thôi.”

Cừu Lệ nở nụ cười, vươn tay kéo vòng eo mảnh mai nhỏ nhắn của cô, nhưng mà Khương Vũ nhanh mắt kịp tránh thoát, không cho anh bắt được.

Anh chưa thỏa mãn nói: “Về sau nếu cứ làm vậy, việc gì anh cũng nghe Tiểu Vũ.”

“Nào có chuyện tốt như thế.”

“Có chứ.”

Khương Vũ nhanh chân rời đi, bước được vài bước quay đầu nhìn lại: “Về sau anh ngoan ngoãn một chút.”

“Được. Hứa sẽ ngoan.”

“Anh đúng là không có tiền đồ, đồng ý dễ dàng vậy.”

“Anh sớm đã không có tiền đồ rồi.”



Khương Vũ đương nhiên sẽ không dễ dàng buông tha Hoắc Thành, tên khốn đó nhất mực không chịu xin lỗi, nhà trường cũng thể hiện rõ ràng thái độ bao che khuyết điểm, vì vậy cô chỉ có thể hành động đến cùng.

Cô góp nhặt tất cả video bạn cùng trừng đã quay lại ở tất cả các góc độ, lựa chọn những đoạn video tương đối hoàn chỉnh rõ ràng, biên tập lại, đăng tải lên internet, viết thêm một đoạn content theo hướng phản đối bạo lực học đường.

Chủ đề này vốn là vấn đề cực kỳ nhạy cảm, hơn nữa trong đoạn video này Hoắc Thành xuất ngôn ngông cuồng, hành vi ngang ngược, lời lẽ miệt thị, càn rỡ thể hiện rõ thái độ khinh khi tầng lớp dưới, tự cho mình là kẻ thượng đẳng đã xúc phạm đến không ít người có cùng hoàn cảnh giống cậu học sinh bị đánh, và dấy lên sự đồng cảm của xã hội.

Trong đoạn video Hoắc Thành một bên đánh Cừu Lệ, một bên lớn giọng chửi bới: “Mày là thứ rác rưởi, ông mày có giết chết mày cũng không có người dám xen vào.”

“Mày biết ba tao là ai không?”



Xung đột mang đậm tính xã hội, lại có video chân thật rõ ràng, thu hút hàng triệu lượt xem và chia sẻ, chỉ trong thời gian ngắn đã chễm chệ leo lên hot search.

Cư dân mạng xem đoạn video này không ai không đập bàn phẫn nộ.

Trong xã hội pháp trị như hiện nay, lại có kẻ kêu gào giết người cũng không phạm pháp, điên cuồng thực hiện hành vi bạo lực giữa bàn dân thiên hạ, ép cậu trò kia vào chỗ chết, kẻ như vậy, sao có thể được tha thứ.

Mặc kệ tên kia là ai, ba mẹ là nhân vật tai to mặt lớn thế nào, cũng không cứu được.

Đã có blogger bắt tay đào bới gốc gác, thế lực của gia đình Hoắc Thành. Bới ra được được cậu quý tử hống hách đòi chém đòi giết bạn học kia là con trai của CEO bất động sản khét tiếng "Lão Lai" Hoắc.

Trên mạng hàng nghìn bình luận mắng chửi liên tiếp được cập nhật bên dưới các đoạn video bạo hành.

Ngay sau đó có một số nick clone tự nhận là học sinh trong trường, nói mình đã từng bị Hoắc Thành bắt nạt, nói nhân phẩm cậu ta vô cùng tồi tệ, nhưng năm nào cũng được nhận giấy khen học sinh ba tốt của trường.

Khương Vũ nhìn những bình luận chửi rủa bên dưới của đám cư dân mạng, đáy lòng hả hê, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ.

Cô quá hận hắn, hận đến mức chỉ muốn giết chết kẻ này.

Kiếp trước Hoắc Thành có được địa vị xã hội và tiếng tăm tốt, thành công xây dựng hình tượng doanh nhân thành công, hoàn mỹ, lương thiện.

Chỉ có Khương Vũ biết bộ mặt thật có hắn ta ở nhà, không khác gì một con ác ma đội lốt người.

Hiện tại Khương Vũ chỉ muốn lột trần từng lớp từng lớp mặt nạ hào nhoáng, tốt đẹp của hắn ta xuống, để tất cả mọi người nhìn rõ Hoắc Thành là cái thứ kinh tởm như thế nào.

Chuyện này càng loạn, càng hot, càng khó dập tắt, dẫn theo đó trường cao trung Duật Hi cũng được đưa lên hot search.

Ban lãnh đạo trường gấp đến độ đứng ngồi không yên, không ngờ sự tình lại trở nên khó giải quyết đến mức này.

Ngay trong đêm họ tung ra một thông báo vô cùng > đại ý giải thích đây chỉ là tranh chấp giữa các bạn học trong trường, hiện tại học sinh gây ra trận ẩu đả đã nhận ra sai lầm của bản thân đồng thời viết giấy cam đoan không tái phạm.

Nhưng mà đương nhiên thông báo “nửa nạc nửa mỡ” này không những không xoa dịu được dư luận mà càng khiến cộng đồng mạng phẫn nộ hơn.

[Ra đây chính là thái độ của trường học Duật Hi, rõ ràng là hành động bao che khuyết điểm.]

[Nếu như việc cố ý đả thương người khác chỉ cần sau đó viết giấy cam đoan là có thể qua loa thoát tội, vậy thì còn cần gì pháp luật, cảnh sát nữa?]

[Thái tử của công ty bất động sản lớn có khác, trường học cũng chẳng dám đắc tội.]



[Từ đây có thể suy ra ngày thường cậu kia chắc cũng chẳng phải dạng hiền lành.]

[Nhất định phải có một chế tài xử phạt nghiêm minh rõ ràng, bằng không thì việc này không xong đâu.]

[Sự kiện bạo lực học đường gần đây nhất hình như cũng là cái trường này, giờ thì hay rồi trước bàn dân thiên hạ không kiêng kị gì thực hiện hành vi bạo lực.]

[Ghê tởm. Buồn nôn.]



Cách giải quyết vấn đề của Duật Hi xưa nay luôn là dĩ hòa vi quý, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có gì. Nhưng không ngờ hành động mang tính xoa dịu và giảm thiểu tranh chấp lần này lại khiến cư dân mạng càng phẫn nộ.

Các vị lãnh đạo nhướn mày lo lắng không biết nên giải quyết tình thế hiện tại ra sao.

Trường cao trung Duật Hi là một trong những trường top đầu của Bắc Thành, từ danh tiếng đến chất lượng giảng dạy đều là sự lựa chọn số 1 trong lòng phụ huynh.

Chỉ cần gia đình có chút điều kiện thì đều cho con theo học tại Duật Hi, nếu không có điều kiện cũng cố gắng cho con em theo học tại môi trường tiếng tăm này.

Nhưng sự việc hiện tại rõ ràng đã ảnh hưởng không nhỏ đến danh tiếng và số lượng tuyển sinh của trường.

Lãnh đạo nhà trường đã nhanh chóng liên lạc với Hoắc Thành yêu cầu cậu ta xin lỗi công khai trên mạng xã hội.

Hoắc Thành đương nhiên có chết cũng không chịu, dứt khoát không nghe máy.

Cùng lúc đó, tập đoàn Hoắc Thị cũng dùng tài lực, quan hệ mua thủy quân, ý đồ ép thông tin này xuống.

Nhờ sức mạnh của tiền tại chuyện này cứ thế chậm rãi lắng xuống.

Nhưng mà đúng lúc này, cậu học sinh bị hành hung Cừu Lệ lại đăng tải một bức thư xin lỗi với những dòng status vô cùng “thảo mai”.

Trong thư cậu nói rõ tình huống bấy giờ, ngôn từ khẩn thiết, hướng Hoắc Thành và trường học chân thành nhận lỗi, nói mình không nên phát ngôn hồ đồ khiến bạn học nổi nóng. Ở trường học sau khi được các thầy cô cảnh cáo, phê bình, anh đã nhận thức được sai lầm, cam đoan sẽ không tái phạm, mời toàn thể cộng đồng mạng, cùng các bạn học chứng giám.

Đồng thời trong thư anh cũng uyển chuyển nhắc tới nguyên nhân phát sinh xung đột có liên quan đến vấn đề học bổng.

Khương Vũ không ngờ Cừu Lệ có thể viết ra bức thư xin lỗi này. Nhưng điều không ngờ hơn chính là sau khi phong thư sặc mùi trà xanh này được đăng tải, hashtag #Bạo_lực_học_đường_tại_trung_học_Duật_Hi lần nữa lại hot rần rật, leo thẳng lên top tìm kiếm.

Cộng đồng mạng lòng đầy căm phẫn, vì hoàn cảnh oan ức của cậu học sinh nhà nghèo bị hà hiếp lần nữa lên tiếng mắng chửi kẻ gây ra bạo lực.

[Người bị hại lại phải lên tiếng xin lỗi, đó rốt cục là thứ trường học kinh khủng, ô uế đến mức nào vậy.]

[Nghe nói cậu bé này có thành tích thi tuyển xếp đầu toàn tỉnh, trường Duật Hi dùng học bổng lôi kéo cậu ấy từ trường khác qua Duật Hi. Đến học kỳ cuối cùng bỗng nhiên nhà trường đơn phương xé bỏ thỏa thuận, hình như cũng là vị cậu thái tử nhà họ Hoắc kia không vừa mắt bạn học sinh này.]

[Thì ra tại một ngôi trường danh tiếng như Duật Hi lại có thể dung túng một tên thiếu gia nhà giàu tùy ý bắt chẹt, bạo lực một học sinh nghèo vượt khó.]

[Chúa ơi, đây là cái luật lệ gì thế, luật rừng hả, trường học gì chứ, quá kinh tởm.]

[Tỉ lệ đỗ đại học cao thì làm gì, nhân cách suy đồi, giáo dục ra toàn kẻ cặn bã.]



Giờ phút này Khương Vũ mới hiểu vì sao Cừu Lệ bị đánh thành như thế cũng nhất quyết không đánh lại.

Hết thảy đều là kế hoạch của anh.

Anh không phải tấm chiếu mới non nớt để mặc người ta mặc sức bắt nạt, khinh dễ, càng không phải miếng thịt trên thớt gỗ… Tên đại thiếu gia ngu xuẩn, kiêu ngạo Hoắc Thành làm sao có thể là đối thủ của anh.

Ở kiếp trước hắn không thắng nổi, kiếp này cũng vậy!!

Phong thư xin lỗi này vừa được đăng tải ngay cả Bộ Giáo Dục cũng bắt đầu vào cuộc.

Dưới áp lực của dư luận, Hoắc Thành chỉ có thể công khai xin lỗi trên mạng xã hội. Mặc dù thái độ không chút thành khẩn, nhưng mà tốt xấu gì cũng coi như đã chịu cúi đầu nhận tội.

Đối với lời xin lỗi của quý công tử họ Hoắc, dư luận đương nhiên không hài lòng, cái danh xưng “Thái tử tập đoàn Hoắc Thị” coi như bị liệt vào danh sách đen, trở thành cái tên bị kỳ thị, ghét bỏ của xã hội.

---

Trong văn phòng, Tạ Uyên xem lại lần nữa video Cừu Lệ bị bạo hành trên mạng.

Trong đoạn video lấy đâu ra một cậu nhóc đáng thương bị kỳ thị rõ ràng Cừu Lệ đang cố ý khiêu khích, chọc giận Hoắc Thành.

Cậu học sinh này mới chính là chủ mưu phía sau tất cả.

Người thiếu niên nham hiểm, mưu mô như thế lại là bạn trai con gái ông, quả là quá sức nguy hiểm.

Thế nhưng ông có thể làm gì được đây, ông không thể làm ra chuyện chia cắt uyên ương, thế chẳng khác nào hành vi mà Bộ gia từng đối xử với ông.

Tạ Uyên đành lặng lẽ bảo vệ con gái mình thật tốt.

Trong lúc ông vẫn còn đang chìm đắm trong suy tư, trợ lý đi vào văn phòng, báo cáo: “Tạ tổng, trường học đã đồng ý khôi phục học bổng cho Cừu Lệ. Đồng thời tăng mức học bổng lên 10 vạn, thế đã thích hợp chưa ạ?”

Tạ Uyên nhìn cậu thiếu niên bị đánh túi bụi trong video, bình tĩnh nói: “Quá nhiều, thanh niên trai tráng, lại đang là học sinh không cần nhiều tiền đến thế, 8 vạn là đủ rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play