Bảo tháp tổng cộng có chín tầng, mỗi một tầng như là một trong ba ngàn tiểu thế giới, bên trong thiên tài dị bảo lấy không hết, dùng mãi không cạn, mà chân khí lại càng gấp cả trăm ngàn lần so với ngoại giới.
Nếu như ở bên trong Nhân Hoàng tháp tu luyện một năm, thì sẽ giống như ở bên ngoài tu luyện một ngàn năm!Đây chính là bảo địa tu luyện hiếm có.
Hắn chỉ cần có thể tiến vào Nhân Hoàng Tháp là có thể tự động thăng cấp một cách điên cuồng!Bởi vì tài nguyên tu luyện ở nơi đó sẽ thỏa mãn việc tu vi của hắn có thể tự động thăng cấp đến Nhân Hoàng cảnh đệ cửu trọng đỉnh phong.
Chỉ là Quyền sở hữu Nhân Hoàng tháp là một vấn đề vô cùng khó giải quyết.
Bắt đầu từ thời đại Thượng Cổ, quyền sở hữu Nhân Hoàng tháp vẫn luôn dựa vào thực lực võ đạo để tranh đoạt.
Chín đại gia tộc thượng cổ của Chân Võ đại lục đều sẽ phái ra một trăm tộc nhân có tên tuổi của thế hệ mới, cùng tham gia tranh giành quyền sở hữu Nhân Hoàng tháp.
Đừng nói là giữa cửu đại gia tộc tồn tại cạnh tranh, cho dù là bên trong một gia tộc cũng có sự cạnh tranh kịch liệt vô cùng.
“Vậy ý của cha là để cho ta cũng tham gia sao?” Vương Ương hỏi.
Vương Diễm “Ừ” một tiếng nói: “Đúng thế.
”“Ta sẽ tham gia!” Vương Ương lập tức gật đầu đồng ý.
Hắn đương nhiên muốn tiến vào Nhân Hoàng Tháp, chỉ là một thế hệ tộc nhân mới chưa hẳn có thể tranh lại được với tám Gia tộc thượng cổ còn lại.
Lần trước quyền sở hữu Nhân Hoàng tháp đã rơi vào trong tay của Cơ gia Thiên Châu.
Tính ra, tộc Vương thị đã ròng rã bốn trăm năm không lấy được quyền sở hữu Nhân Hoàng tháp.
Nói cách khác, mười sáu lần có cơ hội tranh giành quyền sở hữu Nhân Hoàng tháp đều đã bỏ lỡ.
Nhân Hoàng tháp không chỉ tạo phúc cho một tộc nhân duy nhất mà là cho cả toàn bộ tộc Vương thị.
“Cha, gia tộc chúng ta có ai đại diện đi?” Vương Ương hỏi.
Tộc Vương thị, cũng không chỉ có một gia tộc duy nhất, mà có hơn bảy trăm gia tộc tạo thành, nhưng cũng chỉ có mấy chục gia tộc đứng hàng nhất lưu.
Dù sao cũng không có việc mỗi gia tộc đều mạnh tương đương nhau, chỉ có những gia tộc Vương thị được xếp hạng đứng đầu trong danh sách toàn tộc mới có tư cách phái ra tộc nhân tham gia.
“Tổng cộng có ba tộc nhân, Vương Nghiệp, Vương Băng Tâm, còn một người cũng chính là ngươi.
” Vương Diễm nói.
Hắn đương nhiên có biết hai vị tộc nhân Vương Nghiệp và Vương Băng Tâm.
Phụ thân của Vương Băng Tâm chính là anh em họ của phụ thân hắn.
Mà Vương Băng Tâm cũng là chị họ của hắn.
Vương Băng Tâm và Vương Nghiệp đều là thánh tử và thánh nữ của gia tộc, tuổi tác đều chừng hai tư hai lăm tuổi.
Tuy nhiên Vương Ương còn không rõ lắm tu vi của hai người bọn họ, nhưng dù sao bọn hắn đã là thánh tử và thánh nữ của gia tộc, lại là thiên tài của gia tộc, tu vi tất nhiên là ở Nhân Hoàng cảnh.
Nửa năm trước, tu vi của Vương Nghiệp ở Nhân Hoàng cảnh đệ nhị trọng.
Mà nửa năm trước, tu vi của Vương Băng Tâm ở Nhân Hoàng cảnh đệ tam trọng.
Có lẽ trước năm hai lăm tuổi tu vi đạt tới Nhân Hoàng cảnh đã đủ để được xưng tụng là võ giả thiên tài đứng đầu Chân Võ đại lục.
Nửa năm trôi qua, tu vi võ đạo của bọn họ cũng không thể chỉ trì trệ không tiến.
Nếu Vương Nghiệp và Vương Băng Tâm đều đã được gia tộc lựa chọn phái đi tham gia tranh giành quyền sở hữu Nhân Hoàng tháp, như vậy khẳng định bọn họ đều đã song song đột phá tu vi.
Bằng không với tu vi Nhân Hoàng cảnh đệ nhị trọng và Nhân Hoàng cảnh đệ tam trọng của bọn họ hoàn toàn không hề có hi vọng tranh đoạt thành công.
Đương nhiên, tu vi của hắn ở Nhân Hoàng cảnh đệ nhị trọng.
Mục đích của Gia tộc khi cho hắn tham gia, hơn phân nửa là bởi vì Vương Ương là một vị tuyệt thế thiên tài, thứ hai là có thể luyện tập khắc khổ một phen.
Gia tộc cũng sẽ không trông cậy vào việc Vương Ương có thể tranh đoạt được quyền sở hữu Nhân Hoàng tháp.
Dù sao tất cả võ giả tham gia tranh giành quyền sở hữu Nhân Hoàng tháp đều là những võ giả thiên tài đứng đầu cửu đại gia tộc.
Cùng tranh đoạt với võ giả thiên tài, có thể nhanh chóng tăng tư lịch, kinh nghiệm, vv.
Cho nên, dự tính ban đầu khi gia tộc cho Vương Ương tham gia tranh giành quyền sở hữu Nhân Hoàng tháp chính là ở việc này.
________Khoảng một canh giờ.
Lãnh địa gia tộc, phía trên quảng trường thứ ba.
“Vương Ương đệ đệ!”Một bóng người thướt tha yêu kiều đang hướng về chính diện hắn bước tới.
Lần theo giọng nói nhìn qua, một người ước chừng khoảng hai mươi tư tuổi, tuy tướng mạo không tính là tuyệt mỹ, nhưng tuyệt đối là một nữ tử làm người ta yêu thích.
.