Ngày hôm sau
- Cháu về rồi à bác đã nghe tin - bà quản gia lo lắng nhìn nó
- Vâng - nó nói
- Anh Dương đâu ạ - nó hỏi
- Trên phòng của cậu chủ - bà quản gia nói
- Vậy ạ cháu lên tìm anh ấy - nó nói
- Ừ - bà quản gia nói
"Cạch nó mở cửa phòng hắn
Đập vào mắt nó là hắn và bạn thân của nó Đoan đang làm cái chuyện đáng xấu hổ
- Các người đang làm cái gì thế này - nó hét lên
- Hừ cô ko nhìn thấy sao - Đoan nói
- Cậu Đoan sao cậu lại - Nó nói mắt đỏ lên
- Hừ quá rõ rồi sao tôi yêu anh Dương - nói rồi Đoan hôn nhẹ lên má hắn
- Cô quay lại đây làm gì, cô mong đợi điều gì - hắn cười khinh bỉ
- Anh ko thể nào, hai người lâu nay lừa tôi - nó ngồi sụp xuống vì sock
- Đương nhiên rồi cô ấy con đang mang thai con của tôi - hắn nói rồi ôm eo Đoan
- hahahahah tôi hiểu rồi, hiểu rồi - nó cười trong nước mắt
- Hiểu rồi à, bây giờ cô hiểu cũng đã quá muộn - hắn nói
- Anh à phí lời với loại tiện nhân này làm gì - Đoan nói
-Em nói đúng - hắn cưng chiều Đoan nói
- Hừ xem ra tôi cũng đã rất ngu ngốc mới yêu anh, rất ngốc mới có người bạn như cô - nó chỉ vào mặt hắn và Đoan
- Hừ bỏ bàn tay bẩn thủi của cô xuống đi - Hắn nói
- Cuộc đính hôn này, tôi sẽ hủy hôn - nó nói
- Cô chắc chứ, công ty cô sẽ phải bồi thường đó - hắn nói
- Công ty tôi ko phải bồi thường về vật chất công ty anh mới phải bồi thường, vì ba anh đã đầu tư vào dự án của chúng tôi khá nhiều, khi hôn nhân này bị hủy bỏ đồng nghĩa với việc công ty của tôi sẽ phải bồi thường vì tôi là người nói hủy hôn nhưng trong hợp đồng có ghi nếu 2 bên ngoại tình thì bên đòi hủy hôn sẽ ko phải bồi thường mà bên bị hủy hôn sẽ phải bồi thường 50% tiền hợp đồng, đồng nghĩa với việc anh phải bồi thường 500 tỉ USD tiền gốc và 200 tỉ USD tiền lãi - nó nói 1 tràng rồi bỏ đi
- Sao cô ta có thể - hắn ko tin vào tai và mắt mình
- Anh à 500 tỉ anh lo đc chứ - Đoan hỏi
- Đc nhưng 200 tỉ còn lại thì ko đc - hắn nói
- 200 tỉ còn lại để em lo - Đoan nói
- Vậy sao cảm ơn em - hắn vui mừng nói
Tại nhà của Phong
- Em sao vậy - Phong hỏi
- Em mệt mỏi lắm rồi anh ạ - nó ôm trầm lấy Phong khóc
- Nín đi kể cho anh nghe đi - Phong dỗ dành nó
- Hức hức là thế này...bla...bla..bla - nó kể toàn bộc cậu truyện cho Phong nghe
- Đáng chết mà - Phong nói
- Em yên tâm đi anh sẽ giúp em vụ này anh sẽ kiện - Phong nói
- Thôi anh à em mệt lắm rồi, em ko thể chịu đựng đc nữa, trong thời gian này anh giúp em truyện công ty và lấy cho em 700 tỉ USD từ anh ta nhé, em cần trấn tĩnh lại - nó nói rồi đi lên phòng
Tại nhà hắn
- Mày có điên ko hả - ba hắn hét
- Con ko điên - hắn nói
- Mày có biết 700 tỉ USD nhiều như thế nào ko - ba hắn quát
- Con biết - hắn nói
- Vì một con đàn bà từ cống rãnh như nó mà mày để mất phượng hoàng rồi đó - ba hắn chỉ tay về phía Đoan rồi mắng hắn
- ba à ba tha cho anh ấy - Đoan quỳ xuống ôm chan ba hắn
- Cô cút ra khỏi đây mau tôi ko chấp nhận đứa như cô làm con dâu, và cũng đừng gọi tôi là ba - Ba hắn nói
- Ba à cô ấy đang có thai - hắn nói
- Có thai sao phá nó đi nhanh lên trước khi tao tức giận - Ba hắn giận đỏ cả mắt
- ba à - hắn bất lực nói
- Mày có biết Tuyết Băng là người như thế nào ko hả, con bé là thiên tài đó, chính mắt tao đã thấy khi con bé mới 5 tuổi nó đã giải đc bài toán do nhà khoa học người Ấn độ ko thể giải đc, con bé ko những xinh đẹp, giỏi giang lại hiền lành, mày còn chê gì nữa, mà con bé cũng yêu mày sao mày ko biết quý trọng - Ba hắn nói rồi đi lên lầu
- KO thể nào rõ ràng khi con điều tra đâu có thong tin này - hắn nói
- Hừ thông tin này đc gia đình hàn gia bỏ mặt khá kín ko một hacker nào có thể xâm nhập đc hệ thống này - ba hắn nói
- Còn cái thứ bỏ đi kia, ngày mà ko xửa lí sạch sẽ thì đừng trách tao ko mạnh tay - ba hắn nói rồi đi lên phòng
- Anh à cứu em với - Đoan nói
- Tôi ko còn yêu cô nữa - hắn nhàn nhã nói
- là sao, anh còn nói yêu em và trong bụng em là con anh mà - Đoan nói rồi đưa tay lên bụng
- Đừng lừa dối nữa cô vón dĩ ko có thai nếu có cũng 5,6 tháng rồi bụng cô cũng phải to lên chứ đầy thì nó nhỏ xíu à - hắn nhếch mép nói
- Anh...dù sao em cùng yêu anh mà - Đoan khóc nói
- Tôi ko cần, có nhiều phụ nữ leo lên giường tôi lắm rồi, tôi cũng chán cái cảnh nỳ lắm rồi - hắn nói rồi đi lên phòng
- Anh à tha lỗi cho em em xin lỗi xin hãy cho em một cơ hội nữa - Đoan quỳ xuống ôm lấy chân hắn nói
- Người đâu đưa cô ta ra ngoài, mau đuổi cô ta ra khỏi nước, ko cho cô ta về nước nữa - hắn lạnh lùng nói
- Anh à...anh à tha lỗi cho em - Chỉ còn tiếng khóc và van xin của Đoan
Tại phòng hắn
- Xem ra tôi đã đánh giá thấp em rồi Tiểu Băng ạ - Hắn cười tiếc nuối nhìn vào phòng nó