Editor: Anne

Sau khi xuống máy bay, tôi tắt chế độ máy bay và nhìn thấy tin nhắn mà chú Kiều gửi cho tôi.

Ông nói hôm nay có quá nhiều phóng viên ở sân bay nên đã nhờ người học việc đến đón vì sợ bị nhận ra, đằng sau là một tờ giấy chứng minh, trên bức ảnh chụp một người đàn ông tầm 25-26 tuổi, môi dày và làn da ngăm đen.

Tôi cất điện thoại, nghe tiếng thét chói tai trong sân bay, nhìn biểu ngữ từng bầy trước mắt, tầm mắt dừng lại một giây trên mặt một người đàn ông cực kì anh tuấn trong poster.

Ngôi sao về nước đương nhiên là có vô số phóng viên và fans ôm cây đợi thỏ, chú Kiều tuy rằng không phải ngôi sao nhưng ông là trợ lý của mẹ tôi, còn nổi tiếng hơn hẳn so với mấy nghệ sĩ nhỏ bảy tám tuyến.

Kéo hành lý của mình, tôi thong thả bước qua lối ra quốc tế, cố gắng tìm một cái đèn duy nhất có ghi tên của tôi từ vô số đèn khác.

Trong lúc tìm kiếm, tôi không tránh khỏi đối mắt với mấy cô gái đang giơ tấm biển có chữ "Diễm" đỏ rực, họ bất ngờ đỏ mặt, nói nhỏ lại, một bên ngắm trộm tôi một bên nhỏ giọng bàn luận, tôi chỉ coi như không thấy, ấn vào dãy số chú Kiều đã gửi, nhắn một tin nhắn.

—Tôi tới rồi, áo khoác denim, mũ lưỡi trai đen.

Sau khi gửi tin nhắn, tôi lại nhìn lên, nhưng đã thấy trước mặt mình có thêm vài khuôn mặt ửng hồng.

Tôi nhìn một vài cô gái trạc tuổi tôi đang xô đẩy, chặn đường trước mặt tôi, dáng vẻ muốn nói lại thôi.

Tôi không biết họ định đẩy bao lâu, tôi đành phải lên tiếng trước: “Có chuyện gì không?"

Cô gái dẫn đầu liếc nhìn tôi, sau đó nhanh chóng cúi đầu xuống, giọng có phần hưng phấn nói: "Chúng em là ' Hoả Diễm'*, anh là đàn em của Anh Hạo Nhiên đúng không?"

"Không phải, các bạn nhận nhầm người rồi."

Sau khi làm rõ sự hiểu lầm, tôi giơ chân lên và định vượt qua họ, nhưng tôi lại bị chặn lại.

“Xin, xin lỗi,” lúc này người nói chuyện với tôi đã thay đổi, “ Tại vì anh quá đẹp trai, nên chúng em cho rằng anh là thực tập sinh cùng đi theo anh Hạo Viêm huấn luyện.” cô nắm chặt góc áo nhìn lén vẻ mặt của tôi, “Có thể nói cho em tên của anh không, sau này em nhất định sẽ cổ vũ cho anh!”

Cô vừa nói xong, mấy cô gái kia đều nói sẽ cổ vũ cho tôi.

Lòng tốt nhưng dùng sai nơi rồi.

“Ngại quá, các bạn nhận sai người.”

Nhắc lại lần cuối, tôi không nói thêm câu nào, từ khóe mắt hiện ra một tấm bảng trắng, tôi liền bước thẳng tới.

Trên đây là tên tiếng Anh của tôi - Lan.

Tôi dừng lại trước mặt hắn, quan sát khuôn mặt, đúng là người trong bức ảnh.

Vươn tay về phía anh ta, tôi nói: “Xin chào Cố tiên sinh, tôi là Hứa Dịch Ân.”

Trợ lý sinh hoạt Cố An được mẹ thuê đến nhìn chằm chăm tôi một lúc, không dám nắm tay tôi, lắp bắp nói: "Xin chào, Hứa thiếu gia."

Tôi không để ý mà thu tay lại: “Gọi tôi Dịch Ân là được, tôi gọi anh là anh Cố được không?”

Cố An cười nhếch mép nói: “Dịch Ân thiếu gia.”

Tôi nghi ngờ người này xem quá nhiều phim truyền hình, sửa vài lần cũng không thấy đổi đành tùy anh ta.

Anh ta nhận lấy hành lý rồi dẫn tôi đến bãi đỗ xe, có một con xe màu đen điệu thấp, khi anh ta để hành lý vào cốp, anh ta mỉm cười nói tôi có ít đồ như vậy không giống một ngôi sao lớn chút nào.

Tôi nói: “Tôi chưa bao giờ là một ngôi sao.”

Anh ta thừa nhận mình lỡ lời, vội nói xin lỗi, bệnh nghề nghiệp.

Tôi cũng không quan tâm lắm, ngồi vào ghế sau, tháo mũ xuống, nhắn tin thông báo với mẹ, bà bận quá không trả lời.

Cố An cũng xem điện thoại đầu tiên khi ngồi trên ghế lái, có lẽ đang thông báo với chú Kiều.

“Thiếu gia, cậu có muốn nghe âm nhạc không?” Cố An đặt điện thoại di động xuống quay sang hỏi tôi.

“Cảm ơn, nhạc nhẹ,” tôi xoa xoa cổ mình, “Anh sẽ ở cùng tôi trong khoảng thời gian này à?”

“Đúng vậy, tổ tiết mục bên kia đã sắp xếp xong hết, hôm nay cậu cứ nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai chúng ta lại nói tiếp.” Cố An nói, “Anh yên tâm, tôi sẽ không làm anh và chú Kiều thất vọng.”

Tôi không mong đợi nhiều, nhưng anh ấy đã nói như vậy, tôi không thể phản bác nên cứ chợp mắt một lát.

Vì vậy, tôi nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ.

Hơn mười tiếng đồng hồ trên máy bay, tôi không buồn ngủ chút nào, chỉ thấy mệt. Một lúc sau, tiếng nhạc im bặt, có lẽ Cố An nghĩ tôi ngủ quên mất.

Tôi mở mắt ra, nhìn ra ngoài cửa sổ khung cảnh đường phố xa lạ và hỏi anh ta bao lâu nữa mới đến nơi.

“Nhanh thôi” Cố Ăn nhìn bảng hướng dẫn “Lâu nhất là mười lăm phút.”

"Ừm. “Tôi đáp nhẹ.

Quý An nhìn kính chiếu hậu nói: "Thiếu gia, cậu thật sự không có ý định giá nhập làng giải trí sao? Với khí chất và ngoại hình của cậu, bảo đảm sẽ nổi tiếng."

"Tôi không có hứng thú." Tôi nói

Anh ta thì thầm: "Tiếc thật..."

Tôi không nghĩ đó là điều đáng tiếc và cũng không muốn giải thích thêm, thân phận của chúng tôi khác biệt nên cách nhìn thế giới cũng không giống nhau.

Về đến căn hộ mà mẹ đã chuẩn bị cho tôi thì trời đã tối, tôi mở cửa ra thì thấy trong nhà nhiều đồ đạc cá nhân, đâu đâu cũng thấy hơi thở của cuộc sống, cứ như nay không phải là ngày đầu tiên tôi đến đây, mà tôi đã sống ở đây hơn mười năm rồi.

Cố An cho biết: “Hôm đầu tiên e-kip chương trình định quay chụp nơi ở nên không thể làm gì khác phải tìm một căn nhà trống, thiếu gia cậu ở tạm mấy ngày nha."

Để tránh bị lộ chuyện riêng tư, những người nổi tiếng đã mượn một ngôi nhà và giả vờ rằng đó "nhà" của họ là phương pháp hữu dụng, bất động sản của mẹ tất nhiên là rất nhiều.

Tôi gật đầu: “Anh vất vả rồi, anh về nghỉ ngơi đi, còn lại em sẽ một mình."

Cố An do dự một chút, để lại số điện thoại khẩn cấp điện thoại, đứng dậy tạm biệt.

Khi tôi đóng cửa, chỉ có một mình tôi trong ngôi nhà sáng đèn và trống rỗng, trên tường có hai bức tranh do chính tay tôi vẽ, màu xám và đen xen lẫn màu vàng tươi.

Cởi áo khoác, tôi bắt đầu đi thăm "Nhà của tôi".

Căn phòng đôi nhỏ hơn 200m2 có phòng ngủ chính, phòng khách và phòng làm việc, không quá sang trọng cũng không quá thiếu thốn, rất phù hợp với không gian sống của một tinh nhị đại*.

Khi tôi mở thư phòng ra nghiên cứu, những cuốn sách trên giá sách giống hệt như những cuốn sách ở nhà ngoại của tôi, thậm chí một vài cuốn sách cũ tôi tìm thấy ở chợ bán đồ cũ cũng có bản sao, tôi lấy ra gáy sách lồi lõm, cố gắng rút ra chút tình mẹ trong đó.

Lần này tôi xin nghỉ phép dài ngày để trở về Trung Quốc vì yêu cầu của mẹ tôi, bà muốn tôi tham gia một chương trình tạp kỹ. Bà ấy không muốn tôi gia nhập làng giải trí, yêu cầu này không phải mong muốn của bà ấy mà vì mẹ nuôi của tôi, người bạn thân nhất của cô ấy, dì Lâm.

Khác với người mẹ xinh đẹp, dì Lâm lại hậu đậu, làm ở phía sau hậu trường, sau mười năm làm việc chăm chỉ trong vòng tròn, bà cuối cùng đã trở thành tổng giám đốc của chương trình tạp kỹ, và đã nỗ lực rất nhiều cho tạp kỹ mới "Đại Minh Tinh Tiểu Bảo Bối"*. Ai ngờ mười ngày trước khi ra mắt lại có chuyện xảy ra? Ai ngờ một tiểu sinh lưu lượng* dự định tham gia trong đó tuôn ra scandal nhất định phải thay thế nhưng trước mắt không có ứng cử viên phù hợp, hoặc lịch trình không có sẵn hoặc không thể chống đỡ được lưu lượng.

Dì Lin thực sự không còn cách nào khác ngoài việc nhờ mẹ tôi giúp đỡ.

Mẹ tôi đã ngồi với bà ấy một đêm, rồi hôm sau vượt đại dương gọi điện cho tôi, giải thích tất cả những ưu khuyết điểm và bảo tôi hãy tự quyết định, bà sẽ không bao giờ ép buộc.

Tôi nghe xong, chỉ hỏi: "Con là học sinh, làm sao con có thể thay thế được một tiểu sinh đang "hot". "

Mẹ tôi đáp lại tôi:"Con đừng quên rằng con là con trai của Cận Lam."

Vì những lời này, tôi nhảy vào nước sôi lửa bỏng cũng sẽ không từ chối, đừng nói đến việc ghi hình một chương trình tạp kỹ, bởi vì tôi là con trai của bà ấy.

Chìm trên ghế sô pha êm ái, tôi bật điện thoại di động tìm kiếm tin tức về "Little Baby, Big Star", mục đích chính của chương trình này là nhờ các ngôi sao chưa kết hôn chăm sóc các ngôi sao nhí, để họ trải nghiệm cuộc sống của cha mẹ của họ trước, và để cho khán giả nhìn thấy hình ảnh các ngôi sao phải sứt đầu mẻ trán bó tay bất lực.

Thông tin công khai về tiểu sinh kia đã bị rút lại và thay vào đó là một khách mời bí ẩn. Về việc vị khách bí ẩn là ai, ê-kíp chương trình đã yêu cầu cư dân mạng tùy ý đoán. Đồng thời, một số tài khoản tiếp thị đã đăng trên blog rằng con trai độc nhất của Cận Lam, ảnh hậu Tam kim* sẽ xuất hiện trong chương trình.

Từ khoá # Con trai Cận Lam # lại một lần bước lên hot search. Nó được cố tình đẩy lên để hâm nóng và ngăn chặn những ảnh hưởng tiêu cực của tiểu sinh kia.

Mẹ nói không sai, chỉ cần gắn tên bà lên thôi cũng đủ thu hút mọi sự chú ý.

Tôi đã xem tất cả các kiểu người trên Internet đang háo hức "bám" tôi, phân tích hành động của tôi, nói tôi đã sang nước ngoài 15 năm lần này xuất hiện là để con trai kế thừa công việc kinh doanh của mẹ và bước vào giới nghệ thuật.

Khoanh tròn, và liệt kê các sơ đồ cây quan hệ khác nhau, nói rằng tôi mang theo các mối quan hệ của riêng mình, chắc chắn cướp được không ít tài nguyên và sau đó liệt kê ba tiểu sinh thích hợp thế hệ mới có thể va chạm với tôi, và thậm chí còn phóng đại nhiều lần.

Khiến cho các nam nghệ sĩ từ mười tám lên tới ba mươi tuổi còn chưa từng gặp mặt tôi, đã bắt đầu cảnh giác, các loại "Không hẹn mà gặp".

Thảo nào dì Lâm liên tục xin lỗi tôi qua điện thoại, thì ra là bà đã đoán trước được tôi sẽ bị liên lụy.

Nhưng tôi không quan tâm lắm, sau khi tham gia chương trình tạp kỹ, tôi phải tiếp tục đi du học, sau hai năm học, tôi sẽ bị bỏ quên trên mạng thôi.

Tôi nhấp vào hình dưới blog tài khoản tiếp thị, đó là bức ảnh duy nhất của tôi được lưu truyền trên Internet. Năm mười lăm tuổi tôi về nước, người đón là chú Kiều, ông che lại hơn nửa khuôn mặt tôi, chỉ lộ ra một phần cằm nhọn nhọn.

Được thừa hưởng từ mẹ.

- ----------------------------------

1. Hoả Diễm: Ngọn lửa, là tên fandom nên tui giữ tên này cho hay.

2. Tinh Nhị Đại: tên bộ truyện là một từ lóng của giới trẻ Trung Quốc ý chỉ đời sau của một Minh Tinh.

3. Đại Minh Tinh, Tiểu Bảo Bối: Little Baby, Big Stars - tên chương trình nên tui sẽ để tên tiếng Anh ở sau luôn.

4. Tiểu sinh: Từ gốc Tiểu sinh bắt nguồn từ Kinh kịch, dùng để gọi nghề nghiệp là diễn viên, giới tính nam đóng những vai còn trẻ bằng độ tuổi của nhân vật chứ không dựa vào độ tuổi thật của diễn viên. Tương tự ngày nay, hai từ này dùng để gọi các nam diễn viên còn trẻ, có ngoại hình xinh đẹp và nổi tiếng như nhân vật và độ tuổi được thể hiện trong tác phẩm.

5. Lưu lượng: được định nghĩa đơn giản là những nghệ sĩ có fandom lớn mạnh, vững vàng. Ngành giải trí Hoa ngữ có hàng nghìn diễn viên, nhưng rất ít người vươn lên đến hàng "lưu lượng". Một cụm từ thường xuyên được cư dân mạng sử dụng là "tứ đại, tam tiểu, song đỉnh, tam đại bạo".

6. Ảnh hậu Tam kim: Đây là giải thưởng cho nữ diễn viên xuất sắc /Ảnh hậu của cả 3 giải thưởng Kim Kê (Đại Lục), giải thưởng Kim Tượng (Hồng Kông) và giải thưởng Kim Mã (Đài Loan).

- -------------------------------------

#Anne

~02/03/2022~

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên Wattpad có tên _Annne_, cảm ơn mọi người vì đã đọc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play