"Chị mặc kệ, em có nói hay không?" Tần Liễm Vi thò lại gần, con ngươi lộ ra vài phần nguy hiểm, trộn lẫn thêm một chút u oán.

Tô Duyệt Cẩn không dao động, nhàn nhạt nói: "Em cũng mặc kệ, không nói."

"Vì sao?" Tần Liễm Vi lại hỏi.

Tô Duyệt Cẩn cười cười, "Đến lúc đó mang chị theo không phải chị sẽ biết sao?"

"Mang chị theo á?" Tần Liễm Vi chớp chớp mắt, "Vậy không cần hỏi nữa."

Tô Duyệt Cẩn cười khẽ một tiếng, duỗi tay nhéo nhéo mặt Tần Liễm Vi, "Đi thôi bảo bối, về nhà."

Tần Liễm Vi khẽ hôn lên khoé miệng Tô Duyệt Cẩn, đồng ý, ôm eo người đẹp về nhà.

Kế tiếp toàn bộ một thời gian, Tô Duyệt Cẩn đều nằm ở nhà xem kịch bản, thật sự làm việc cũng chỏ có đôi mắt.

Tô Duyệt Cẩn nằm ở nhà, vui vẻ nhất vẫn là Hồng Đậu, cả ngày dính bên người Tô Duyệt Cẩn, cô đi chỗ nào thì Hồng Đậu theo đến chỗ nào, giống như cái đuôi nhỏ, chỉ là thân hình nó hoàn toàn biến thành một cục thịt mỡ, làm cho Tô Duyệt Cẩn thường xuyên hoài nghi có phải Tần Liễm Vi nhân lúc cô không chú ý mở cho Hồng Đậu ăn đồ ăn vặt hay không, hoàn toàn không nghĩ do mình cảm thấy Hồng Đậu ăn không no cho nên mỗi lần đều đổ rất nhiều hạt cho nó.

Buổi tối hôm nay, Tô Duyệt Cẩn nhận được điện thoại của Lâm Không Thanh.

"Đại tiểu thư, em không phải chưa nhìn trúng được kịch bản nào hay sao, Trương Tư Tề liên hệ với chị, nói là 《 Cực dạ 2》 chuẩn bị bắt đầu quay, hỏi em có hứng thú không, kịch bản cũng đã được gửi tới, chị sẽ mang qua cho em xem." Lâm Không Thanh trực tiếp nói thẳng vào vấn đề.

Tô Duyệt Cẩn lên tiếng, nói: "Vâng."

"Đúng rồi, còn có, gần đây em chú ý vào Weibo nhiều một chút, ân...... phối hợp tuyền truyền cùng đoàn phim《 Cô thành 》." Lâm Không Thanh nói tiếp.

Tô Duyệt Cẩn nhướng mày, "Trọng điểm chú ý một chút về nhân vật Vạn Mộng Ca, để nhận được sự chú ý của dư luận?"

"Ừ." Lâm Không Thanh trực tiếp đáp lại.

"Vậy không cần." Tô Duyệt Cẩn nói thẳng.

Lâm Không Thanh có điểm ngốc, "Hả?"

"Tần tổng của chúng ta chính là chờ ngày hôm nay thật lâu rồi." Tô Duyệt Cẩn cười như không cười mà mở miệng.

"...... Em không cần làm chị sợ nha." Lâm Không Thanh mặc mặc, nói.

"Không dọa chị đâu, chị ấy đã nói vậy rồi." Tô Duyệt Cẩn không chút để ý mà mở miệng.

"Em hỏi qua Tần tổng rồi?" Lâm Không Thanh liền hỏi.

Tô Duyệt Cẩn dừng một chút, "Chuyện này mà còn cần phải hỏi sao?"

"......" Lâm Không Thanh trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng có vài phần không nói nên lời mà mở miệng, "Được được được, em hiểu cô ấy nhất."

"Chị không cần khẩn trương như vậy, sẽ không có việc gì, chị Lâm, chị làm người đại diện lâu như vậy, còn không rõ loại chuyện này sao?" Tô Duyệt Cẩn mở miệng nói.

Lâm Không Thanh thở dài, "Chị hiểu, chỉ là em phải chuẩn bị tâm lý."

"Em không để bụng." Tô Duyệt Cẩn nhàn nhạt nói, "Chị Lâm, thế giới của em rất nhỏ, cũng không nhiều người như vậy, vài người ít ỏi đã lấp đầy rồi."

Lâm Không Thanh dừng một chút, cười khẽ một tiếng, "Đại tiểu thư của chị, chị chỉ là sợ em bị mắng đến khóc thôi. Trình độ nhận thức của thế giới ngoài kia rất hẹp, chị đã có hiểu biết nhất định."

Tô Duyệt Cẩn nhướng mày, "Em khóc hay không thì chưa biết, dù sao chị cũng chuẩn bị tâm lý thật tốt là được."

"Được, được được, cứ như vậy đi." Lâm Không Thanh dùng ngữ điệu từ bỏ nói.

Cúp điện thoại, Tô Duyệt Cẩn cong cong khóe miệng, duỗi tay điểm điểm lên đầu Hồng Đậu, cười nói: "Tiểu mập mạp, đói bụng rồi sao?"

Thứ bảy, chương trình trinh thám và đoàn phim 《 Cô thành 》 cùng tuyên truyền đều tag tên Tần Liễm Vi, bởi vậy liền trực tiếp oanh tạc trên mạng, thể loại lời nói gì đều có cả, nghi ngờ vẫn là nhiều nhất, Tần Liễm Vi có một cuộc sống tổng tài khuôn mẫu, giải trí Cửu Châu cũng là có tầm ảnh hưởng lớn trong giới giải trí xí, hiện giờ cư nhiên lại lộ diện, không đến mức công ty sụp đổ đó chứ? Cuộc sống không dễ dàng, tổng tài đi bán nghệ?

Bất quá, ngoại trừ đại bộ phận khó hiểu cùng quần chúng ăn dưa xem náo nhiệt ở ngoài, thì còn có một đám người vô cùng nhạy bén mà nắm bắt được điểm trung hợp giữa phim điện ảnh này vào chương trình truyền hình kia, cp siêu thoại lập tức bắt đầu ăn tết.

Nhưng mà, lần ăn dưa, gió lốc này còn chưa kết thúc. Tối thứ bảy, Tần Liễm Vi thả một phản hồi cho một bình luận.

@ Tần Liễm Vi: Không phải trùng hợp, Tần Liễm Vi thích Tô Duyệt Cẩn. //@ bơ dứa bao: Tại sao tôi lại có cảm giác Tần tổng cùng Tô Tô ở bên nhau nhỉ?

Lúc này, Weibo hoàn toàn bùng nổ, rất nhiều người bình luận vào Weibo của Tần Liễm Vi, rất nhiều người điên cuồng tag tên Tô Duyệt Cẩn, như hận không thể cho hai người nắm tay nhau ngay lập tức, tuy rằng trên thực tế đều là một đám người tụ tập ăn dưa xem náo nhiệt.

Trong phòng bếp, Tần Liễm Vi phát xong Weibo liền đặt điện thoại sang một bên, rồi sau đó mang bữa tối từ trong phòng bếp đi ra. Ngồi trên bàn ăn, Tô Duyệt Cẩn nghe được tiếng bước chân, buông điện thoại, nghiêng mắt nhìn qua, "Đã xong rồi sao? Chị ngồi đi, còn lại để em mang qua." Nói xong liền đứng dậy đi vào trong bếp.

Tần Liễm Vi liếc mắt nhìn Tô Duyệt Cẩn, đặt đ ĩa đồ ăn nóng trong tay lên trên bàn, mở miệng: "Mang điện thoại qua giúp chị luôn."

"Vâng." Tô Duyệt Cẩn xa xa lên tiếng, đem thức ăn còn lại mang đến bàn, sẵn tiện mang điện thoại Tần Liễm Vi qua.

"Mẹ chị hỏi em thích ăn gì ngày mai mẹ sẽ chuẩn bị." Tần Liễm Vi mở miệng nói.

Tô Duyệt Cẩn sửng sốt một chút, "Em ăn gì cũng được mà."

"Tô lão sư, hiện tại chị có thể kể một loạt món em không thích kể ra đấy." Tần Liễm Vi trêu chọc mở miệng.

Tô Duyệt Cẩn nghe vậy trừng mắt nhìn Tần Liễm Vi, "Vậy chị chọn giúp em đi."

"Chị đã nói với mẹ rồi." Tần Liễm Vi lại cười nói, "Bây giờ có thể để chị ăn xong bữa ăn này trước được hay không? Em không được ngược đãi đầu bếp của mình đâu, hiện tại chị rất đói bụng đó."

Bên tai Tô Duyệt Cẩn có chút hồng, "Chị nói gì vậy chứ."

"Dù sao về sau cũng vậy." Tần Liễm Vi làm ra dáng đương nhiên.

Tô Duyệt Cẩn trầm mặc hai giây, tuy rằng không biết phản bác thế nào, nhưng lại cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.

Không chờ Tô Duyệt Cẩn đi vòng qua, liền thấy Tần Liễm Vi rũ mắt nhìn điện thoại của mình, liền trực tiếp sững sờ tại chỗ, thật lâu sau, mới thấp giọng mở miệng: "Em có suy xét đến hậu quả chưa? Vợ của chị."

"Chị sẽ không thật sự cho rằng em để ý đó chứ?" Tô Duyệt Cẩn ngưng mắt nhìn chằm chằm Tần Liễm Vi, "Hoa phục quang hoàn, hoa tươi vỗ tay, đều không thể đánh đồng cùng vợ của em."

Tần Liễm Vi nhấp môi, "Chị để ý."

"Làm gì? Chị cướp lời em nói thích trước, không được em sẽ cướp lời chị nói yêu trước?" Tô Duyệt Cẩn nhíu mày, "Em nói này Tần tổng, bỏ đi địa vị bên ngoài, chị nói xem trong nhà chúng ta địa vị ai cao hơn?"

Tần Liễm Vi nhìn chằm chằm Tô Duyệt Cẩn, cười đến có vài phần bất đắc dĩ, "Em."

"Em như chị còn hiểu biết." Tô Duyệt Cẩn khẽ hừ một tiếng, "Ngoan ngoãn ăn cơm của chị đi, đừng suy nghĩ gì."

Tần Liễm Vi mỉm cười, sau một lúc lâu, mở miệng nói: "Làm sao bây giờ, chị cảm thấy bây giờ chị có chút vui vẻ quá mức, sẽ dễ dàng làm ra chuyện không có lý trí."

"Ví dụ như?" Tô Duyệt Cẩn nhướng mày.

"Ví dụ như......" Tần Liễm Vi nhẹ giọng mở miệng, tiến lại gần hôn lên môi Tô Duyệt Cẩn. Một lát sau, lại nói tiếp, "Hoặc là......" Nói xong liền hôn lên sườn cổ Tô Duyệt Cẩn.

Mà giờ phút này, trên Weibo gần như sắp đóng băng, dư luận trải qua gió lốc.

@ Tô Duyệt Cẩn: Không cần hỏi vậy @ ta, người yêu của tôi, không thích tôi chẳng lẽ thích mọi người sao? Mau tỉnh hết lại cho tôi, người là của tôi.

========================

40 vote sẽ update chap mới nha

Mọi người vote để mình lấy động lực nhé!!!

09/07/2023

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play