Chúc nàng một đời bình an

Liên hôn


2 năm

trướctiếp

Một tháng sau, khi mọi người đang xôn xao tổ chức hôn lễ cho Trưởng công chúa và Nhị công tử phủ Đại tướng quân thì có tin Thái hậu băng hà. Thế là hôn lễ phải tạm hoãn lại đến ba năm sau thời gian chịu tang. Trưởng công chúa và Hoàng hậu trong lòng không vui nhưng cũng không dám nói gì. Phủ Đại tướng lại càng không vội. 

Hạo Hiên qua vài lần gặp mặt, đã thành công lấy được thuốc giải từ chỗ Trưởng công chúa. Đương nhiên, hắn cũng không kiên quyết chuyện từ hôn nữa. Đầu tiên, hắn dùng hôn sự đổi lấy thuốc giải, là một nam nhân, hắn không thể thất hứa. Thứ hai, đây là hôn sự vua ban, hắn phải cẩn trọng suy nghĩ để không liên lụy người nhà. 

Dạo này mỗi lần Hạo Hiên đến thăm, Tịnh nhi đều đã an giấc, không biết muội ấy ngủ thật hay giả, nhưng hắn cũng không làm phiền. Đem thêm sách đặt bên giường cho muội ấy, ngồi lại một lúc rồi rời đi. Cứ như vậy, trừ những lúc phải ra chiến trường, thời gian rảnh hắn đều đến. Đều đặn, kiên trì. 

*** 

Chớp mắt ba năm trôi qua, nhưng nhà vua không vội vàng chuyện hôn sự nữa. Có chuyện khiến ông dạo này luôn trong tâm trạng thấp thỏm. Phía bắc chiến sự liên miên, hàng ngàn binh lính của ông đã gục dưới chân quân Nguyên. Nguyên quốc này lúc trước thực lực chỉ ngang tầm Tần quốc của ông nên luôn ở thế cân bằng. Chỉ là từ khi hoàng đế trẻ lên ngôi, Nguyên quốc liền mạnh lên như rồng thần uy dũng, liên tục tăng cường thế lực. Một tuần trước, nước này mượn cớ có người lén ném pháo nổ vào doanh trại đang trấn giữ biên cương, còn giữ lại mảnh pháo chứng tỏ đây là vũ khí của Tần quốc, cho rằng Tần quốc cố ý sinh sự nên đem quân sang lấy lại công đạo. Chớp mắt đã chiếm được mấy vùng biên giới. 

Hạo Hiên được lệnh đem quân đến phản công nhưng không đẩy lùi được, tạm thời chỉ có thể trấn thủ, không thể tiến. Lí do là vì năm nay Tần quốc phải hứng chịu một đàn châu chấu không biết từ nơi nào bay đến phá hoại, mùa màng trở nên thất bát, dân chúng chịu đói kém không ít. Tuy triều đình có xuất lương thực và ngân lượng hỗ trợ, nhưng không tránh khỏi binh lính giảm tinh nhuệ đang kể. 

*** 

Nhà vua thượng triều cùng bàn bạc kế sách với các đại thần. Có người đề xuất để Đại tướng quân đích thân ra trận nhưng nhà vua phản bác ngay. Chiến sự càng lúc càng phức tạp, cần Đại tướng ở lại trấn thủ kinh thành. Nói sâu xa hơn là ông muốn có người ở lại đảm bảo tính mạng cho bản thân. 

Còn theo ý của Đại tướng quân, thời điểm hiện tại không thích hợp để tiến quân, ngân sách không đủ, đối đầu với một nước đang hùng mạnh cả về kinh tế lẫn quân sự như thế rất dễ thất bại. 

Các đại thần nghe vậy đều lo sợ. Đại tướng quân là người dùng nữa cuộc đời chinh chiến trên yên ngựa đã nhận định tình hình như thế, thế sự quả là nan giải. 

Thừa tướng bèn dâng lên kế hòa thân. Nhưng người được cử đi hòa thân phải đủ cao quý để biểu hiện rõ thành ý hòa hảo. 

Nhà vua ngẫm nghĩ hồi lâu. Nếu nói về thân phận, Trưởng công chúa là cao quý nhất. Nhưng nàng đã được ban hôn. Những công chúa khác thì vẫn còn quá nhỏ. Không lẽ phải hi sinh trưởng nữ của ông thật sao? Nghĩ thế, nhà vua áy náy nhìn Đại tướng quân, dù sao hôn sự cũng là ông mạnh miệng ban, và cũng là lần thứ hai ban hôn cho con trai hắn, lần nào cũng hủy bỏ lỡ hắn không phục thì sao? 

“Đại tướng quân, ngươi thấy ý này như thế nào?” 

“Thần luôn tôn trọng quyết định của bệ hạ!” 

“Vậy được. Trẫm sẽ cử sứ thần sang đàm phán. Thừa tướng, ta giao trọng trách này cho khanh.” 

“Thần tuân mệnh.” 

*** 

Một tháng sau, Thừa tướng trở về bẩm báo Nguyên hoàng đã đồng ý mối liên hôn, xác nhận liên minh cũng như tình bằng hữu giữa hai nước với điều kiện, Tần quốc phải đóng vai trò là trợ thủ cho Nguyên quốc nếu có xảy ra xung đột với các nước khác. Nguyên vật liệu bán sang Nguyên quốc phải giảm giá. Vùng đất Minh Phụng sát biên giới sẽ là của hồi môn của công chúa khi được gả sang. Đây là vùng đất quan trọng, một trong các địa điểm giao thương buôn bán trọng yếu. Nắm được nơi này sẽ nắm được một khoản thu không nhỏ. Dĩ nhiên, Nguyên quốc sẽ đảm bảo là hậu phương cho Tần quốc. Nạn đói năm nay, Nguyên quốc sẽ hết lòng giúp đỡ. 

Xem như cũng không quá bức người. Theo ý của đại đa số đại thần, đất nước đang khó khăn, cứ nhượng bộ một bước. Sau này trở mình, đòi lại công đạo cũng không muộn. Huống gì Minh Phụng này đúng là một cái bánh lớn, nhưng càng là bánh lớn, càng nhiều nước dòm ngó. Dễ chiếm nhưng khó giữ. 

Suy xét một lúc, nhà vua đồng ý. Lập chỉ ban hôn cho Trưởng công chúa Uyển Đình thực hiện sứ mệnh hòa thân. 



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp